Ông cụ hừ một tiếng:
“ bảo từ lâu, để đường lui, đừng quá tuyệt tình. Khí vận của lấy hết, để chút nào, còn cho nhiều vận xui như , bình thường cũng thể nhận . Chứ đừng tới Huyền Sư.”
Chu Bác Trầm siết chặt ly giấy trong tay, giọng thấp và lạnh:
“Muốn trách thì chỉ thể trách Ôn Vũ Hiên. Vợ , cho phép bất cứ ai bất kính với cô .”
Ông cụ lắc đầu, đáp .
Ôn Vũ Hiên chỉ tình cờ trong lúc thảo luận kỹ thuật diễn xuất với đạo diễn, qua vài câu về kỹ thuật diễn của Dịch Vi Vi.
Sau khi Chu Bác Trầm tuyên bố kết hôn với Dịch Vi Vi, trong suốt nhiều năm, mỗi nhắc đến cô đều chỉ khen ngợi. Hiếm khi ai đó nhắc tới khuyết điểm của cô.
Thế nhưng Ôn Vũ Hiên vô tình chỉ một điểm yếu trong kỹ thuật diễn của Dịch Vi Vi trong một bộ phim nào đó. Lúc , Chu Bác Trầm tình cờ ngang qua và thấy, liền ghi nhớ chuyện trong lòng.
Không chỉ cướp khí vận của Ôn Vũ Hiên, Chu Bác Trầm còn tìm gặp Tổng giám đốc Vương và Yến Ninh lúc đó, chuyển hết vận đen cho Ôn Vũ Hiên.
Dù Tổng giám đốc Vương hiểu rõ lý do tại thù hận lớn với Ôn Vũ Hiên, nhưng chỉ là một nghệ sĩ mới ký hợp đồng với công ty, tiềm lực nhưng vẫn thực sự nổi bật.
Giới giải trí ít thành danh nhờ thực lực, nên thêm một như Ôn Vũ Hiên cũng chẳng vấn đề gì.
Vì thế, Tổng giám đốc Vương đồng ý, còn Yến Ninh thì cảm thấy gần đây cũng xui xẻo, nên cũng sẵn sàng chia sẻ một phần vận xui của .
Vì …
Ôn Vũ Hiên gặp tai ương.
“Hiện giờ chỉ thể hy vọng kết giới thể chống đỡ đối phương.” Ông cụ thở dài, vẻ mặt lo lắng.
Chu Bác Trầm im lặng, lên bầu trời u ám, gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/514.html.]
Mộng Vân Thường
Trong khi đó, Lê Kiến Mộc chằm chằm bầu trời lâu mà thấy bất kỳ đổi nào, Ôn Vũ Hiên, bên cạnh, đang mơ màng chuẩn . Đôi mắt cô bỗng nhiên trở nên sắc bén, như thể cảm nhận một điều gì đó.
“Đừng ngủ!” Giọng lạnh lùng của cô vang lên bên tai Ôn Vũ Hiên, khiến run lên, nhưng vẫn thể tỉnh táo.
Anh khẽ nâng mí mắt, ngoài qua những lá bùa đang cháy đỏ. Anh thấy Lê Kiến Mộc đó, đổi tư thế, đột nhiên lòng bàn tay cô phát một luồng sáng trắng, ánh sáng chói lòa tỏa như tia chớp đánh về phía .
Chỉ trong chớp mắt, những lá bùa bốc cháy dữ dội, ngọn lửa hừng hực khiến cả gian sáng rực. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là cảm nhận một chút nóng nào. Trái , cảm giác lạnh lẽo xâm chiếm cơ thể , khiến tự chủ mà run rẩy, lòng dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ.
“Lê đại sư, …” Ôn Vũ Hiên cắn môi, định gì đó.
“Phá!” Lê Kiến Mộc đột ngột lên tiếng, ngẩng đầu về phía bầu trời u ám.
Ôn Vũ Hiên theo ánh mắt cô. Rõ ràng đó thời tiết còn trong xanh, nhưng từ lúc nào, bầu trời chuyển thành âm u, đầy một cảm giác nặng nề khó tả, giống như sương mù, nhưng nhẹ hơn sương mù nhiều, khiến khỏi cảm thấy thoải mái.
“Có chuyện gì ?” Anh đang định hỏi thì bất ngờ nhận thấy điều kỳ lạ. Bầu trời, như thể vỏ trứng, bắt đầu xuất hiện một vết nứt ngay từ vị trí mặt trời.
Khe nứt càng lúc càng rộng , lan tỏa khắp bầu trời. Sau vài giây, một tiếng “rầm” vang lên, như thể một thứ gì đó trong khí vỡ nát.
Cùng lúc đó, cột sáng từ lá bùa lúc một nữa bùng lên, bay vọt lên trời cao.
Lúc , sắc mặt của ông cụ Chu Bác Trầm đổi nhanh chóng: “Không !”
Ông vội vàng nhảy lên, nhưng kịp sửa kết giới, thì một tiếng nổ lớn vang lên, kết giới phá vỡ . Cùng lúc đó, Chu Bác Trầm, đang vững vàng, bỗng nhiên một lực đột ngột tác động, ngã xuống đất như thể sét đánh, mềm nhũn, mất hết năng lực.
Bàn lật, đồ vật vương vãi khắp nơi, còn Chu Bác Trầm mất sức ngã xuống đất, bất động.
Anh cố gắng nâng tay, gì đó với ông cụ, nhưng chẳng thể thốt lời.
Dù thấy lời , ông cụ cũng hiểu ý . giờ đây, ông cũng thể cứu nổi Chu Bác Trầm. Tình hình của chính ông cũng khá hơn.
Ông cụ co ro đất, hai tay nhanh chóng kết ấn, thi triển đủ loại thuật pháp trong khí. tất cả đều vô dụng.