“Đẹp quá.”
Lộ Tuệ Tuệ thật sự hợp với nhiều tạo hình.
Khuôn mặt và dáng của cô đều xinh và nổi bật ngay cả khi cô khoác cái bao tải lên .
Lộ Tuệ Tuệ thở nhẹ, cô :
“Lạnh c.h.ế.t mất.”
Nhạc Nhạc bật .
“Nhịn một chút.”
“Ừ.”
Mặc dù lạnh nhưng Lộ Tuệ Tuệ vẫn chuyên nghiệp.
Cô chụp thêm một bộ ảnh.
Cả nhóm xuống xe và dừng ở chân núi.
Quyết định lâm thời, nhiếp ảnh gia ý tưởng mới, dẫn Lộ Tuệ Tuệ chụp cảnh ánh sáng mờ ảo lúc bốn hoặc năm giờ sáng mai.
Lộ Tuệ Tuệ chụp cảnh đón ánh bình minh chạy về phía .
Nhiếp ảnh gia mua tạp chí thấy ánh sáng bao phủ xung quanh cô.
Mặc dù chỉ là tia sáng mờ nhưng cũng hy vọng thể chú ý tới nó.
Anh ý tưởng khi trò chuyện với Lộ Tuệ Tuệ.
Lộ Tuệ Tuệ cũng phản đối.
Đi đến khách sạn chân núi, Lộ Tuệ Tuệ ép ngủ lúc chín giờ.
Ba giờ dậy, nhất định ngủ sớm, nếu dậy nổi.
Hôm , đến bốn giờ, đoàn Lộ Tuệ Tuệ lên tới đỉnh núi.
Giờ lên núi còn lạnh hơn buổi chiều hôm qua.
Lộ Tuệ Tuệ run bần bật, nhà tạo mẫu và chuyên viên trang điểm bao quanh cô kín mít, liên tục an ủi, nhịn một chút, sẽ chụp xong nhanh thôi.
Lộ Tuệ Tuệ thể thừa nhận ý tưởng của nhiếp ảnh gia thật sự tuyệt.
Khoảng năm giờ, ánh sáng ban mai ló dạng, thật sự .
Dù lạnh đến , khi thấy những bức ảnh trong ống kính của nhiếp ảnh gia, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy đáng giá.
Điều đáng duy nhất chính là khi chụp xong, về đến nhà, tối hôm đó Lộ Tuệ Tuệ sốt.
Lộ Niên Niên ở nhà, Lộ Cảnh Sơn thì chạy vội về nhà, sốt ruột thôi.
“Sao sốt thế ?”
Ông gọi dì Dương.
“Đã gọi bác sĩ tới khám ?”
Dì Dương gật đầu:
“Thưa ngài, ngài đừng lo lắng, Tuệ Tuệ chỉ là sốt nhẹ thôi, cần gọi bác sĩ tới.”
Lộ Cảnh Sơn nhíu mày bà :
“Đi gọi điện cho bác sĩ gia đình .”
Dì Dương đành gọi.
Lộ Cảnh Sơn khuôn mặt đỏ bừng bất thường của Lộ Tuệ Tuệ, hỏi:
“Tuệ Tuệ, bây giờ con cảm thấy thế nào?”
“Bố, con mà.”
Cô mở mắt Lộ Cảnh Sơn:
“Hôm nay bố công tác ? Sao bố về?”
“Con sốt mà.”
Lộ Cảnh Sơn :
“Công việc gì cũng bằng con gái của bố.”
Công việc tất nhiên quan trọng, nhưng quan trọng đến mấy cũng bằng con gái của ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-235.html.]
Lộ Tuệ Tuệ bật , an ủi:
“Con thật sự chỉ sốt nhẹ thôi, chắc là cảm lạnh lúc chụp tạp chí.”
Cô khịt mũi:
“Bố, bố vẫn nên công tác , dì Dương chăm sóc con.”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lộ Cảnh Sơn từ chối.
Lộ Tuệ Tuệ gì:
“Thật sự mà.”
Cô suy nghĩ:
“Nếu thì như thế , đợi lát nữa bác sĩ tới con thì bố công tác như lịch trình, ạ?”
Cô trở thành gánh nặng của bất kỳ ai.
Lộ Cảnh Sơn cô một lúc, bật hỏi:
“Con thật sự bố ở với con ?”
“…”
Lộ Tuệ Tuệ dở dở , sờ chóp mũi :
“Không , chỉ là con cảm thấy vì con mà công việc của bố trì hoãn sẽ lắm.”
Lộ Cảnh Sơn nghĩ:
“ ở nhà chỉ con với dì Dương, bố yên tâm.”
Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ, khuyên nhủ:
“Bố, thì thế .”
Cô :
“Nếu việc gì, con sẽ gọi Bùi Chi Hành tới, bố thể yên tâm ?”
Nghe , Lộ Cảnh Sơn nhướng mày.
Ông chằm chằm Lộ Tuệ Tuệ một lúc, càng đau lòng hơn.
“Bố bằng A Hành ?”
Ông lắc đầu:
“Quả nhiên con gái lớn giữ .”
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
Rõ ràng cô chỉ Lộ Cảnh Sơn yên tâm hơn thôi mà!
“Ý con .”
Lộ Cảnh Sơn thèm cô giải thích, vẻ mặt bố là từng trải, bố hiểu mà. Ông ha ha :
“Được, , đợi lát nữa bác sĩ tới khám cho con, khi xác định vấn đề gì bố sẽ tiếp tục công tác.”
Đây là chuyến công tác cuối cùng trong năm, Lộ Cảnh Sơn thật sự lùi lịch .
Lộ Tuệ Tuệ trả lời:
“Vâng.”
Một lúc , bác sĩ gia đình nhà hộ Lộ tới.
Lộ Tuệ Tuệ quả thật chỉ sốt, triệu chứng nào khác, cô chỉ cảm lạnh vì hóng gió quá lâu.
Sau khi xác nhận xong, Lộ Cảnh Sơn liền công tác.
-
Sau khi bố , Lộ Tuệ Tuệ truyền dịch uống thuốc, với dì Dương một tiếng ngủ .
Khi cô tỉnh , trong phòng tối đen như mực, cô mở mắt bên ngoài, bên ngoài cũng tối đen.
Trời tối .
Lộ Tuệ Tuệ khác cảm giác thế , nhưng khi cô thức dậy mà thấy căn phòng tối đen như mực sẽ ảo giác cả thế giới vứt bỏ.
Cô vô thức hoảng loạn bật đèn lên để ánh sáng tràn ngập căn phòng.