Ánh sáng từ đèn đường dần mờ . Những căn nhà cũ kỹ, x
Nơi là Quỷ Vực—hoặc là một Quỷ Vực do lệ quỷ diễn sinh , hoặc cũng thể là một vùng đất từng là bãi tha ma, qua năm tháng quỷ hồn tụ tập mà dần hình thành một gian đặc biệt, trở thành khu vực âm giới ai quản lý.
Lê Kiến Mộc khẽ động tai, giải thích nhiều, chỉ hờ hững :
"Quỷ Vực."
Lê Thanh Thanh nhỏ giọng hỏi:
"Ồ... Vậy là nơi lệ quỷ, vốn dĩ đây là nghĩa địa?"
Những ngôi nhà mặt đất đều bỏ hoang chờ phá dỡ, phía bãi tha ma, thì nơi chắc chắn một lịch sử lâu đời.
Lê Kiến Mộc dừng bước, về phía .
Từ trong một căn nhà nhỏ, một phụ nữ chậm rãi bước .
Cô mặc sườn xám đỏ rực, nhưng hề vẻ phong trần. Ngũ quan tinh xảo, dáng yêu kiều, từng cái giơ tay nhấc chân đều mang theo phong thái dịu dàng mà quyến rũ.
Lê Thanh Thanh nhịn cảm thán:
"Chị gái quá!"
Ánh mắt phụ nữ khẽ động, về phía cô, khóe môi cong lên một nụ nhàn nhạt, càng khiến dung nhan thêm phần quyến rũ mê hoặc.
Một nhà ba quỷ cạnh Lê Kiến Mộc len lén nuốt nước bọt, dè dặt :
"Đại sư, đây là Thư tiểu thư, hàng xóm của chúng ."
Mộng Vân Thường
Bọn họ xoay sang phụ nữ, cung kính giải thích:
"Thư tiểu thư, vị đại sư tìm cô để hỏi chút chuyện, bọn lập tức... lập tức đưa cô tới."
Thư Mạn đáp, chỉ chằm chằm Lê Kiến Mộc.
Bỗng nhiên, cô nhẹ nhàng giơ tay lên. Một làn sương đen lạnh lẽo tràn từ đầu ngón tay, lao thẳng về phía Lê Kiến Mộc.
Nhìn vẻ mềm mại mờ ảo, nhưng ẩn bên trong là một luồng sát khí vô cùng sắc bén.
Lê Thanh Thanh lập tức cảm thấy tim vọt lên tận cổ, theo bản năng nắm chặt cánh tay của Lê Kiến Mộc.
đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ nhẹ nhàng đưa tay, dễ dàng đánh tan làn sương .
Thư Mạn cong khóe môi, giọng điệu lười biếng:
"Năng lực tệ. Đại sư, mời ."
Nói xong, cô nghiêng nhường đường. Cánh cửa phía lặng lẽ mở .
Lê Kiến Mộc gật đầu, cất bước .
Lê Thanh Thanh chần chừ một giây, đó cũng bấm bụng bước theo.
Căn phòng lớn, chỉ một gian duy nhất, nhưng bày biện vô cùng trang nhã. Một bộ dụng cụ pha đặt ngay ngắn chiếc bàn nhỏ.
Lê Kiến Mộc và Lê Thanh Thanh xuống, Thư Mạn thì đối diện hai .
Cô cầm lấy bộ dụng cụ , ngón tay thon dài khéo léo di chuyển, từng động tác pha tao nhã, chậm rãi như dòng nước chảy. Không bao lâu , nước trong trẻo thanh mát rót ly.
Lê Kiến Mộc vẫn im lặng, chỉ an tĩnh quan sát từng cử chỉ của cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/399.html.]
Hệ thống trong đầu Lê Thanh Thanh nhịn mà hỏi:
[Bọn họ đang gì ?]
Lê Thanh Thanh cũng hỏi y như thế.
Một một quỷ, còn đây uống ?
Lê Kiến Mộc nhớ tới đây để điều tra ?
Cô nhịn suốt một lúc lâu, cuối cùng khi sắp kiềm chế nữa, Thư Mạn bỗng nâng mắt lên, mỉm Lê Kiến Mộc.
"Đại sư, nếm thử một chút ?"
Lê Kiến Mộc khẽ , cầm chén lên, nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi.
Ngay khoảnh khắc nước phả mặt, ánh mắt cô lập tức sáng bừng lên.
Cô chậm rãi nhấp một ngụm, hàng lông mày nhíu .
Hương vị của loại , rõ ràng giống bất kỳ loại nào cô từng uống đây. Dường như ngay cả thần hồn cũng cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Thư Mạn khẽ :
"Đại sư thích là ."
Nói xong, cô đẩy ấm tới mặt Lê Kiến Mộc.
Lê Thanh Thanh chằm chằm ấm , xuống mặt trống trơn, rốt cuộc nhịn mà lên tiếng:
"Có thể cho em một chén ?"
Thư Mạn liếc cô một cái, thản nhiên :
"Không thích hợp."
Lê Thanh Thanh ngẩn .
Chỉ là một chén thôi mà? Sao thích hợp?
Lê Kiến Mộc cầm lấy ấm , rót cho cô một chén.
Lê Thanh Thanh vui vẻ nhận lấy, nhưng khi uống thử, cô lập tức nhíu mày.
Nước nhạt nhẽo vô vị, chẳng khác nào nước sôi để nguội.
Cô nghi ngờ hai đối diện.
Làm cái gì thế ? Trà đặc biệt dành riêng cho hoàng đế ?
Thư Mạn biểu cảm của cô, khẽ .
" , cô thích hợp."
Lê Thanh Thanh: "..."
ập xệ ban nãy đột nhiên trở nên kiên cố, biến thành từng ngôi nhà nhỏ sắp xếp ngay ngắn, trật tự.
Lê Thanh Thanh lập tức cứng , trợn to mắt, giọng lắp bắp:
"Nơi … Nơi là ?"