Thiên Kim Trở Về - 101.

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:18:30
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" từng nghĩ rằng hiểu ông . tưởng rằng quen với sự lạnh lùng và vô tình của ông . chính khoảnh khắc đó, nhận rằng và ông cùng một loại ."

 

" rời , nhưng ông cho phép, giam cầm bên cạnh ông ."

 

"Chính ông dạy rằng, những kẻ cản đường thì loại bỏ tận gốc, khoan dung với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản . Vì ... lên kế hoạch g.i.ế.c ông , rời ."

 

Nghe xong lời Giang Niệm kể, Tư Bạc Dạ mất một lúc lâu mới chậm rãi siết chặt vòng tay, ôm chặt lấy cô trong lòng.

 

"Xin , vì khiến em nhớ những chuyện ."

 

Trước đây, bao giờ nghĩ rằng yêu từng trải qua những điều kinh hoàng đến .

 

Giang Niệm khẽ đáp: "Không , tất cả đều qua ."

 

Thật sự là qua ?

 

Bàn tay lớn của Tư Bạc Dạ nhẹ nhàng lướt qua lớp vải mỏng, chạm những vết sẹo gồ ghề lưng cô. Đôi mắt tối sẫm , sâu đến mức như nuốt chửng thứ.

 

Lần đầu tiên trong đời, thế nào là đau lòng.

 

Đêm hôm đó, Giang Niệm yên giấc trong vòng tay , nhưng Tư Bạc Dạ thức trắng cả đêm.

 

Đến 6 giờ sáng, trời vẫn còn sáng hẳn.

 

Người đàn ông khẽ hôn lên trán cô gái trong lòng, động tác nhẹ nhàng kéo chăn lên, cẩn thận rời khỏi giường để cô thức giấc.

 

Anh đến thư phòng, nơi Lâm Tiền đợi sẵn.

 

Lâm Tiền là một trợ lý xuất sắc với năng lực hàng đầu, luôn giữ bình tĩnh trong tình huống.

 

khi xong chỉ thị của Tư Bạc Dạ, khỏi nuốt nước bọt và hỏi nữa: "Tổng tài, thật chứ? Anh thực sự đưa … bắt cóc ông Giang tổng của Tập đoàn Bất động sản Thịnh Lan ?"

 

"Đương nhiên là thật."

 

Tư Bạc Dạ bàn việc, nhếch môi lạnh.

 

Trước đây, từng qua chuyện Giang Thịnh trong suốt 17 năm chẳng đoái hoài gì đến Giang Niệm.

 

Mãi đến khi dính dáng đến cái hôn ước “giữ lời” , gã mới nhớ đến cô con gái và đón cô về Giang Thành.

 

Khi , hề để Giang Thịnh mắt.

 

, loại như gã cũng chẳng đáng để quan tâm.

 

Thậm chí việc gã nuôi dưỡng Giang Niệm cũng coi như là chuyện .

 

bây giờ thì khác.

 

Kể từ khi quá khứ của Giang Niệm đêm qua, thức trắng cả đêm, ngủ .

 

Tất cả những đau đớn mà cô từng trải qua, kẻ khởi đầu chính là cha tồi tệ .

 

Nếu gã bỏ rơi đứa con gái mới sinh, Giang Niệm thể gửi đến cho một họ hàng xa hề chút tình cảm nào với cô?

 

Cũng sẽ chẳng chuyện cô gặp đàn ông núi, đưa nước ngoài và trải qua những ngày tháng tăm tối tay cha nuôi.

 

Niệm Niệm lẽ một tuổi thơ yên bình và hạnh phúc.

 

hiện tại, tuổi thơ của cô chỉ là những vết thương và những ký ức đó sẽ mãi mãi thể đổi.

 

Còn Giang Thịnh thì ?

 

thoải mái sống êm ấm, cưới vợ mới, sinh thêm một cô con gái, tận hưởng một gia đình ba hạnh phúc.

 

Giang Niệm khinh thường việc dây dưa với loại như thế.

 

Còn Tư Bạc Dạ thì .

 

Nếu cứ để gã sống yên như , chẳng quá rẻ cho gã ?

 

Tư Bạc Dạ loại tử tế gì, đặc biệt khi liên quan đến tổn thương Giang Niệm, tuyệt đối bao giờ tha thứ.

 

Người đàn ông chết, nhưng Giang Thịnh vẫn còn sống.

 

Lâm Tiền nhận lệnh, lập tức hành động.

 

Ở một nơi khác, sáng sớm, Giang Thịnh bước khỏi nhà để chuẩn .

 

Còn kịp đến gần xe, gã bỗng cảm thấy mắt tối sầm .

 

Một cái bao tải chụp thẳng lên đầu gã.

 

Giang Thịnh nhận tình hình, lập tức hoảng hốt, hồn vía bay mất.

 

Gã còn kịp kêu cứu, một cú đánh mạnh từ phía bằng gậy bóng chày, lập tức ngất lịm.

 

Khi tỉnh , gã phát hiện đang ở trong một nhà kho bỏ hoang, tối om và lạnh lẽo đến đáng sợ.

 

Xung quanh ai.

 

lột sạch quần áo, chỉ còn mỗi chiếc quần đùi. Tay chân xích chặt bằng dây sắt, thể cử động.

 

Miệng thì dán băng keo dính chặt nhiều vòng, dù cố hét cũng chỉ phát vài tiếng “ưm ưm” vô vọng.

