Anh nhéo mũi, :
“Hẳn là hai em việc thật, vài ngày nữa là bình thường thôi ạ.”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
“Thật ?”
“Thật mà.”
Bùi Chi Hành Lộ Tuệ Tuệ đang học đàn, nhưng vì Tô Từ là nghệ sĩ đàn cello , cô sợ Lộ Cảnh Sơn sẽ đau lòng nên vẫn dám cho ông. Lúc kể cho Bùi Chi Hành, cô còn cố ý dặn tiết lộ cho ông . Bùi Chi Hành đồng ý sẽ .
Được Bùi Chi Hành an ủi, Lộ Cảnh Sơn cũng yên tâm trở .
Chỉ cần Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên ghét bỏ bố , thì hai bận gì cứ bận , ông sẽ buồn nữa.
Lộ Tuệ Tuệ đến phòng học, giáo viên dạy đàn vẫn tới, cô nhận tin nhắn của Bùi Chi Hành.
Bùi Chi Hành: [Chú Lộ gọi điện cho .]
Lộ Tuệ Tuệ: [?]
Bùi Chi Hành: [Nói là hai em bỏ rơi chú.]
Lộ Tuệ Tuệ: [Nào . Bọn sáng tối đều ăn cơm ở nhà mà.]
Bùi Chi Hành: [Ừ. mà lâu lắm em ăn cơm với đấy.]
Lộ Tuệ Tuệ tin nhắn của mà sững sờ.
Không đang chuyện của Lộ Cảnh Sơn ? Sao đến chuyện của luôn ?
Lộ Tuệ Tuệ: [Anh đang ở trong nước .]
Bùi Chi Hành: [Đêm nay về.]
Lộ Tuệ Tuệ: [?]
Bùi Chi Hành: [Ngày mai ăn cơm với nhé?]
Lộ Tuệ Tuệ: [.]
Cô ngay mà, gì chuyện Bùi Chi Hành kể khổ, một khi kể khổ chắc chắn giấu âm mưu gì .
Cô dở dở , bất đắc dĩ đành đồng ý:
[Đã , thế sếp Bùi cần dịch vụ đón sân bay ?]
Bùi Chi Hành: [Cần.]
Vợ tương lai đón, tất nhiên là cần .
…….
Bởi vì chuyến bay chậm trễ, lúc máy bay tư nhân nhà Bùi Chi Hành hạ cánh cũng đến giữa trưa.
Lộ Tuệ Tuệ bằng lái, đành nhờ tài xế đưa cô đến sân bay.
Cô chỉ đợi một lúc thấy đoàn Bùi Chi Hành .
Ngoài Bùi Chi Hành còn Nghiêm Tư Nhân và bố của Bùi Chi Hành.
Vừa thấy cô, Nghiêm Tư Nhân là đầu tiên bước lên ôm cô:
“Tuệ Tuệ, nhớ dì Nghiêm ?”
Lộ Tuệ Tuệ bà ôm chặt đến mức suýt nghẹt thở.
Cô “khụ khụ” vài tiếng, khẽ :
“Có nhớ ạ.”
Lúc Nghiêm Tư Nhân mới buông cô , từ xuống một lượt đánh giá:
“Nửa năm gặp, Tuệ Tuệ nhà chúng xinh thế .”
Lộ Tuệ Tuệ cũng đáp :
“Dì Nghiêm cũng thế, càng ngày càng trẻ ạ.”
Nghiêm Tư Nhân sờ mặt cô:
“Vẫn là Tuệ Tuệ ăn , miệng ngọt quá.”
Bùi Chi Hành hai bên cạnh thiết hồi lâu, nhíu mày.
“Mẹ.”
Nghiêm Tư Nhân :
“Làm ?”
Bùi Chi Hành: “Lên xe .”
Nghiêm Tư Nhân giới thiệu bố của Bùi Chi Hành với Lộ Tuệ Tuệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-276.html.]
Lộ Tuệ Tuệ phát hiện, ngoại hình Bùi Chi Hành giống bố nhưng trai và lạnh lùng hơn chút. Bùi Chấn, cũng chính là bố Bùi Chi Hành thì cảm giác nho nhã hơn.
Rõ ràng là một thương nhân nhưng mang phong vị của một thi nhân.
“Chú Bùi.”
Lộ Tuệ Tuệ chào hỏi:
“Con là Tuệ Tuệ ạ.”
Bùi Chấn cô, gật đầu :
“Giống con.”
Nghiêm Tư Nhân: “ nhỉ?”
Bà :
“Thôi lên xe , nhỡ Tuệ Tuệ mấy tay săn ảnh chụp .”
“Không ạ.”
Lộ Tuệ Tuệ :
“Giờ nghỉ tết , săn ảnh cũng nghỉ chứ ạ.”
Nghiêm Tư Nhân nhướng mày, kinh ngạc hỏi :
“Săn ảnh mà cũng nghỉ tết á?”
Vấn đề Lộ Tuệ Tuệ cũng chắc lắm, cô nghĩ đoán:
“Chắc là ạ.”
Đoàn lên xe.
Xe Lộ Tuệ Tuệ lấy đón là xe bảo mẫu, thì đủ nhưng đủ chỗ để hành lý.
Cô đang sắp xếp thì Bùi Chi Hành :
“Hành lý cần em lo.”
Anh tiếp:
“ gọi tới nữa.”
Lúc Lộ Tuệ Tuệ mới chú ý đến bên cạnh Bùi Chi Hành còn một nữa, là Dương Hướng Minh.
“Trợ lý Dương ở đây chờ ạ?”
“Ừ.”
Bùi Chi Hành :
“Chúng cứ về .”
Dương Hướng Minh cũng chờ lâu, xe tới , chẳng qua tìm vị trí của họ.
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, cùng lên xe với .
Sau khi lên xe, Nghiêm Tư Nhân rủ rê Lộ Tuệ Tuệ chuyện phiếm.
Bà thích Lộ Tuệ Tuệ, cũng sẵn lòng chia sẻ chuyện với cô, vì thế cả đoạn đường tiếng trò chuyện của hai .
Bùi Chi Hành mấy mở miệng xen nhưng .
Mãi đến khi xe dừng cửa nhà.
Dì Trần đón, lúc Nghiêm Tư Nhân mới thả Lộ Tuệ Tuệ chuyện với dì Trần.
“Mệt ?”
Bùi Chi Hành cụp mắt cô.
Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt lên, mà nửa tháng nay gặp mặt.
“ vẫn .”
Cô khẽ nhấp môi:
“Còn các ?”
“Không mệt.”
Bùi Chi Hành lấy chai nước qua đưa cho cô:
“Uống nước .”
Lộ Tuệ Tuệ nhận, nhịn hỏi:
“Anh đang ám chỉ lúc nãy trong xe với dì Nghiêm nhiều quá ?”