Lương Triết xong, hai tay đưa đũa cho cô.
Lê Kiến Mộc liếc Lê Niên Tây.
Lê Niên Tây ngượng ngùng: "Rất xin ."
"Không ."
Cô nhận lấy đũa, xuống.
Hai đàn ông thở phào nhẹ nhõm, đó cùng cô ăn cơm.
Món thịt khô xào bóng bẩy, thêm ít rau xanh tươi rói, mùi vị cũng nét riêng.
Lê Kiến Mộc ăn hỏi: " gửi địa chỉ cho Lương Mộng , các tìm ?"
"Không thấy." Lương Triết lắc đầu. "Chúng tìm quanh núi mấy hôm nay nhưng chẳng thấy . Còn nhờ địa phương giúp tìm sông nhỏ và sơn động cô , vẫn manh mối. ngã rẽ mà cô miêu tả thì , chỉ là bốn mà chỉ ba lối."
Lê Kiến Mộc bình thản đáp:
Mộng Vân Thường
"Nếu nơi từng xảy chiến tranh, khả năng tích tụ lượng lớn âm khí. Nếu hóa giải, nó thể hình thành quỷ vực, che giấu địa hình thực tế. Lát nữa sẽ xem."
"Lát nữa?" Lương Triết giật . "Giờ tối ."
"Trời tối, một thứ mới lộ diện. Như sẽ dễ nhận đó là tà ám là do tự nhiên hình thành."
Lương Triết cô, sang Lê Niên Tây, rụt cổ nhỏ: "Câu mà lạnh sống lưng."
Không ai trả lời.
Lượng ăn của Lê Niên Tây và Lương Triết lớn, mâm cơm ban đầu vẻ nhiều, nhưng cuối cùng cũng ba quét sạch.
Sau khi dọn dẹp qua loa, họ lên đường.
Trước khi , Lê Niên Tây đưa cho cô một chiếc áo khoác: "Nhiệt độ núi hạ nhanh, lát nữa sẽ lạnh."
Lê Kiến Mộc liếc qua.
Lê Niên Tây rõ tại cô , vội giải thích: " giặt sạch ."
"Cảm ơn."
Cô nhận lấy áo khoác, khoác lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/264.html.]
Lương Triết dùng khuỷu tay huých Lê Niên Tây: "Cậu cũng tâm lý phết nhỉ."
Lê Niên Tây trừng mắt , nhanh chóng đuổi theo Lê Kiến Mộc.
Rừng núi ban đêm âm u, cây cối rậm rạp, trăng mây che khuất khiến con đường phía tối đen.
Cả Lương Triết lẫn Lê Niên Tây đều cảm thấy xung quanh im ắng đến đáng sợ.
trong mắt Lê Kiến Mộc, thế giới sáng như ban ngày. Trước mắt cô, từng bóng quỷ di chuyển như những đang phố, bận rộn mà vội vã.
Những bóng quỷ đó dường như thấy ba họ, chỉ xuyên qua cơ thể tiếp tục tiến về phía , dáng vẻ phần hấp tấp.
"Nhanh lên! Đến muộn là kịp nữa!"
"Cuối cùng cũng đến lượt ... Ta đợi ngày bao nhiêu năm !"
"Haizz... Ta còn lấy ... Ai mà ngờ ở đây thể mở quỷ môn chứ. Sớm đến sớm hơn!"
Mở quỷ môn?
Là quỷ sai, Huyền Sư?
Ánh mắt Lê Kiến Mộc lóe lên tia hứng thú.
Trương Thiến và Trần Viễn vốn đến Thiên Thành du lịch.
Trong tuần lễ vàng, chen chúc ở những thành phố lớn, bọn họ nghĩ rằng một nơi hẻo lánh như Thiên Thành sẽ ít hơn, giá cả cũng rẻ hơn.
Thực tế đúng là khách du lịch quá đông, nhưng nhà dân bọn họ nhắm đó tăng giá chóng mặt.
Sau khi dò hỏi ở nhà ga một vòng, họ tìm một nhóm du khách khác để cùng thuê phòng.
Nhà dân ba tầng, tổng cộng bốn phòng. Vừa , mỗi phòng hai .
Là đề xuất ý tưởng, Trương Thiến và Trần Viễn chọn phòng ngủ chính ở tầng một.
Đi xe mệt mỏi suốt hơn hai mươi tiếng, cả hai đều rã rời. Ăn tối xong, họ định nghỉ sớm.
Trương Thiến tắm xong, quấn khăn, lên giường. Làn da trắng mịn, mùi thơm nhàn nhạt khiến Trần Viễn nhịn vươn tay chạm .
"Cục cưng, thơm quá ."