Lê Kiến Mộc hơi nhíu mày. Một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu cô, rồi nhanh chóng bị đè xuống.
"Mộc Mộc?"
Giọng gọi kéo cô trở lại thực tại.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Tôi biết rồi, chuyện này để tôi chú ý giúp."
Cô vừa xuống lầu thì gặp được Tiêu Tề và Ngụy Hành.
Sau khi hai người kia trình bày xong mục đích đến tìm, Lê Kiến Mộc lập tức gật đầu đồng ý.
Ngụy Hành thở phào nhẹ nhõm, không giấu nổi sự cảm kích.
"Trước kia tôi từng gặp vài vị Huyền Sư, nhưng họ đều rất kiêu ngạo. Không ngờ Lê đại sư lại dễ nói chuyện như vậy."
Anh cười gượng.
"Thật ra chúng tôi định báo cáo việc này lên cục đặc sự, chỉ là chưa có chứng cứ rõ ràng, mấy ngày nay cũng không có người báo mất tích nên đành phiền đến cô. Xin lỗi vì làm phiền Lê đại sư vào dịp Tết."
Lê Kiến Mộc chỉ lặng lẽ liếc hai người một cái, không nói cho họ biết rằng cục đặc sự thật ra đã sớm hành động rồi.
Sau khi hai người rời đi, cô bước ra ban công, ngẫm lại lời của Hoa Cát. Những kẻ vi phạm quy tắc của chợ quỷ nếu bị bắt đi “trừng phạt”, ngày hôm sau sẽ bị vứt ở đường tắt gần chợ trong trạng thái ngu dại.
Không biết bây giờ Việt Chân ra sao rồi.
Lê Kiến Mộc muốn liên lạc với Yến Đông Nhạc để hỏi tình hình, nhưng anh không trả lời tin nhắn, cũng không có mặt ở nhà.
Không còn cách nào khác, cô đành đích thân đến cục đặc sự.
So với thường ngày, nơi này vắng vẻ hơn nhiều. Bình thường người ra vào tấp nập, giờ chỉ còn một người trực ban.
"Lão đại có việc nên không ở đây," người kia nói, "Chúng tôi cũng không rõ anh ấy đi đâu."
Anh thở dài:
"Dịp Tết thế này tà vật hoạt động mạnh hơn hẳn, ai cũng phải đi canh giữ ở các nơi, cả cục gần như không còn người, ai nấy đều bận đến mức không thấy mặt trời."
"Lê đại sư, cô có chuyện gấp cần gặp lão đại sao? Hay là cô đăng ký trước, lát nữa tôi gặp anh ấy sẽ báo ngay?"
Lê Kiến Mộc xua tay, nói nhẹ nhàng:
"Không cần đâu, cũng không phải chuyện gì gấp… À mà nói không gấp cũng không đúng lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/812.html.]
Cô ngừng lại một chút, rồi hỏi tiếp:
"Hôm nay Việt Chân đã về chưa?"
Người trực ban lắc đầu:
"Anh ấy đang đi làm nhiệm vụ, vẫn chưa quay lại."
Còn cụ thể là nhiệm vụ gì thì người trực cũng không biết rõ, hoặc không tiện nói. Dù Lê Kiến Mộc có mối quan hệ khá tốt với Cục Đặc Sự, lại được lão đại căn dặn phải xem cô như người trong nhà, nhưng dù gì cô cũng không phải thành viên chính thức. Có những chuyện vẫn bị giữ kín là lẽ thường.
Lê Kiến Mộc cũng không để bụng, chỉ nhẹ gật đầu rồi rời đi.
Sau khi trở về, cô cẩn thận xem lại vụ án mà Ngụy Hành đã đưa, rồi quyết định tối nay sẽ không vào chợ quỷ nữa. Thay vào đó, cô sẽ ở lại để canh chừng, theo dõi những t.h.i t.h.ể đột nhiên xuất hiện ở chợ vào lúc rạng sáng.
Gần một giờ sáng.
Giống như hai đêm trước, chợ quỷ dần đông đúc người qua lại. Một chiếc xe minibus màu đen lặng lẽ đỗ bên đường đối diện với chợ, không bật đèn. Bên trong xe, vài người ngồi quan sát dòng người đang lũ lượt bước vào khu phố cổ, ai nấy đều tặc lưỡi.
"Mấy người này nhận được tin tức từ đâu vậy? Tôi cảm thấy hôm nay còn đông hơn cả hôm qua."
"Hơn nữa, nhìn đám người đêm nay kìa... Ồ má ơi!"
Câu chửi thề vang lên từ miệng Tiêu Tề khiến ai nấy đều giật mình – đây là lần đầu tiên họ thấy anh ta như vậy.
"Có chuyện gì thế? Anh quen ai à?" Lê Kiến Mộc nghiêng người hỏi.
Tiêu Tề nhíu mày thật sâu, nói nhanh:
"Tiểu Hào nhà tôi."
Vừa dứt lời, anh đã tháo dây an toàn, mở cửa xe, tiện tay đội mũ rồi nói nhỏ:
"Tôi vào xem thử. Mọi người cứ ở lại trong xe."
Không đợi ai kịp phản ứng, Tiêu Tề đã xuống xe và đi về phía khu chợ, tốc độ nhanh đến mức ba người còn lại không kịp giữ lại.
"Tiểu Hào là ai vậy?"
Dư Tiểu Ngư và Ngụy Hành đưa mắt nhìn nhau, vẻ khó hiểu hiện rõ trên mặt.
Lê Kiến Mộc dường như đoán ra được, trầm giọng nói:
"Có lẽ là em trai của cảnh sát Tiêu."