Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 468

Cập nhật lúc: 2025-03-30 04:06:32
Lượt xem: 621

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, Tôn cô thất vọng.

gọi điện thoại, và kẻ đồng lõa cũng xuất hiện.

Lần , chỉ camera giám sát mà còn cả ghi âm, nhân chứng và vật chứng.

Mộng Vân Thường

Đủ để khép tội!

Khi cảnh sát kéo đàn ông đất dậy, Lê Kiến Mộc bước đến, khẽ vỗ lên vai .

Người là một tà tu mới nhập môn, tà thuật còn học bao nhiêu mà dám chuyện .

Cô nhắm mắt kiểm tra một lát, xác định tên còn thức tỉnh, nhưng…

Khóe môi Lê Kiến Mộc nhếch lên, giọng tràn đầy châm chọc:

“Chẳng bản lĩnh gì lớn, nhưng cũng cần nhốt cẩn thận.”

Dư Tiểu Ngư vẫy tay:

“Hôm nay thật sự cảm ơn Tiểu Lê đại sư. Sau dịp nhất định sẽ mời cô ăn một bữa!”

Nói xong, dẫn rời .

Lê Kiến Mộc theo bọn họ khuất dần.

Trở phòng bệnh, Tôn Tiểu Bảo tỉnh , nhưng trông bé vẫn còn mệt mỏi, tinh thần uể oải.

Lê Kiến Mộc quan sát một lúc, xác định tình trạng của gì đáng ngại. Chỉ cần điều dưỡng một thời gian sẽ .

Vậy nên cô cũng nán lâu, liền sang Hứa San:

đây.”

Hứa San thoáng do dự, sang Tiểu Bảo một cái, đó sang dặn y tá chăm sóc bé giúp , nhanh chóng bước cửa đuổi theo Lê Kiến Mộc.

Cô ngập ngừng, giọng điệu chút khó xử:

“Tiểu Lê đại sư… hỏi một chút. Bên nhà cha của Tiểu Bảo… từng tiếp xúc với huyền học ?”

Lê Kiến Mộc khẽ nhíu mày, giọng điệu mang theo chút tò mò:

"Sao đột nhiên hỏi chuyện ?"

Hứa San thở dài một , chậm rãi :

"Hôm nay vẫn luôn để ý đến cô và cảnh sát Dư. Khi hai tìm thấy Tiểu Bảo ở khu bán hàng rong, quan sát kỹ. Lúc đầu chủ quán, nhưng đó, đó dường như biến mất . Cảnh sát cũng tìm thấy bất kỳ đoạn video theo dõi nào liên quan..."

dừng một chút, hạ giọng tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/468.html.]

"Cộng thêm phận của cô… thể mạnh dạn suy đoán, … chủ quán đó ? Có khi nào Tiểu Bảo ma đưa ?"

Lê Kiến Mộc khẽ nhướng mày, khóe môi cong lên:

"Cô thông minh lắm."

Hứa San khổ:

"Trước đó từng với cô, thỉnh linh vật về nhà. thực , tìm hiểu một thông tin mạng. những thứ đó… hẳn là chuyện , ngược thể là một loại tà thuật."

Lê Kiến Mộc chậm rãi gật đầu.

Ban đầu, cô cho rằng Hứa San vì thù hận mà bất chấp tất cả, quan tâm linh vật đó là gì, chỉ cần thể dùng để trả thù chồng và kẻ thứ ba.

Cô hỏi:

"Vậy bây giờ cô vẫn thỉnh về chứ?"

Hứa San im lặng vài giây, đó kiên định :

"Ban đầu thực sự . Cô phụ nữ kiêu ngạo thế nào . Cô ngang nhiên nhà , còn Tôn Phục và bố coi như nhà. Trong khi đó, vợ hợp pháp – mỉa mai, châm chọc từng ngày."

siết chặt nắm tay, giọng tràn đầy uất ức:

"Trên đời vợ nào thảm hại như ? thực sự chịu nổi, hận!"

ngay đó, cô thả lỏng bàn tay, thở dài một , giọng mang theo chút thấm thía:

" chuyện hôm nay, nhận … những thứ đó còn quan trọng nữa. Tiểu Bảo của mới là quan trọng nhất. Bọn họ chẳng qua là ép ngoan ngoãn rời khỏi nhà, tay trắng ly hôn."

khổ:

" nghĩ kỹ , nhất vẫn là ly hôn. vốn chẳng gì về Huyền Môn tà thuật, còn bọn họ thể tìm đến quỷ vật để giúp đỡ. Nếu cố chấp sử dụng linh vật, chừng chính sẽ phản phệ. dấn vũng lầy . sẽ đưa Tiểu Bảo đến một nơi yên bình, nếu may mắn, thể bảo vệ hai con."

Lê Kiến Mộc lặng lẽ hết lời cô .

Đột nhiên, cô khẽ nhếch môi, giọng chút hờ hững nhưng đánh trúng điểm mấu chốt:

" nếu cô rời khỏi nhà tay trắng, thì lấy gì trả 80 vạn?"

Hứa San lập tức hoảng hốt, vội vàng :

"Đại sư, cô yên tâm! tuyệt đối sẽ quỵt nợ! Chỉ là… lẽ cần một thời gian khá dài. thể trả góp cho cô ?"

Lê Kiến Mộc gương mặt đầy lo lắng của cô , thản nhiên :

"200 vạn."

"Hả?" Hứa San sững , tưởng nhầm.

Lê Kiến Mộc điềm nhiên giải thích:

"Bên cạnh Ôn Yểu thực sự tà tu, kẻ đó thể tiếp xúc với quỷ vật. thể giúp cô giải quyết chuyện . Ngoài , cũng thể tìm cho cô một luật sư giỏi. Với những gì chồng cô và kẻ thứ ba với Tiểu Bảo, cô cần tay trắng rời . Ngược , cô thể giành một phần tài sản nhỏ, còn cả khoản bồi thường nữa."

Loading...