"Lần chúng đến, ngoài việc xin Lê đại sư, chủ yếu là mang hài cốt của Ngô Phong ."
Lê Kiến Mộc , thở dài một :
"Chuyện khó khăn."
Đại trưởng lão ngạc nhiên:
"Chẳng lẽ khi Ngô Phong chết, ngay cả hài cốt cũng còn?"
Lê Kiến Mộc lắc đầu, trả lời:
"Ngô Phong chết."
"Sao thể như ?" Giọng đại trưởng lão lập tức cao lên.
Lê Kiến Mộc bình tĩnh giải thích:
"Chuyện kỳ lạ ? Ngô Phong thể trốn thoát khỏi Huyền Ý Môn, tu vi của ông chắc chắn cao thâm. Mặc dù tự thấy tu vi của kém, nhưng thật sự thể g.i.ế.c ông , huống chi là hài cốt. Giờ chỉ sợ ông vẫn đang ngủ đông ở đó, chuẩn tay lúc nào cũng . và quý phái của các ông đều là kẻ thù của ông . Đại trưởng lão về rõ với , cần cẩn thận. Một ngày nào đó, Ngô Phong thể xuất hiện và gây tổn hại thể cứu vãn."
Nghe những lời của Lê Kiến Mộc, đại trưởng lão bắt đầu chút d.a.o động. Ông nghiêm túc chắp tay :
"Đa tạ Lê đại sư nhắc nhở."
Lê Kiến Mộc gật đầu, đó đưa ấn tín của địa phủ qua:
"Vật quy nguyên chủ."
Đại trưởng lão im lặng một chút, cung kính bước tới, :
"Đa tạ Lê đại sư tính toán hiềm khích đây."
Lê Kiến Mộc nhẹ:
"Chuyện đó gì. Nếu là hiểu lầm thì giải quyết là . Hơn nữa, và Vân Dật còn là bạn, thể mãi mãi giữ chuyện đó trong lòng."
Mộng Vân Thường
Vân Dật ngay lập tức tươi:
" , đại lão tán thành, quá!"
Biểu cảm của đại trưởng lão cũng dịu một chút. Đột nhiên, ông như nhớ điều gì, lấy một tấm thiệp mời màu vàng từ trong tay áo rộng, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/681.html.]
"Suýt nữa quên mất, đây là lý do thứ ba chúng đến ."
"Vài năm một , giới huyền học sẽ tổ chức một hội giao lưu. Năm nay hội giao lưu gần đây, và đến lượt Huyền Ý Môn chúng chủ trì. Mấy ngày qua, môn phái bận rộn đưa thiệp mời đến khắp nơi. Đây là thiệp mời từ chưởng môn, nhất định đưa cho Lê đại sư."
Lê Kiến Mộc nhận lấy thiệp mời, qua một chút. Thiệp lớn, nhưng và sang trọng. Nó toát lên một khí vui tươi, nhưng khi kỹ, cô nhận thấy bên trong một năng lượng đặc biệt.
Linh khí và âm khí hòa lẫn, tạo thành một sự cân bằng kỳ lạ, khiến thể coi thường.
Lê Kiến Mộc cất thiệp , nhẹ nhàng :
"Nhất định sẽ tham gia."
Đại trưởng lão mỉm , ba vội vã rời .
Lê Thanh Thanh thiệp mời trong tay Lê Kiến Mộc, :
"Chị và đại trưởng lão chuyện thú vị quá, giống như đang xem phim . Đại trưởng lão giống như mấy thanh tu lánh đời trong ti vi, còn hành lễ nữa."
Lê Kiến Mộc đáp:
"Huyền Ý Môn lịch sử lâu dài, một lễ nghi còn giữ khá truyền thống, cũng gì lạ."
Lê Thanh Thanh , giọng lo lắng:
"Mộc Mộc, con tham gia hội giao lưu mấy ngày ? Người cũng rõ, dịp Tết con thể ở nhà ăn cơm ?"
Lê Kiến Mộc qua thiệp mời một chút, trả lời:
"Không , chỉ ba ngày thôi, ngày là bắt đầu."
Hoắc Uyển tính toán một chút, thở phào nhẹ nhõm:
"Vậy cũng . mà Tết thì còn mấy ngày nữa thôi, đừng bận rộn quá, con nghỉ ngơi một chút. Công việc thể xử lý , còn nhiều chuyện đời giải quyết . Con thể giúp hết tất cả . Quan trọng nhất là mấy ngày Tết đừng mệt mỏi, ăn uống và nghỉ ngơi cho ."
Lê Kiến Mộc thấy ánh mắt đầy lo lắng của , cảm thấy chạnh lòng. Cô ngập ngừng một chút nhẹ nhàng mỉm :
"Vâng ạ."
Hoắc Uyển vui vẻ, ánh mắt dịu dàng, như thể con gái của bà vẫn là đứa bé:
"Vậy tính , Tết chúng làng du lịch, ở đó bể nước nóng, ngâm một chút sẽ cho làn da của con."