Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 466
Cập nhật lúc: 2025-03-30 04:02:57
Lượt xem: 799
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu, Hứa San đồng ý. Cô nghi ngờ Tôn ý đồ gì đó.
Tôn cứ liên tục về lợi ích của phòng bệnh riêng, còn thề thốt rằng tất cả chỉ vì cho cháu trai. Cuối cùng, Hứa San cũng gật đầu.
Không vì cô tin Tôn thật sự thương cháu, mà vì cô cũng cảm thấy Tiểu Bảo thể xuất viện ngay , vẫn nên ở kiểm tra thêm.
Sau khi chuyển sang phòng bệnh riêng, Hứa San rời Tiểu Bảo nửa bước. Cô nắm chặt bàn tay nhỏ bé của bé, ở đầu giường, kiên quyết trông chừng.
Mẹ Tôn sốt ruột vô cùng.
Bà qua cửa, vui :
“Hứa San, cảnh sát sắp , cô mau tiễn !”
Hứa San chẳng thèm đoái hoài.
Mẹ Tôn nhíu mày, giọng gắt gỏng:
“Tiểu Bảo ở đây y tá và trông ! Chỉ bảo cô cửa tiễn cảnh sát thôi, cô thiếu lịch sự thế? Nếu nhờ đồng chí cảnh sát giúp đỡ, cô tìm Tiểu Bảo nhanh như ?”
Hứa San đầu, trong mắt ánh lên tia lạnh lẽo, thẳng bà :
“ bà âm mưu gì. Vì Tiểu Bảo gặp chuyện, ai chuyện còn rõ. Bà nhất nên điều một chút! Nếu còn dám tay với Tiểu Bảo, đừng trách liều mạng!”
Mẹ Tôn sa sầm mặt:
“Cô đang gì ? bao nhiêu nữa đây? Chuyện của Tiểu Bảo liên quan đến ! là bà nội nó! Cô đúng là đồ phụ nữ điên loạn, lúc nào cũng hoài nghi hết cái đến cái khác! thấy cô nên đến khoa tâm thần khám thì hơn!”
Hứa San hừ lạnh, sắc mặt lạnh lùng:
“Bà nhỏ thôi! Không chuyện gì thì ! Tiểu Bảo cần bà!”
“Cô…” Mẹ Tôn nghẹn lời, tức tối vô cùng.
Bà đang tìm cách dụ Hứa San rời thì chợt thấy cô dậy.
Vẻ mặt Hứa San chợt đổi, nở một nụ nhẹ, buông tay Tiểu Bảo, bước khỏi phòng.
Mẹ Tôn ngẩn :
“Cô đấy?”
Vừa còn kiên quyết rời cơ mà?
Lúc chuyện gì quan trọng hơn Tiểu Bảo ?
Bà vội vàng theo, nhanh chóng hiểu chuyện.
Thì là Lê Kiến Mộc đến.
Nhìn thấy Lê Kiến Mộc, lửa giận trong lòng Tôn bùng lên.
Đồ lắm chuyện!
Nếu cô , chuyện diễn vô cùng suôn sẻ!
Chẳng chừng, tiền bồi thường của nhà trẻ thương lượng xong, Hứa San cũng ly hôn, còn Tiểu Bảo…
Đôi mắt Mẹ Tôn ánh lên một tia sắc lạnh. Bà lặng lẽ liếc phòng bệnh. Hiện giờ trong đó chỉ mỗi Tiểu Bảo đang say ngủ giường.
Tầng là khu đặc biệt, yên tĩnh, ai qua .
là thời cơ .
Bà cúi đầu, nhanh chóng gửi một tin nhắn . Khi nhận hồi âm từ phía bên , gương mặt bà lập tức đổi. Bà nở một nụ , điều chỉnh biểu cảm bước đến chỗ Hứa San và Lê Kiến Mộc.
Bà tươi niềm nở:
"Cô gái , chào cô. Nghe Hứa San gọi cô là Lê đại sư, cô là Huyền Sư ? Ai ui, trẻ mà lợi hại như thế!"
Bà nắm lấy tay Lê Kiến Mộc, khom lưng đầy vẻ cảm kích:
"Hôm nay thật may mà cô giúp đỡ, Tiểu Bảo nhà chúng mới thể nhanh chóng tìm thấy. Cô đúng là đại sư cao minh! Tiểu Bảo là độc đinh ba đời của nhà chúng , nếu xảy chuyện gì thì cả nhà coi như tiêu ! Đại sư , thật sự cảm ơn cô!"
