Thiên Kim Trở Về - 103.

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:19:15
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy liền tươi, gần như khép miệng : "Ôi, Đường Thu, em khách sáo quá . Đằng chỗ trống, em mau qua . Từ giờ em chính là một phần của lớp 36 ."

 

Sau khi Đường Thu yên vị, Chu Sâm mới bắt đầu thông báo việc thứ hai:

 

"Tiếp theo, thầy sẽ về việc thứ hai. Theo thông báo từ nhà trường, hôm nay bộ khối 12 sẽ nghỉ học. Buổi chiều, chúng sẽ tham gia một hoạt động bán đấu giá từ thiện."

 

"Gì cơ? Nghỉ học?!"

 

Cả lớp 36 bùng nổ, vui mừng reo hò.

 

“Thầy ơi, hoạt động từ thiện đó là gì ?” Có háo hức hỏi ngay.

 

, nghỉ học vẫn là tin hơn bất kỳ thông báo nào khác.

 

Chu Sâm , giải thích:

 

“Nói đơn giản, đây là hoạt động nhà trường tổ chức theo chỉ thị của Bộ Giáo dục.

 

“Thứ nhất, để học sinh lớp 12 cơ hội thư giãn, giảm căng thẳng. Thứ hai, để nâng cao kỹ năng thực tiễn. Và thứ ba, là cơ hội để chúng từ thiện, giúp đỡ trẻ em vùng sâu vùng xa.”

 

“Nhà trường chuẩn sẵn các mặt hàng. Buổi sáng, tất cả 37 lớp sẽ tập trung ở sân vận động. Mỗi lớp sẽ nhận kinh phí từ 500 nghìn đến 4 triệu 100 nghìn đồng, tăng dần theo thứ tự.”

 

“Tuy nhiên, tiền sẽ phân bổ dựa kết quả thi đấu một trò chơi chồng gạch. Số gạch chồng càng cao, tiền nhận càng nhiều. Sau đó, mỗi lớp dùng tiền để nhập hàng, buổi chiều bán tại quảng trường.”

 

“Toàn bộ tiền thu từ việc bán hàng sẽ quyên góp mua sách cho trẻ em vùng cao. Ngoài , nhà trường sẽ xếp hạng doanh thu của từng lớp và lớp đạt hạng nhất sẽ nhận một phần thưởng đặc biệt."

 

Không khí trong lớp càng thêm náo nhiệt.

 

Cả lớp đang háo hức chờ xem hoạt động thú vị sẽ như thế nào.

 

Chương 113: Có điều mờ ám

 

“Hoạt động vẻ thú vị quá!”

 

Cả lớp 36 đều hào hứng khi thấy phần thưởng hấp dẫn từ giáo viên chủ nhiệm.

 

“Thầy ơi, phần thưởng là gì thế?”

 

Chu Sâm mỉm thần bí, : “Thầy , chắc các em cũng khó mà tin. Lớp nào đạt tổng doanh thu cao nhất trong hoạt động sẽ … nghỉ học cả ngày thứ sáu tuần .”

 

“Cả lớp sẽ tổ chức chuyến chơi ở công viên nước tại Kinh Thành, vui chơi thỏa thích cả ngày. Buổi tối ở homestay, sáng thứ Bảy mới về Giang Thành. Toàn bộ chi phí sẽ do trường chi trả.”

 

“ỐI TRỜI!!!”

 

Cả lớp đồng thanh kêu lên, tiếng la hét phấn khích vang khắp lớp.

 

“Điều thật thể tin nổi!”

 

Cả lớp 36 bao giờ thấy một phần thưởng nào "thần tiên" đến như .

 

Một chuyến kiểu du lịch nhàm chán mà là đến công viên nước – nơi mà ai cũng đến.

 

Đã thế còn homestay, quá thích hợp để tổ chức tiệc nướng và hát hò buổi tối.

 

“Nếu lớp thắng, thì đúng là nghỉ học chơi đời. Còn gì tuyệt vời hơn nữa!”

 

Trước đó, còn nghĩ rằng đây chỉ là một hoạt động mang tính hình thức. giờ, tất cả đều tràn đầy tinh thần chiến đấu, quyết tâm giành giải nhất.

 

Tuy nhiên, để đạt mục tiêu, màn thi chồng gạch sắp tới sẽ đóng vai trò quan trọng.

 

Kinh phí nhập hàng cho mỗi lớp sẽ dựa thứ hạng trong trò chơi.

 

Với 37 lớp, kinh phí sẽ d.a.o động từ 500 nghìn đến 4 triệu 100 nghìn đồng, mỗi bậc cách 100 nghìn.

 

Chỉ riêng cách giữa lớp hạng nhất và lớp hạng chót là 4 triệu 100 nghìn so với 500 nghìn – một sự chênh lệch hề nhỏ.

