Cô nhẹ nhàng đỡ lấy , sang Lê Thanh Thanh đầy ý tứ:
"Học thuật pháp là , nhưng đừng tùy tiện dùng lên trong nhà."
Lê Thanh Thanh vốn đang do dự nên giải thích thế nào về chuyện học thuật pháp. khi câu , cô càng thêm chột , vội vàng gật đầu:
"Biết ."
Lê Kiến Mộc cô chằm chằm:
"Nói xin với hai ."
Lê Thanh Thanh ngậm miệng, im lặng một lúc, miễn cưỡng cúi đầu, lí nhí :
"Anh hai, xin ."
Trái , Lê Vấn Bắc chút ngại ngùng. Anh liếc Lê Kiến Mộc, Lê Thanh Thanh, bỗng dưng phản ứng thế nào.
"Chuyện đó… , ngã cũng đau lắm ."
Hệ thống lạnh lùng chen :
[Xen chuyện liên quan, hừ, tên đúng là một con cáo gian xảo! dám chắc bây giờ Lê Vấn Bắc càng thích cô hơn ! Ký chủ, cô đang từng bước từng bước ly gián mối quan hệ giữa cô và gia đình đấy!]
Lê Thanh Thanh cúi đầu, một lời.
Bên , Lê Vấn Bắc ngã hai , quần áo chút nhăn nhúm, lập tức ồn ào đòi bộ khác.
Cùng lúc đó, Hoắc Uyển gọi Lê Kiến Mộc qua, cô đáp một tiếng rời .
Trong đầu Lê Thanh Thanh, hệ thống bắt đầu lải nhải:
"[Ký chủ, cô như là ! Sao lúc nãy cô tranh thủ một chút chứ? Cô nên tỏ vẻ oan ức, rằng cố ý, lóc một phen để hai cô mềm lòng mới đúng. Haizz, thật sự là một chút tâm cơ nào, phục cô luôn.]"
Lê Thanh Thanh thầm đáp trong đầu:
"Mi như chẳng đang dạy xanh c.h.ế.t tiệt ? Ta đánh , cái gì? Kiến Mộc sai, ai học thuật pháp chỉ để tay với nhà chứ? Rõ ràng là của ."
Hệ thống trầm mặc một lát, giọng điệu chút vui:
"[Ký chủ, cô vẫn còn xem bọn họ là nhà?]"
Lê Thanh Thanh nhướng mày:
"Chứ thì ? Với thực lực hiện tại của , mi nghĩ thể xé rách mặt với Kiến Mộc ?"
Hệ thống chậc một tiếng:
"[Còn tại cô phế vật, chịu chăm chỉ luyện tập?]"
Lê Thanh Thanh hừ lạnh:
"Nói linh tinh! Rõ ràng là do mi phế vật, dạy . Suốt ngày chỉ truyền linh khí gì đó, chẳng dạy một chiêu nửa thức nào, linh lực mà dùng thì ích lợi gì?"
Mộng Vân Thường
Hệ thống im lặng hồi lâu.
Một lúc , nó mới lên tiếng:
"[Được , chờ đó. sẽ nghĩ cách sắp xếp một bộ bí tịch thuật pháp môn phái huyền học cho cô.]"
Lê Thanh Thanh nheo mắt, cảnh giác hỏi:
"Không là bí tịch hạng ba gì đó đấy chứ?"
Hệ thống lập tức xù lông:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/499.html.]
"[Sản phẩm đến từ hệ thống, tuyệt đối là hàng tinh phẩm! Đây là bí tịch thuật pháp của môn phái huyền tu chính thống đầu!]"
Lê Kiến Mộc dựa cửa phòng của Hoắc Uyển, lặng lẽ bộ cuộc đối thoại của hai họ.
Môn phái huyền tu chính thống đầu ?
Là Thanh Huyền Môn từng là môn phái huyền tu đầu năm đó?
Hay là Huyền Ý Môn đang thịnh hành hiện tại?
Hoặc… là Pháp Nhất Môn?
Bên trong, Hoắc Uyển lên tiếng gọi:
"Mộc Mộc, thấy bộ trang sức con chọn lúc hợp với váy lắm. Mẹ mấy bộ phỉ thúy, con chọn một bộ ."
Lê Kiến Mộc hồn, đến bên cạnh bà, liếc một lượt chỉ một bộ màu xanh táo:
"Bộ ạ."
Hoắc Uyển mỉm gật đầu:
"Được, nào, thử xem hợp ."
...
Thiệp mời của Lê gia gửi từ một tuần , tin tức nhanh chóng lan truyền trong giới.
Mọi chỉ Lê gia một cô con gái đang du học ở nước ngoài, mà còn phát hiện , hóa Lê gia còn một con gái khác – mà là một Huyền Sư!
Bữa tiệc tổ chức tại nhà, mà diễn trong một biệt thự khác của Lê gia.
Biệt thự diện tích rộng, đều vườn hoa riêng, bên trong đủ loại khu vui chơi, thích hợp để tổ chức những bữa tiệc lớn.
Chỉ là do vị trí địa lý khá xa trung tâm thành phố, tiện , nên bình thường cả gia đình Lê Kiến Mộc ít khi ghé qua. Chỉ khi nào yến tiệc quan trọng hoặc cần một nơi nghỉ dưỡng yên tĩnh, họ mới chuyển đến ở tạm một thời gian.
Sáng hôm đó, cả nhà di chuyển đến biệt thự.
Buổi tiệc diễn buổi tối, nhưng từ đầu giờ chiều, khách khứa lục tục kéo đến.
Những vị khách đầu tiên phần lớn là các đối tác ăn của Lê Trung Đình và Lê Dịch Nam. Sau khi gặp mặt, họ dành một chút thời gian để khen ngợi Lê Kiến Mộc và Lê Thanh Thanh vài câu, ngay lập tức chuyển sang bàn chuyện ăn.
Về cơ bản, những cuộc trò chuyện liên quan nhiều đến hai cô gái.
Lê Kiến Mộc và Lê Thanh Thanh chỉ cần xuất hiện, mỉm chào hỏi vài câu nhanh chóng tìm cớ rời .
Lặp lặp kiểu giao tiếp suốt buổi chiều, ngay cả tính cách ôn hòa như Lê Kiến Mộc cũng cảm thấy mặt đến cứng đờ.
Sau khi gặp thêm một vị khách quen nữa, cô khẽ xoa hai bên má, rời khỏi phòng khách, ngoài thư giãn một chút.
Ngay khi bước khỏi cửa, cô liền bắt gặp Yến Đông Nhạc.
Ánh mắt thoáng qua chút kinh diễm, nhưng chỉ trong tích tắc liền trở bình thản.
Đây là quen, cần xã giao quá nhiều.
Lê Kiến Mộc nhẹ gật đầu:
"Cha đang ở bên trong chuyện với khách, thể tìm ông ."
Yến Đông Nhạc liếc trong một chút, thản nhiên :
"Hôm nay nhân vật chính là em, gặp bác trai cũng ."
Lê Kiến Mộc nghiêng đầu:
"Vậy… dẫn phía ăn gì đó nhé?"