Chỉ một câu đơn giản, nhưng khiến bộ Huyền Sư trong sân đều lập tức ngẩng đầu trời theo bản năng.
Giữa tán cây và đám mây lững lờ, một nửa vầng trăng mờ mịt ẩn hiện, tỏa thứ ánh sáng âm u đỏ đen—tựa như một điềm dữ đang chực chờ giáng xuống.
Lưu Hoài đột nhiên cảm thấy điều gì đó bất . Vốn đang men, ông lập tức tỉnh táo hẳn.
Ông đặt chén rượu xuống, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn hẳn:
"Đêm nay trăng sương mù nhuộm đỏ như máu, âm khí tăng cao, lợi cho chúng . Xem thể đợi đến giờ Tý nữa , việc thể chậm trễ thêm. Bây giờ chúng nên đến nhà bà cụ !"
Những còn liền gật đầu đồng ý, đồng loạt buông đũa, đặt chén xuống nhanh chóng khỏi cửa.
Trưởng thôn bên cạnh, gì đó nhưng thôi, ánh mắt tràn đầy do dự. Cuối cùng, ông vẫn gọi họ .
Vợ trưởng thôn từ trong bếp, thấp giọng hỏi:
"Bọn họ thật sự sẽ gì bà cụ chứ? Đám nhỏ trong thôn còn trông cậy bà đỡ đẻ. Em lúc sinh cũng là bà đỡ mà. Bà lớn tuổi , nếu chuyện gì xảy , chẳng chúng sẽ mang nghiệp ?"
Trưởng thôn khẽ lắc đầu:
"Không , mấy tuy là Huyền Sư, nhưng loại ác độc. Họ chỉ đối phó với lệ quỷ thôi. Hơn nữa, mấy ngày nay lệ quỷ hề lộ diện, chỉ bà cụ mới thể dụ nó . Dù thì..."
"Anh gì cơ?" Vợ ông nhíu mày, khó hiểu.
Trưởng thôn hạ giọng, như đang tiết lộ một bí mật:
"Anh nhớ đây ông bà già trong nhà từng , mơ thấy Nương Nương trong miếu hiện linh, gương mặt giống bà cụ khi còn trẻ. Có khả năng, Nương Nương chính là đứa con gái mất năm đó của bà cụ."
Vợ trưởng thôn kinh ngạc trợn tròn mắt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/572.html.]
"Gì cơ? Bà từng kết hôn sinh con ? Em từng ai tới chuyện !"
"Ừ, từng sinh con, chuyện xảy hơn sáu mươi năm . Nếu tình cờ lớn trong nhà kể , cũng . Nghe bà sinh một bé gái, nhưng đó nhà chồng mang đứa trẻ vứt ở sườn núi thôn. Khi bà tỉnh dậy, con gái còn, bà đến ngất xỉu. Đứa trẻ còn đầy tháng thì bà kiên quyết ly hôn."
Thời đó, ly hôn là chuyện vô cùng hiếm trong thôn, khiến trong ngoài đều xì xào bàn tán.
" bà kiên quyết." Trưởng thôn kể tiếp, "Nhà chồng bà là Vương gia ở đầu thôn phía bắc. Ban đầu họ chịu ly hôn, mất mặt. Sau cùng đành chia cho bà một gian nhà kho nhỏ, bảo bà thích sống cùng thì sống riêng. Qua vài năm, thấy bà thực sự cắt đứt quan hệ, Vương gia cũng cưới vợ mới."
"Vương gia đông em, cưới vợ cũng giỏi sinh con, hết bé trai tới bé trai khác. Trong thôn chẳng ai dám bàn tán . Mà bà cụ thì vẫn âm thầm giúp dân đỡ đẻ, bao nhiêu đứa nhỏ sinh bình an trong tay bà. Dần dà, chẳng còn ai dám bà nữa. Cũng vì , chuyện năm xưa chẳng mấy còn ."
Mộng Vân Thường
Vợ trưởng thôn, dù gả thôn mấy chục năm, vẫn há hốc miệng vì kinh ngạc.
"Bà cụ như , Nương Nương ở miếu cũng từng hại ai. Sao còn để đám Huyền Sư tới bắt lệ quỷ gì?"
Trưởng thôn rít một thuốc, chậm rãi :
"Em xem, giờ thôn mấy bé gái? Trước thích con gái thì ném , nhưng giờ thời đại đổi , ai sinh con gì cũng giữ . Thế nhưng em mà xem, mấy đứa bé gái trong thôn? Anh từng điều tra — hai mươi năm qua, thôn tới mười bé gái!"
"Tôn gia sinh ba đều là con trai. Nhà lão Lý bảy đứa cháu nội, ngày nào cũng than cháu gái. Em thấy như bình thường ?"
Anh dừng một chút tiếp tục:
"Anh nghi thể là do Nương Nương trong miếu giở trò. Năm xưa hại, giờ báo thù, cố ý cho thôn con gái. Có vị đại sư từng , miếu Nương Nương thực chất thờ lệ quỷ, đến cầu đều ước thấy là vì hút sinh khí. Mà thôn cứ thế thì sống nổi?"
"Người và quỷ vốn khác đường. Nếu cùng đường, chi bằng đưa cho ."
Nghe đến đây, vợ trưởng thôn trầm mặc suy nghĩ, cuối cùng cũng phản bác nữa.
Bởi vì nghĩ thì quả thật… gái trong thôn, quá ít.
Có lẽ… chuyện thật sự trùng hợp.