Có lẽ lời   quá thẳng thắn, đến nỗi bạn cùng bàn  chút lắp bắp: “P-phòng  gì?”
 
  hiền lành với cô , giọng  dịu dàng đến mức như sắp nhỏ nước: “Mấy đứa trẻ , trong lúc học hành cũng nên chú ý đến tin tức xã hội một chút  ?”
 
 lướt lướt  điện thoại, đẩy một tin tức đến  mặt bạn cùng bàn.
 
Tiêu đề in đậm: Người đàn ông  đ.â.m hơn hai mươi nhát, mỗi nhát đều tránh yếu điểm, chỉ  đánh giá là thương tích nhẹ.
 
Bạn cùng bàn đồng tử chấn động cấp tám, đột ngột ngẩng đầu,     bản đồ cấu tạo cơ thể ,    bản đồ cấu tạo cơ thể     , miệng há hốc, sốc đến mức   nên lời.
 
Một lúc lâu  mới thốt  một câu, giọng  lớn hơn tiếng muỗi vo ve là bao: “C-   là phạm pháp đấy!”
 
“Không  các  đang chuẩn  bắt nạt  ? Đâu  lý nào các   bắt nạt còn  thì   phản kháng.”
 
“T-tụi  bắt nạt  khi nào chứ?”
 
“Mấy ngày nay  bàn   xác côn trùng là ? Chẳng lẽ là thú cưng mà các  nuôi đặc biệt chạy đến chỗ  để tự sát ? Vậy xem  khu vực của  là vùng đất phong thủy  đấy nhỉ.”
 
Về khoản đấu võ mồm, xưa nay   từng thua ai, lúc  đang  chút nể nang “khai hỏa”  bạn cùng bàn đang cứng họng.
 
“Có  bắt nạt  , chúng  đều tự hiểu trong lòng. Nếu tình hình leo thang,  sẽ đưa  những thủ đoạn tương ứng để bảo vệ an  tính mạng bản .”
 
 liếc mắt về phía bản đồ cấu tạo cơ thể , thong thả : “Cô yên tâm, khả năng học hỏi của  cũng  tệ, chắc hẳn  thể đạt  ‘thành tựu thương tích nhẹ’ đấy nhỉ?”
 
Giọng điệu nghi vấn nhẹ nhàng khiến bạn cùng bàn suýt nữa thì “phá phòng”,   như  khủng bố, cứ như thể giây tiếp theo  sẽ rút d.a.o  mà khoa tay múa chân .
 
Con  ai cũng quý trọng mạng sống, huống chi là đám con nhà hào môn , những kẻ coi trọng sinh mạng của  vô cùng.
 
Giọng bạn cùng bàn vô thức run rẩy: “C-    sợ  thể ăn  với chú Thẩm ?”
 
“Ăn  cái gì? Tại    ăn  cho những chuyện  xảy ? Huống hồ,  sẽ  gì tiếp theo chẳng  là do các  quyết định ? Nếu các  ngoan ngoãn thì   đều  thể sống yên  mà.”
 
 học theo Thẩm Kiều Kiều, nở một nụ  ngây thơ vô  tội của tiểu bạch thỏ.
 
Dưới ánh mắt của , bạn cùng bàn càng thêm căng thẳng,  dậy chạy vọt  khỏi lớp chỉ trong vài bước,  mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
 
Nhìn bóng lưng bạn cùng bàn vội vã rời ,  bình thản mở sách giáo khoa  ôn bài ,  ngờ bên cạnh  vang lên một tiếng  khẽ.
 
Ai cũng , mỗi thiên kim giả đều sẽ  một thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối vây quanh.
 
Lục Dật là sự tồn tại như thế.
 
Anh  học giỏi hạnh kiểm , cao quý thanh lịch, là bạch mã hoàng tử trong lòng vạn cô gái, là đóa hoa  đỉnh núi cao  thể với tới.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-that-su-khong-ranh-ban-tam/chuong-5.html.]
Quả nhiên, “đóa hoa” đó thực sự xuất chúng, đôi mắt   chứa đựng những vì  khiến   đắm chìm, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ  như  như , khiến   cảm thấy như tắm trong gió xuân.
 
Phong thái đúng là ôn nhu như ngọc, nho nhã lịch thiệp.
 
Nhận thấy ánh mắt của ,   chủ động phát  tín hiệu thiện ý :
 
“Chào ,  là Lục Dật. Đã sớm   về  , hy vọng   chúng   thể hòa thuận với . Tuy nhiên, dường như tính cách của   giống với những gì  tưởng tượng cho lắm…”
 
Hòa thuận với  ?
 
Thật sự  cần thiết .
 
Theo định luật thiên kim thật giả,   chừng    liên quan gì đó đến Thẩm Kiều Kiều.
 
Không đợi  đáp , Thẩm Kiều Kiều  lao lên một bước, chắn   Lục Dật như thể bảo vệ thức ăn.
 
Giọng cô  khàn khàn, nước mắt giàn giụa: “Trần Chiêu Đệ, chị   ly gián quan hệ giữa em và  Dật đúng ? Những thứ vật ngoài   chị  cướp  thì cứ cướp , em  quan tâm nhưng  Dật…”
 
Ba chữ “Trần Chiêu Đệ” vang vọng khắp lớp học và gây  nhiều cuộc bàn tán.
 
: Ông già  tàu điện ngầm  điện thoại.jpg
 
Con nhỏ     ?
 
Là  của ,  để con nhỏ  hết   đến  khác gây chuyện,  nên dọn dẹp sạch sẽ mới .
 
“Cướp ?   từng   việc chủ sở hữu lấy  đồ vật thuộc về   gọi là cướp  bao giờ, cô đúng là giúp  mở mang tầm mắt đấy.” 
 
“Sao? Chuyển cảnh kịch tình cảm đến lớp học ? Trần Chiêu Đệ? Đây vốn dĩ  là tên của cô mà? Mượn tên cô dùng mười bảy năm,  thế nào cũng  là vật quy về chủ cũ chứ?  cũng   mặt dày, sẽ  ngang nhiên chiếm đồ của  khác mà  trả .”
 
Giọng  còn lớn hơn cả Thẩm Kiều Kiều, cố gắng để tất cả   đều  thể  thấy.
 
Lời   thể  là ẩn ý sâu xa, là ví dụ điển hình của việc  bóng  gió, dễ dàng khơi gợi sự tò mò sâu sắc trong lòng.
 
Quả nhiên, tiếng bàn tán xung quanh càng thêm ồn ào.
 
Họ hận  thể lập tức về nhà hỏi thăm chuyện bí mật trong giới hào môn nhà họ Thẩm.
 
Thẩm Kiều Kiều bày  dáng vẻ yếu ớt như liễu rủ  gió,  hình chao đảo nhưng vẫn cố gắng che chắn cho Lục Dật, sợ rằng   sẽ   “vấy bẩn”.
 
Ngược , Lục Dật gạt cô  , vẫn giữ vẻ điềm tĩnh và thanh lịch: “Thẩm Kiều Kiều, là  chủ động  chuyện với bạn học Thẩm Thanh Lam. Với ,    bao nhiêu  ,    là vật sở hữu của cô.”
 
“Anh Dật, rốt cuộc    lời gièm pha của cô   đúng ? Em sẽ  bao giờ  lành với  nữa, cũng sẽ  thèm quan tâm đến  nữa!”
 
Thẩm Kiều Kiều tức giận dậm chân, che mặt chạy  ngoài, để  một làn hương thơm thoang thoảng…