Nhìn dáng vẻ của bà , nếu bản chất con , lẽ Lê Kiến Mộc tin sự chân thành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/466.html.]
cô .
Đây là một kẻ độc ác ngu xuẩn.
Không chỉ Lê Kiến Mộc, ngay cả Dư Tiểu Ngư và Hứa San cạnh cũng kinh ngạc đến sững .
Bà già … tiếng ?
Dáng vẻ chanh chua, ngang ngược lúc quấy phá nhà trẻ đó ?
Lê Kiến Mộc nhẹ nhàng rút tay , giọng điệu lạnh nhạt:
"Tôn phu nhân, nhận lời cảm tạ của bà . Bây giờ, chuyển khoản ."
Mẹ Tôn sững sờ, tưởng nhầm:
"Cô cái gì?"
Lê Kiến Mộc thản nhiên đáp:
"Huyền Sư giúp khác là trái với thiên đạo, tiết lộ thiên cơ mà nhận tiền tiêu tai thì sẽ phản phệ. Cách đơn giản nhất để hóa giải chính là nhận thù lao."
"Cô..." Mẹ Tôn há miệng, kịp phản bác, Lê Kiến Mộc tiếp tục:
"Hôm nay giúp nhà bà tìm cháu trai. Tuy sử dụng bùa chú, nhưng việc tìm tiêu hao tinh lực kém gì dùng thuật pháp, thậm chí độ khó còn cao hơn. nể tình quen với cảnh sát Dư và Hứa phu nhân, sẽ giảm giá 20% cho bà. Bà chỉ cần chuyển cho 80 vạn là ."
"80 vạn?!" Mẹ Tôn kinh hãi, cao giọng kêu lên: "Cô cướp tiền ?!"
Lập tức, mấy xung quanh sang .
Bị chú ý, vẻ mặt bà chút lúng túng.
Trước đây, điều kiện kinh tế của nhà bà tệ, nhưng cũng dạng hào môn phú quý gì. Bây giờ Tôn Phục công ty trách phạt, công việc bấp bênh, gia đình còn đang gánh một khoản nợ lớn, mức sống ngày càng sa sút. Nếu túng quẫn, bà cũng chẳng nghĩ đến việc lừa gạt nhà trẻ kiếm tiền.
80 vạn, bà thể gom góp . nghĩ đến túi xách hàng hiệu, trang sức quý giá mà bà tích lũy bao năm, lòng tiếc rẻ, bỏ .
Huống hồ, mặt chính là kẻ phá hỏng kế hoạch của bà !
Suy nghĩ một lúc, bà chợt nảy ý, bèn tươi , giọng chút miễn cưỡng:
"À... chuyện ... tiền đó thật sự quá lớn. Hơn nữa, Tiểu Bảo dù cũng chỉ là cháu nội thôi. lớn tuổi thế , bao nhiêu tiền đều trợ cấp hết cho vợ chồng Hứa San , giờ thực sự còn nữa. Đại sư , cô xem thể bảo Hứa San trả ?"
Bà liếc Hứa San.
Hứa San chỉ lạnh.
Lê Kiến Mộc nhướng mày, giọng bình thản:
"Xem những lời cảm ơn và tình cảm dành cho cháu trai khi nãy của bà, đều thật lòng lắm nhỉ?"
Mặt Mẹ Tôn cứng đờ, đỏ bừng vì hổ.
Hứa San chút do dự lên tiếng:
"Lê đại sư, cô cứ yên tâm! Lần nếu cô, Tiểu Bảo sẽ . 80 vạn nhất định sẽ trả!"
Lê Kiến Mộc liếc cô , vội vã:
"Được. Trước mắt, xem Tiểu Bảo ."
Mộng Vân Thường
Nói , cô nhấc chân định bước phòng bệnh.
Mẹ Tôn đột nhiên trợn mắt, vội vàng giang tay chặn đường cô:
"Không !"
Lê Kiến Mộc nhướng mày, ánh mắt đầy nghi hoặc:
"Tại ?"
Mẹ Tôn lắp bắp, nên trả lời thế nào.
phản ứng của bà khiến sắc mặt Hứa San đổi.
"Bà gì nữa?" Hứa San nghiến răng, giọng đầy cảnh giác. "Tránh ! xem Tiểu Bảo!"
Nói xong, cô đẩy mạnh Mẹ Tôn qua một bên, bước nhanh về phía phòng bệnh.