 

"Đây… là bắt cóc ?!"

 

Giang Thịnh kinh hoàng trợn tròn mắt, gần như thể tin những gì đang xảy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/101.html.]

Cái kiểu ngang ngược nào đây? Bọn bắt cóc dám giữa ban ngày ban mặt, ngay cửa nhà mà túm ?!

 

Ánh mắt gã rơi xuống thứ mặt , đôi chân bất giác mềm nhũn.

 

Trong thời tiết vẫn còn đang mặc áo thun thế , tại mặt gã một bát than đang cháy rực?

 

Bát than để gì?

 

Không lẽ… là để sưởi ấm cho gã?!

 

Trong lúc Giang Thịnh còn kịp hồn, cánh cửa nhà kho phát tiếng kêu “két” nặng nề, từ từ mở .

 

Một nhóm đàn ông vạm vỡ, đeo mặt nạ đen kín mặt, tay xách vài món đồ bước .

 

Khi rõ những món đồ đó, cả Giang Thịnh lạnh toát, mồ hôi đổ ròng ròng.

 

Bọn họ cầm… mấy cái bàn ủi?!

 

“Ưm! Ưm ưm!”

 

Giang Thịnh phát những âm thanh yếu ớt, cố vùng vẫy để thu hút sự chú ý của bọn họ.

 

đàn ông cầm đầu chỉ hờ hững qua, chút bận tâm. Gã bình thản hiệu, cả nhóm đồng loạt đặt những chiếc bàn ủi trong bát than.

 

Bát than… bàn ủi…

 

Chúng định gì?!!

 

Lòng bàn tay Giang Thịnh ướt đẫm mồ hôi, cảm giác lạnh buốt lan khắp .

 

Những rốt cuộc là ai?

 

Cho dù là bắt cóc, cũng rõ bọn họ gì chứ?

 

Tại chẳng ai một lời, chỉ lẳng lặng đốt nóng bàn ủi?

 

Không lẽ… là định dùng bàn ủi nóng để hù dọa gã?!

 

“Ưm! Ưm ưm! ƯMMM!”

 

Giang Thịnh lập tức vùng vẫy kịch liệt, phát những tiếng động lớn hơn.

 

Người đàn ông cầm đầu cuối cùng cũng ngẩng đầu, liếc mắt gã, giọng điệu lạnh nhạt, mang theo cảm xúc:

 

"Đừng giãy giụa nữa. Đừng là mày bắt đến đây."

 

Giang Thịnh liên tục gật đầu, cố gắng tỏ ý rằng hiểu chuyện gì đang xảy .

 

"Không ? Vậy thì từ từ nghĩ , nghĩ xem cả đời mày bao nhiêu chuyện thất đức."

 

"Bọn tao bắt mày đến đây, là theo lệnh của ông chủ. Ông khiến mày nếm đủ đau khổ."

 

" mày cứ yên tâm, bọn tao đều là những chuyên nghiệp. Chỉ khiến mày khổ sở đến sống dở c.h.ế.t dở, nhưng lấy mạng của mày . Xong việc, bọn tao sẽ đưa mày đến bệnh viện."

 

"Tuy nhiên, một lời nhắc nhở thiện: Sau khi rời khỏi đây, nhất đừng dại dột mà báo cảnh sát."

 

"Bởi vì báo cảnh sát cũng vô ích. Ông chủ bọn tao chính là 'trời' của Giang Thành."

 

"Mày mà báo cảnh sát, bọn tao sẽ lôi mày về đây thêm một nữa, để mày nếm đòn gấp đôi."

 

Những lời khiến Giang Thịnh sững sờ, đầu óc trống rỗng.

 

"Nghĩ xem cả đời mày bao nhiêu chuyện thất đức?"

 

Làm gã nghĩ cho hết ?! Những chuyện thất đức gã nhiều đếm xuể!

 

Bọn rốt cuộc là ai?

 

Ông chủ của bọn họ là ai?

 

Rốt cuộc gã đắc tội với nào?!

 

"Trời của Giang Thành…"

 

Ở Giang Thành, thể gọi là "trời" chỉ thể là đầu Tư gia.

 

Giang Thịnh từng gặp đó, cũng chẳng bất kỳ mối liên hệ nào. Gã thậm chí suýt nữa trở thành bố vợ của . Nghĩ nghĩ , thể nào là đó .

 

Trong khi Giang Thịnh còn đang m.ô.n.g lung suy đoán, đàn ông cầm đầu nhấc lên một thanh bàn ủi nung đỏ đến mức gần như trong suốt, chậm rãi vòng lưng gã.

 

Gã còn kịp phản ứng, thanh bàn ủi nóng rực trực tiếp áp lên lưng gã.

 

"Xèo——"

 

Âm thanh bén ngót vang lên khi bàn ủi chạm da, khí lập tức tràn ngập mùi thịt cháy khét.

 

"ƯMMMMM!!"

 

"ƯMM!!"

 

Miệng bịt kín, Giang Thịnh thể hét lên. Gã giống như một con cá c.h.ế.t ném chảo dầu, co giật liên tục trong đau đớn.

 

Cơn đau quá sức chịu đựng, Giang Thịnh ngất lịm ngay tại chỗ.

 

Người đàn ông cầm đầu gã, nhướn mày, như mấy ngạc nhiên.

 

"Mới đầu mà ngất?"

 

Loading...