Trở phòng phát sóng trực tiếp.
Lê Kiến Mộc bình tĩnh , chủ động chào hỏi:
"Lê , thật trùng hợp."
Lê Trung Đình mỉm , gật đầu đáp:
"Đã lâu gặp, Lê tiểu thư."
Lê Kiến Mộc và Lê Trung Đình tuy phương thức liên lạc, nhưng từ lúc trao đổi đến giờ vẫn từng thực sự tiếp xúc.
Mộng Vân Thường
Trong phòng phát sóng trực tiếp, bình luận vẫn đang bàn tán sôi nổi về phận của Lê Trung Đình.
Lê Kiến Mộc liếc mắt qua nhưng để tâm, chỉ tiếp tục theo trình tự.
"Lê nắm rõ quy tắc của phòng phát sóng ? Ông gì hỏi hoặc tính ?"
Lê Trung Đình suy nghĩ một lát.
Gia đình ông hạnh phúc, sự nghiệp hanh thông, sức khỏe vấn đề gì. Xem xét chuyện, ông cảm thấy chẳng gì cần tính cả.
Bình luận trong phòng phát sóng vẫn ngừng nhảy .
[Tính xem cổ phiếu của Lê Thị khi nào tăng mạnh!]
[Tính tuổi thọ !]
[Tính xem khi nào con thể gả cho con trai cha!]
Lê Trung Đình bật , lắc đầu.
Lúc , ngoài khung hình, một giọng vang lên.
"Vậy tính xem Lê tiểu thư quan hệ huyết thống thích với chúng ?"
Giọng đến từ Lê Dịch Nam.
Phòng phát sóng tức khắc yên tĩnh.
Lê Trung Đình liếc sang con trai, ánh mắt mang theo ý cảnh cáo.
Lời như mà cũng dám thẳng thừng sóng trực tiếp, thật sự lễ phép chút nào!
Trong hình ảnh, Lê Kiến Mộc khẽ , giọng bình thản.
"Bói toán xem mệnh của chính , chuyện liên quan đến bản , tính. chỉ thể thấy bốn con của Lê —ba trai, một gái—đều đang ở gần bên…"
Nụ của cô dần thu .
Không đúng.
Chuyện … đúng lắm.
Cô "bên cạnh", tức là chỉ trong phạm vi gia đình, cũng đồng thời chỉ cách địa lý.
xét theo tình huống hiện tại, trong bốn con của Lê Trung Đình, chỉ một ở xa.
Theo cô , Lê Vấn Bắc và Lê Thanh Thanh vẫn luôn ở chung, hẳn là cùng tiết mục ở nơi khác.
Cô quan sát kỹ gương mặt Lê Trung Đình màn hình.
Càng , trong lòng càng dậy lên một cảm giác kỳ lạ.
Là do ông điểm bất thường, là chính tính sai?
Trong đầu cô chợt nhớ đến gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/282.html.]
Nếu nhớ nhầm, theo lời Lê Niên Tây khi đó, vẫn mặt ở Bắc Thành?
Cô cúi đầu, gửi tin nhắn cho Lê Niên Tây.
[Đầu tháng 9, ở Bắc Thành ?]
Lê Niên Tây theo dõi biểu cảm của cô phòng phát sóng, mở tin nhắn .
Anh khó hiểu, nhưng ngẫm thì nhiệm vụ khi đó cũng dạng bảo mật tuyệt đối, liền đáp.
[Có, đầu tháng 9 nhiệm vụ gần Bắc Thành.]
Chỉ là nhiệm vụ khá nặng nề, nên cơ hội về nhà.
Lê Kiến Mộc nhíu mày.
Nếu , cô tính sai.
Bỗng, một tin nhắn khác bật lên từ WeChat.
Là của Lê Thanh Thanh.
[Lê Kiến Mộc, ? Có tớ gì khó xử ? Đừng để ý đến , cứ tùy tiện vài câu qua loa là . Lát nữa tớ sẽ xử lý giúp !]
Lê Kiến Mộc đáp mà hỏi ngược .
[Cậu đang ở ?]
Lê Thanh Thanh ngớ , nhưng vẫn báo địa điểm.
Một thị trấn nhỏ phía Nam, cách Bắc Thành xa.
Trong lòng cô dâng lên cảm giác phức tạp.
Cô Lê Trung Đình trong hình ảnh, thấy ông vẫn kiên nhẫn chờ câu trả lời, ánh mắt mang theo chút mong đợi.
Dựa theo tướng mạo, bên cạnh ông ba trai một gái.
nếu chỉ một con trai ở xa, thì nghĩa con gái của ông vẫn đang ở Bắc Thành.
Cô hít sâu một .
"Xin …"
Lê Trung Đình lập tức xòa, xua tay.
"Không , ! Thằng bé trúng thưởng, Lê tiểu thư tính cho nó thì thôi, vẫn nên tính cho chú ."
Lê Kiến Mộc im lặng một lát, sâu mắt ông.
Có lẽ ông cũng nhận sự khác thường của cô, nhưng hỏi gì cả.
Một lúc , ông mỉm .
"Lúc con gái chú tự tay đan một quả cầu len nhỏ cho chú. giờ chú tìm thấy. Cháu thể giúp chú xem nó ở ?"
Lê Kiến Mộc nhận , ông đang cố tình đưa một câu hỏi đơn giản để giúp cô xuống bậc thang.
ánh mắt của ông vô cùng chân thành, giống như thực sự tiếc nuối khi mất một món đồ kỷ niệm.
Cô hít sâu, định tâm trạng, hỏi đặc điểm của quả cầu len.
Sau đó, cô đáp:
"Trong xe của Lê ."
"Vậy ? Được, để chú xuống kiểm tra thử."