 

Với kinh phí cao, khả năng nhập hàng để tối đa hóa doanh thu cũng sẽ cao hơn nhiều.

 

“Nói cách khác, càng đạt thứ hạng cao trong trò chơi, cơ hội giành giải nhất càng lớn.”

 

Tuy nhiên, trò chồng gạch đơn giản.

 

Nếu cả lớp cùng tham gia, mỗi xếp một viên gạch, thì yếu tố hợp tác và tâm lý sẽ quyết định nhiều.

 

“Nếu giữa chừng tháp gạch đổ, sẽ bắt đầu từ đầu. Càng sốt ruột, càng dễ mắc sai lầm.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/103.html.]

Vì thế, để an , giải pháp nhất là chọn một đại diện cho cả lớp.

 

việc dễ dàng.

 

Thứ nhất, tìm một đôi tay vững vàng, tâm lý và đáng tin cậy là một thách thức lớn.

 

Thứ hai, đó chịu áp lực lớn vì đại diện cả lớp.

 

“Nếu , sẽ vui vẻ. nếu thất bại, đó thể sẽ trách móc.”

 

20 phút .

 

Toàn bộ học sinh khối 12 tập trung đông đủ tại sân vận động.

 

37 lớp xếp hàng ngay ngắn, mỗi lớp một chiếc bàn, bàn đặt một khay gạch hình trụ dẹt.

 

Khi quy tắc ban tổ chức công bố, các lớp lập tức thảo luận chiến thuật.

 

Lớp chuyên như thường lệ, chiếm vị trí trung tâm dễ thấy nhất.

 

Còn lớp 36, vẫn khiêm tốn ở góc xa nhất của sân vận động.

 

Liệu lớp 36 tạo bất ngờ nào trong cuộc thi ?

 

Tất cả học sinh lớp 36 tụ bàn bạc.

 

"Làm đây? Hay là lớp chỉ chọn một đại diện lên xếp gạch thôi? thấy càng đông tham gia càng dễ hỏng."

 

" lớp chuyên chọn Giang Nhiễm Nhiễm. Cô học đàn cello, mà học nhạc cụ thì tay chắc chắn vững."

 

"Quan tâm lớp chuyên gì? Quan trọng là lớp chọn ai lên thi đấu đây?"

 

Mọi ánh mắt dồn về phía lớp trưởng Ngô Thu Thu.

 

Cô nàng vội vàng xua tay, lắc đầu như trống bỏi: "Không, , . Mình thi mà tay bắt đầu run …"

 

Vương Khánh tự đề cử: "Hay để !"

 

Tuy nhiên, cả lớp lập tức tỏ vẻ tin tưởng: "Cậu á? Thôi bỏ . Cậu ngày thường vụng về thế nào, chúng còn lạ gì."

 

Không khí lắng xuống vài giây.

 

Mọi ánh mắt đồng loạt chuyển hướng về phía cuối lớp, nơi Giang Niệm đang .

 

Niệm Niệm của họ.

 

Cô là thiên tài, học giỏi như , xếp gạch chắc cũng thua kém ai.

 

Quan trọng hơn, trong cả lớp 36, duy nhất ai dám cáu giận trách móc chính là Giang Niệm.

 

Nếu Giang Niệm chuyển đến lớp 36 , thì nào chuyện Trì Lẫm, Hàn Húc và Đường Thu cùng chuyển tới theo?

 

Không Giang Niệm, họ sẽ chẳng tặng máy tính Apple, càng tài trợ bởi Tập đoàn Kỷ Thị.

 

Giang Niệm chính là "bảo vật" của lớp 36.

 

Cho dù cô giành chiến thắng, chắc chắn cũng ai trách cứ cô.

 

Ngô Thu Thu gãi đầu, về phía Giang Niệm: "Giang Niệm, …"

 

Giang Niệm ánh mắt mong đợi của , bình tĩnh gật đầu: "Được."

 

chỉ đồng ý vì mong đợi của các bạn trong lớp.

 

Quan trọng hơn, xếp gạch là một kỹ năng mà cô từng huấn luyện.

 

Trong những ngày huấn luyện với Lục Triệu Khôn, kỹ năng sử dụng s.ú.n.g là môn duy nhất mà ông đích chỉ dạy cô.

 

Hồi đó, vì tay Giang Niệm đủ vững, ông bắt cô xếp gạch hàng ngày.

 

Ông : “Đợi đến khi con thể xếp gạch cao hơn cả mà tay vẫn run, con mới đủ tư cách học súng.”

 

Khi tiếng còi bắt đầu vang lên, tất cả các lớp bắt đầu chuẩn .

 

Ở đằng xa, Giang Nhiễm Nhiễm chú ý đến lớp 36.

 

Loading...