Nhân lúc Hứa Lễ phòng , cô trực tiếp múc một muỗng nhét miệng .
Trong khoảnh khắc đó, Lộ Niên Niên thẳng mắt Hứa Lễ.
Cô hình dung như thế nào, nhưng lúc cô cảm thấy ánh mắt Hứa Lễ nguy hiểm, nguy hiểm đến mức cô chủ động rén.
Lộ Niên Niên vô thức thu muỗng , cúi đầu xin :
“Xin… xin , cố ý , chỉ nếm thử thôi, bột củ sen thật sự ngon.”
Cô chú ý tới lúc cô cúi thấp đầu, lỗ tai và cổ của Hứa Lễ đỏ bừng.
Ánh mắt nặng nề chằm chằm bên cạnh, yết hầu kiềm lăn lên lăn xuống, đè nén cảm xúc của .
Qua một hồi.
Hứa Lễ mới đầu qua chỗ khác một câu:
“ thật sự thích.”
Lộ Niên Niên tiếc nuối “A” một tiếng, tủi .
“Thôi .”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
…
Hai hẹn mà cùng nghĩ tới chuyện .
Lộ Niên Niên còn xong, Hứa Lễ ngước mắt cô, nghiêm túc :
“Xin .”
Lộ Niên Niên ngẩn .
Tay Hứa Lễ nắm chặt buông , hít một thật sâu, nhẹ giọng :
" thích.”
Chỉ điều, từng ăn nó khi Lộ Niên Niên cho ăn, nên lừa cô.
…
Nói thật, Lộ Niên Niên nghĩ tới Hứa Lễ sẽ xin .
Điều ngoài dự đoán của cô.
Câu xin tưởng chừng như đến muộn màng, nhưng như hề muộn.
Trong lúc nhất thời, Lộ Niên Niên nên diễn tả nội tâm của như thế nào.
Cô và Hứa Lễ giây lát, cụp mắt bột củ sen bày bàn, môi hé , cuối cùng vẫn ngậm .
Không gì để và cũng gì.
Hai im lặng ăn xong bột củ sen.
Lộ Niên Niên đang dậy dọn dẹp, Hứa Lễ lên tiếng:
“Để .”
Lộ Niên Niên khựng , từ chối nữa.
Lúc chuẩn cơm trưa, Lộ Niên Niên lo lắng dì Dương bận rộn một nên giúp thì dì Dương từ chối.
Hứa Lễ ở bên cạnh , lên tiếng :
“Để con.”
Dì Dương :
“Con ?”
Hứa Lễ: "Biết ạ."
Lộ Niên Niên lên tiếng giễu cợt Hứa Lễ vài câu, cuối cùng vẫn chịu nổi ở một bên .
Cô thể thừa nhận, Hứa Lễ giỏi.
Rất lâu về , Lộ Niên Niên Hứa Lễ nấu cơm, ngón tay , trắng gầy tinh tế, khớp xương rõ ràng, trông phần nữ tính nhưng mạnh mẽ hơn con gái.
Vì đang ở trong phòng, Hứa Lễ cởi áo khoác, chỉ để một cái áo sơ mi mỏng manh, ống tay áo xắn lên hơn nửa, để lộ cổ tay yếu ớt.
Ánh mắt Lộ Niên Niên dừng tại đó vài giây, hờ hững rời .
Bữa cơm trưa , cơ bản đều do là Hứa Lễ và dì Dương .
Thịt kho tàu mà Lộ Niên Niên thích ăn là Hứa Lễ . Lúc nếm thử, Lộ Niên Niên ánh mắt mong chờ của cả bàn , khẩu thị tâm phi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-546.html.]
“Bình thường.”
Lộ Tuệ Tuệ bật , đó nếm thử :
“Chị cảm thấy ngon mà.”
Cô Hứa Lễ, cổ vũ:
“Mùi vị ngon.”
Cô Lộ Niên Niên, :
“Có điều tiếc là cả nạc cả mỡ.”
Cô hỏi Hứa Lễ:
“ dì Dương cắt thịt, tách nạc với mỡ ?”
Lộ Niên Niên: "..."
Bùi Chi Hành ở bên cạnh nhịn khẽ một tiếng.
Hứa Lễ lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, nhẹ giọng :
“Thói quen thôi.”
Nghe hai chữ “thói quen” , đưa mắt .
Lộ Niên Niên thu ánh mắt , mặt vô cảm :
“Chị, ăn cơm thôi.”
Lộ Tuệ Tuệ: "... Ờ."
“...Ừm.”
Cô vẻ mặt vui của Lộ Niên Niên, cong môi :
“Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi.”
Lộ Cảnh Sơn tham gia những cuộc đấu võ mồm thỉnh thoảng xảy của hai chị em.
Ông vui hớn hở xem kịch.
Ăn một bữa cơm, những khác vui, nhưng Lộ Niên Niên thì bình thường.
Ăn cơm xong, Hứa Lễ và Lộ Cảnh Sơn chơi cờ ở phòng khách.
Lộ Niên Niên vốn định chuồn Lộ Cảnh Sơn gọi , bất đắc dĩ tới bên cạnh xem đánh cờ.
Hứa Lễ và Lộ Cảnh Sơn đánh năm ván, ván nào cũng thua.
Thua đến nỗi Lộ Niên Niên nhịn phàn nàn:
“Kỹ thuật đánh cờ của mà nát như thế?”
Nếu lúc đầu cầm quân thì Lộ Niên Niên xem tiếp.
Hứa Lễ: "Ừm."
Lộ Niên Niên: "...?"
Còn 'ừm' nữa hả?
Lộ Niên Niên cạn lời một hồi lâu, mặt , :
“À, khá thành thật đấy.”
Hứa Lễ đáp .
Lộ Cảnh Sơn thấy hai chuyện như học sinh tiểu học liền buồn .
Lộ Niên Niên ở bên cạnh xem một hồi, thật sự hứng thú gì, yên lặng chạy trốn.
Cô , Hứa Lễ chút tập trung.
Lộ Cảnh Sơn Hứa Lễ với ý tứ sâu xa, gọi:
“Tiểu Hứa.”
Hứa Lễ đáp lời:
“Bác.”
Lộ Cảnh Sơn , ngón tay kẹp một con cờ màu đen, bình tĩnh :
“Đừng để ý, Niên Niên nhà bác chiều hư từ nhỏ , tính tình chút kiêu căng.”