“Tuệ Tuệ, quên gì ?”
Lộ Tuệ Tuệ mím môi, Lộ Niên Niên, :
“Bố, tối nay con và Niên Niên ở nhà, ?”
Lộ Cảnh Sơn ngẩn :
“Đây là nhà của các con, gì mà thể chứ.”
Ông : “Bố còn mong các con mãi mãi ở nhà kìa.”
Lộ Tuệ Tuệ cong môi: “Tối nay Bùi Chi Hành cũng ở đây.”
Lộ Cảnh Sơn: “Ở nhà , phòng của các con vẫn luôn dọn dẹp sạch sẽ.”
Bây giờ thời gian và Lộ Tuệ Tuệ cùng Lộ Niên Niên về nhà ngủ ít hơn, nhưng dì Dương vẫn luôn dọn dẹp phòng của bọn họ, cũng luôn để trống cho họ, mục đích chính là để ngày nào đó bọn họ ở nhà thì đều thể ở .
Đêm đó, hai đôi vợ chồng đều qua đêm ở nhà họ Lộ.
Thực , đây là điều mà Lộ Tuệ Tuệ với Lộ Niên Niên khi một lúc.
Ánh mắt Lộ Cảnh Sơn bọn họ khi bọn họ xoay , khiến Lộ Tuệ Tuệ đột nhiên nảy sinh một loại cảm giác nỡ.
Cô đột nhiên phát hiện, Lộ Cảnh Sơn thực cũng già .
Ông bọn họ về nhà nhiều hơn, ở nhà nhiều hơn, nhưng cân nhắc đến tình hình của bọn họ, nỡ .
Thực ông cô đơn.
Từ khi Tô Từ rời , Lộ Cảnh Sơn vẫn luôn cô đơn.
Thực mấy năm nay cũng để ý tới ông, ông là chủ tịch của Cách Hằng, tướng mạo tệ, nho nhã lễ độ, thoải mái. Hơn nữa còn bảo dưỡng , vóc dáng cũng tệ.
Tô Từ rời , Lộ Cảnh Sơn từng nghĩ sẽ tìm thêm một khác, ai thể thế Tô Từ, ông cũng chia tình yêu với Tô Từ cho bất kỳ ai, đó là thứ thuộc về Tô Từ, cho dù bà rời thì cũng là thứ của bà.
Ở một phương diện nào đó, Lộ Cảnh Sơn cũng cố chấp.
Vì thế mấy năm gần đây, nội tâm ông cô đơn, cũng một trống. Khoảng trống , sẽ ai bước nữa, ông chỉ mấy Lộ Tuệ Tuệ trưởng thành, bọn họ lớn lên, càng ngày càng hạnh phúc.
Ông vẫn luôn cho rằng, mấy Lộ Tuệ Tuệ phát hiện bố của già , bây giờ xem , Lộ Cảnh Sơn đánh giá thấp sự nhạy cảm của con gái .
Nghĩ đến đây, Lộ Cảnh Sơn mỉm .
Khi dọn dẹp một hồi tầng xong, dì Dương ông : “Tuệ Tuệ và Niên Niên vẫn là trưởng thành .”
Lộ Cảnh Sơn gật đầu: “Bà cũng nghỉ ngơi .”
Dì Dương đáp: “Ông cũng ngủ sớm.”
Bà : “Tuệ Tuệ và Niên Niên đều yêu ông.”
Lộ Cảnh Sơn gật đầu.
Đêm hôm đó, đều ngủ ngon.
Buổi sáng ngày hôm khi Lộ Cảnh Sơn tỉnh dậy, còn bắt gặp Hứa Lễ và Bùi Chi Hành, hai đồ thể thao ở trong phòng khách, hình như đang đợi ông.
Lộ Cảnh Sơn cảm thấy kỳ lạ:
“Đợi bố?”
Bùi Chi Hành: “Bố, ngoài chạy bộ ?”
Lộ Cảnh Sơn thói quen vận động buổi sáng, ông thích chạy bộ ngoài trời, mỗi ngày chạy năm km, cho sức khoẻ.
Lộ Cảnh Sơn nhất thời ngẩn :
“Được thôi.”
Ông Hứa Lễ:
“Hứa Lễ cũng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-535.html.]
Hứa Lễ gật đầu.
Ba ngoài chạy bộ.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lộ Cảnh Sơn đề nghị:
“Thi đấu?”
Bùi Chi Hành: “Được.”
Hứa Lễ: “Người thua gì đây?”
Lộ Cảnh Sơn: “Người thua nấu bữa sáng.”
Bùi Chi Hành và Hứa Lễ đều ý kiến.
Tiểu khu mà bọn họ ở rộng, bất luận chạy quanh biệt thự đến sân chạy ở trong tiểu khu đều .
Lúc Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên ngủ dậy, mấy Bùi Chi Hành chạy bộ về .
Nghe thấy âm thanh, cô mở mắt bước về phía phòng tắm.
“Anh chạy xong ?”
Bùi Chi Hành gật đầu:
“Em dậy ?”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:
“Anh tắm , em thêm một lúc.”
Bùi Chi Hành: “Được.”
Đợi khi Bùi Chi Hành tắm rửa xong, Lộ Tuệ Tuệ liền tắm.
“Cảm thấy thế nào?”
Lộ Tuệ Tuệ thuận miệng hỏi:
“Chạy bộ với bố vẫn chứ?”
Bùi Chi Hành: “Không tệ, bố còn thi đấu với tụi .”
Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:
“Sau đó thì ?”
Bùi Chi Hành: “Hứa Lễ thua , đang bữa sáng trong bếp.”
Lộ Tuệ Tuệ: “...”
Thảm quá.
Thể lực của Hứa Lễ lắm.
Cũng thể là Hứa Lễ , mà là đối thủ quá nặng ký.
Lộ Cảnh Sơn duy trì việc chạy bộ sáng bốn năm ngày một tuần, cuối tuần rảnh rỗi còn đánh golf, leo núi,...
Còn Bùi Chi Hành, cũng ngoại lệ.
Chỉ Hứa Lễ.
Đôi lúc vì phim mà thời gian luyện tập cường độ cao như thế , nhiều nhất chỉ là mỗi ngày chạy bộ nửa tiếng. Gần đây bởi vì chuẩn cho phim điện ảnh mới mà càng thời gian vận động.
Do đó, về phương diện chạy bộ, ưu thế.
Lúc Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành xuống lầu, Lộ Niên Niên đang bò ở cửa phòng bếp ông chồng đáng thương của .
“Sao chạy thắng nổi bố em .”