Dây mây mang theo âm khí càng lúc càng nhiều, như những xúc tu khổng lồ tràn đến nuốt chửng hai .
Yến Đông Nhạc hề né tránh, đưa tay nắm lấy một sợi trong đó. Lòng bàn tay chỉ khẽ siết , âm khí bao quanh lập tức tan biến, sợi dây mây như mất sinh khí, nhanh chóng khô héo.
Sự khô héo giống như một căn bệnh lây lan chóng mặt — chỉ trong tích tắc, bộ dây leo, thậm chí cả gốc cây đại thụ cũng héo rũ. Âm khí rút sạch, đất đá xung quanh như mất màu, cây cối chỉ còn xác khô rụng rời.
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc liếc Yến Đông Nhạc, trong ánh mắt lóe lên tia khó hiểu.
Yến Đông Nhạc chỉ thản nhiên phủi tay như thể chỉ một việc vặt, gì to tát. Anh ngẩng đầu về phía :
"Xong , thôi."
Lê Kiến Mộc gật đầu. Hai tay cô kết ấn, linh khí hóa thành một thanh trường kiếm rực sáng. Cô vung mạnh một chiêu c.h.é.m thẳng trận pháp bao phủ hồ nước.
Ngay khoảnh khắc đó, hồ nước như một lớp màn bảo vệ vỡ tung, ánh sáng trắng lóe lên. Tiếng nổ “ầm” chấn động vang vọng khắp gian. Hồ nước đục ngầu giống như vỡ thành từng mảnh, từng con thiềm thừ u minh bên trong đều lực lượng đánh cho nát bấy, biến thành một vùng nước tro đen.
Lê Kiến Mộc khẽ phẩy tay, gió nổi lên quét sạch t.h.i t.h.ể đám thiềm thừ, trả cho hồ nước hình dáng ban đầu.
Cô nghiêng đầu kỹ, trong ánh mắt lóe lên sự cảnh giác: "Hơi thở u minh... Quả nhiên là một ao u minh nhỏ thật."
Yến Đông Nhạc nhếch môi nhạt, tiện tay phủi ống tay áo. Lập tức mặt nước đen nhánh tách hai bên, để lộ đáy hồ.
Dưới đáy là vô xương trắng chất chồng, tựa như một ngọn núi trắng bệch ghê rợn.
Yến Đông Nhạc nâng tay trái, tụ khí đen đánh thẳng giữa đống hài cốt. Bên xương cốt dường như ẩn giấu thứ gì đó đang ngọ nguậy, tựa như côn trùng sắp phá kén.
Ánh mắt trở nên nghiêm túc, khí đen tay ngừng tăng lên.
Lê Kiến Mộc bất chợt đầu, cau mày: "Kết giới rung động... Có xông ."
Nói xong, cô lập tức thủ thế sẵn sàng chiến đấu.
Cùng lúc đó, trong đống xương khô nơi đáy hồ, vật cuối cùng cũng phá vỡ lớp hài cốt, bay vụt ngoài như một mũi tên.
Cô kịp rõ, Yến Đông Nhạc tay bắt gọn, nắm chặt thứ đó trong tay.
Lê Kiến Mộc tập trung, chỉ tay về phía :
"Bên !"
Linh khí trong lòng bàn tay cô biến thành trường kiếm, đang chuẩn tung chiêu thì cổ tay bất chợt ai đó kéo mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/618.html.]
Yến Đông Nhạc ôm lấy cô, nhanh chóng lùi về .
"Ầm!"
Một tia sét từ trời đánh xuống đúng chỗ cô . Dù đến từ trời thật, nhưng dường như gian khống chế, sức mạnh sắc bén và lạnh lẽo như thể xuyên qua da thịt, khiến cả hai đều cảm thấy rợn .
"Đi." Yến Đông Nhạc nhỏ, giọng trầm và dứt khoát.
Lê Kiến Mộc siết chặt trường kiếm trong tay, ánh mắt chằm chằm lên trung.
Sức mạnh quá kinh khủng. So với Kim Dương còn mạnh hơn hàng ngàn .
Nếu như...
Nếu như đúng như cô suy đoán, thì... chủ nhân của luồng sức mạnh là mà cô vẫn luôn tìm kiếm?
Là... sư phụ?
Lê Kiến Mộc cắn môi. Cô bỏ lỡ cơ hội thêm nào nữa.
Trong ánh mắt cô ánh lên tia kiên quyết, tay cầm kiếm đẩy Yến Đông Nhạc , bước nhanh về phía nơi sét đánh xuống.
Đồng tử Yến Đông Nhạc co rút :
"A Lê!"
Không kịp suy nghĩ, lập tức đuổi theo.
vẫn chậm một bước.
Lê Kiến Mộc vung kiếm c.h.é.m thẳng lên bầu trời. Không trung giống như một tấm màn xé toạc, ánh sáng trắng tỏa chói mắt. Một khe nứt mở , để lộ một gian rộng lớn hơn hẳn.
Trên đỉnh gian chính là hố âm khổng lồ mà lúc họ thấy.
Nếu như ban nãy nơi đây là một Bát Phương Chư Sát Trận, thì giờ đây kết giới phá, âm khí dồn nén lập tức tuôn trào, lan tỏa khắp gian.
Cùng lúc đó, tiếng gào thét vang lên khắp nơi như ma quỷ than . Vô oan hồn, lệ quỷ từ cột âm khí tràn , đông nghịt, chen chúc thành dòng như nước vỡ bờ.
Có kẻ cụt tay cụt chân, kẻ m.á.u chảy khắp , cả những tiểu quỷ với khuôn mặt dữ tợn lao như bay về phía Lê Kiến Mộc.
Bất kỳ con nào cũng là loại quỷ bậc cao, so với quỷ bình thường thì hung dữ gấp trăm .
Từng con từng con nhào tới, đông đến mức gần như che kín tầm của cô.