Vừa  xuống, ý thức của Tôn Tuế Tuế bắt đầu mờ dần, linh hồn trôi  ngoài.
Chuyện  thường xảy , dù  Tôn Tuế Tuế cũng là , linh hồn  thể hòa hợp  hảo với cơ thể khỉ.
Vì thế, thỉnh thoảng Tôn Tuế Tuế  thoát hồn  ngoài.
Cũng  thôi, Tôn Tuế Tuế  thể  xem tình hình thế nào.
Chẳng bao lâu, Tôn Tuế Tuế  bay đến trang viên Tôn gia quen thuộc,  thấy ba  đang ăn tối.
Họ phát hiện  tin nhắn  của Tôn Tuế Tuế nhận , ai nấy đều nghi ngờ.
Nội dung tin nhắn  chút kỳ quặc: [Mẹ, lật đệm giường chị.]
"Bà xã, đây là tin nhắn của Như Yên, là  thế?"
Bố Tôn Tuế Tuế đặt đũa xuống, gọi điện cho Tôn Như Yên.
Đáng tiếc,  thể liên lạc .
Mẹ của Tôn Tuế Tuế  dậy : "Như Yên hôm qua  sở thú chơi  vui, hôm nay   , chắc đang bận."
"Vậy tại  nó  bảo bà lật đệm giường của Tôn Tuế Tuế? Không sợ xui ?"
Anh trai Tôn Tuế Tuế mặt lạnh như tiền,  biểu hiện chút cảm xúc nào.
Mẹ của Tôn Tuế Tuế lắc đầu: "Để   xem thử."
"Để  gọi quản gia, bà lật  nổi?"
Bố Tôn Tuế Tuế vẫy tay gọi quản gia.
Rất nhanh, tấm đệm trong phòng nhỏ tầng ba  lật lên, mười mấy chiếc thẻ nhớ rơi  đất,  chúng  cũ kỹ.
"Thẻ nhớ? Là cái gì ?" Bố Tôn Tuế Tuế bối rối,  nữa gọi cho Tôn Như Yên, nhưng vẫn  liên lạc .
Anh trai Tôn Tuế Tuế  ở cửa,  nhạo: "Là thẻ nhớ của Tôn Tuế Tuế chứ gì, con  ,  đây nó  là băng ghi hình giám sát, ghi  cảnh Như Yên bắt nạt nó,  ngờ   nhiều thẻ như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-lam-my-hau-vuong/chuong-8-he-man-su-that.html.]
" nhớ  ,  đây nó cũng bảo  xem, nhưng  bận."
Bố Tôn Tuế Tuế đá thẻ nhớ, cũng  thèm để tâm.
Mẹ của Tôn Tuế Tuế  vẻ suy tư,  hiệu cho quản gia nhặt lên, mang xuống phòng khách phát thử.
"Không cần  , Tôn Tuế Tuế  giờ luôn  đuổi Như Yên  khỏi nhà, chắc chắn cố tình dẫn dụ Như Yên bắt nạt     để lừa gạt chúng ."
Anh Tôn Tuế Tuế khoanh tay, mặt đầy khinh bỉ: "Như Yên chủ động  chúng  tìm  thẻ nhớ để xem, chắc là để chúng    mặt Tôn Tuế Tuế thôi."
Bố Tôn Tuế Tuế tán thành,  hiệu cho quản gia vứt hết thẻ nhớ .
Chỉ   của Tôn Tuế Tuế do dự lắc đầu: "Cứ xem thử , cũng  mất gì."
Khi màn hình lớn trong phòng khách sáng lên, hình ảnh lén lút của Tôn Như Yên hiện   mắt  .
Cô  cầm một hộp lưỡi dao, lén nhét  khe các phím đàn piano,  cắn răng, tự  chơi đàn.
Kết quả dĩ nhiên là ngón tay  cắt, m.á.u chảy ròng ròng!
Cô   nức nở chạy xuống méc,  rằng Tôn Tuế Tuế  hại cô !
Dưới ánh sáng từ màn hình, nét mặt của ba của Tôn Tuế Tuế và  trai trở nên khác lạ, lông mày  khỏi nhíu .
Đồng tử trong đôi mắt của  của Tôn Tuế Tuế co . Bà dán mắt  ngày tháng ghi hình bên góc  màn hình.
 
"Mẹ nhớ hôm đó là sinh nhật của Như Yên,   đặc biệt tặng cho con bé chiếc đàn ,  Tuế Tuế ghen ghét, nhét lưỡi d.a.o  đàn piano..."
Mẹ của Tôn Tuế Tuế lẩm bẩm, càng nghĩ càng thấy rõ ràng: "Chúng   tức giận đùng đùng, tát sưng mặt Tuế Tuế. Khi đó con bé còn ngơ ngác  lóc,  hiểu vì    đánh..."
Hừ.
Vì   đánh con bé, bây giờ      chứ?
Con bé chỉ là quá mệt mỏi về nhà,  yên tĩnh trở về phòng nghỉ ngơi,  dám  phiền ai.
   túm lấy, đánh cho mặt mày bầm dập, còn  xin  Tôn Như Yên!
Vì  chứ?