Thiên Kim Trở Về - 34.

Cập nhật lúc: 2025-02-05 13:58:35
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Niệm cũng hít sâu một .

 

Cô bước đến bên giường, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của ông cụ Kỷ, kéo tay áo ông lên đặt ngón tay lên cổ tay để bắt mạch.

 

Kỷ Yến Lễ, Kỷ Ngạn Từ và Kỷ Kỳ Việt từng chứng kiến tài y thuật của Giang Niệm ngay từ ngày đầu tiên cô trở về Kỷ gia.

 

Khi thấy Giang Niệm đang bắt mạch, cả ba đều nín thở, lo sợ phiền đến quá trình chẩn đoán của cô.

 

Chỉ đàn ông trung niên bên cạnh, là bác sĩ gia đình của Kỷ gia suốt mấy chục năm, tỏ vẻ tin tưởng.

 

Tình trạng sức khỏe của ông cụ vốn nguy kịch, hiểu ông hồi phục nhanh chóng, nhưng giờ trở nặng.

 

Thay vì đưa ông cụ cấp cứu, Kỷ gia ở đây chờ đợi một . Ông cứ nghĩ họ đang chờ một vị danh y, ngờ chỉ là một cô bé học sinh cấp ba.

 

Và cô bé thậm chí còn đang bắt mạch cho ông cụ?

 

Một lúc , Giang Niệm mới thu tay .

 

Cô nhẹ nhàng đặt tay ông cụ trong chăn, kiểm tra mắt và lưỡi của ông, thở một dài.

 

Kỷ Yến Lễ nhíu mày, nhanh chóng hỏi: "Thế nào , Niệm Niệm? Ông ngoại ?"

 

"Ông ngoại ăn thứ gì đó xung đột với thuốc của em kê, khiến dày nóng bức, m.á.u mất sự điều hòa và dẫn đến nôn máu."

 

Giang Niệm ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng quét qua hầu bên cạnh.

 

"Ông ngoại nôn m.á.u bữa trưa đúng ? Bà Lý, ông ăn gì ngoài thực đơn mà chuẩn ?"

 

Để tránh tình trạng xung đột với thuốc bổ, Giang Niệm cẩn thận xem xét từng món trong thực đơn hàng ngày của ông.

 

Nếu theo thực đơn, sẽ chuyện ông cụ đột ngột trở nên nguy kịch như .

 

Bà Lý, việc cho Kỷ gia hơn hai mươi năm, căng thẳng thôi, trả lời: "Thưa tiểu thư, bữa trưa của ông cụ vẫn đúng theo thực đơn. ... trong lúc nấu món canh bồ câu đậu hũ, tiểu thư Kỷ Vũ đến và mang theo ít nhung hươu, bảo chúng thêm canh để hầm chung..."

 

"Cái gì?!"

 

Kỷ Kỳ Việt trừng mắt.

 

Rõ ràng hôm qua Giang Niệm dặn kỹ mặt rằng ông cụ thể ăn nhung hươu, vì nó sẽ l..m t.ì.n.h trạng của ông nặng hơn.

 

Kỷ Vũ thấy rõ ràng, tại còn mang nhung hươu đến cho canh của ông cụ?

 

"Dù Kỷ Vũ mang đến, nhưng tại kiểm tra khi cho ? Bà sợ sẽ xảy chuyện ?" Kỷ Kỳ Việt tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng.

 

"..." Bà Lý càng tái mặt, giọng run rẩy. "Tiểu thư Kỷ Vũ rằng nhung hươu là thứ cho sức khỏe của ông cụ. Chúng , thể từ chối lòng của cô ..."

 

Không chỉ Kỷ Kỳ Việt tức giận, mà Kỷ Yến Lễ cũng lạnh lùng nhíu mày.

 

Giang Niệm siết chặt nắm tay.

 

dốc hết sức để kéo ông ngoại trở về từ bờ vực của cái chết.

 

Vậy mà Kỷ Vũ tin lời cô, ngang nhiên đẩy ông ngoại nguy hiểm một nữa!

 

"Kỷ Vũ đang ở ?" Giang Niệm , giọng lạnh đến đáng sợ, ánh mắt lóe lên tia sát khí.

 

Bà Lý vội vàng đáp: "Tiểu thư Kỷ Vũ tham gia buổi thử vai buổi trưa, lẽ sẽ về muộn."

 

"Anh cả, năm, em châm cứu cho ông ngoại. Hai ngoài chờ một lát." Giang Niệm .

 

"Châm cứu?" Nghe đến đây, bác sĩ gia đình thể yên nữa, lập tức ngăn cản.

 

"Kỷ tổng, em gái của ngài mới chỉ là học sinh cấp ba. rõ liệu cô qua vài cuốn sách y học cổ truyền nào , nhưng những gì cô vẻ hợp lý."

 

" châm cứu trò đùa. Một mũi kim sai lầm thể gây đột quỵ hoặc liệt. Ngài thể mạo hiểm tính mạng của ông cụ . Tốt nhất là nên đưa ông cụ ICU, dùng máy móc phẫu thuật gì cũng , may ông cụ còn cơ hội sống sót."

 

Bệnh tình của ông cụ, nếu điều trị bằng Tây y, chỉ giúp gì mà còn thể khiến ông càng thêm nguy kịch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/34.html.]

khi Giang Niệm kịp giải thích, Kỷ Yến Lễ lạnh lùng : "Bác sĩ Trần, em gái tự cho hiểu . Vài ngày , chính cô cứu ông cụ khi ông gần như còn trụ nổi."

 

"Cái gì?" Bác sĩ Trần ngạc nhiên, trợn tròn mắt.

 

Ông cụ Kỷ đây từng nguy kịch, dù tìm kiếm những bác sĩ hàng đầu thế giới nhưng kết quả khả quan. Việc ông cụ hồi phục là nhờ bàn tay tài ba của cô gái nhỏ ?

 

Lại túi kim châm cứu mà Giang Niệm lấy .

 

Dù chỉ là một túi vải hoa cũ kĩ, phai màu vì giặt nhiều , nhưng đó thêu một chữ "Cố" bằng chữ triện.

 

Họ Cố… Họ phổ biến, nhưng trong giới y học cổ truyền của Trung Quốc, một danh y quốc bảo mang họ Cố.

 

Chẳng lẽ cô gái nhỏ quan hệ với vị danh y Cố đó?

 

Kỷ Yến Lễ lệnh, tất cả đều lui khỏi phòng, để gian cho Giang Niệm.

 

Cô trải túi kim , tập trung tinh thần, từng cây kim châm cẩn thận cắm các huyệt đạo của ông cụ Kỷ.

 

Sau hai mươi phút, Giang Niệm rút hết kim và đút cho ông cụ một viên thuốc trợ khí.

 

Gương mặt tái nhợt của ông cụ dần dần sắc hồng trở .

 

Giang Niệm thở phào nhẹ nhõm.

 

May mà cô về kịp thời. Nếu , ông cụ một nữa lâm nguy hiểm.

 

Cô mở cửa và với hai trai: "Anh cả, năm, ông ngoại , chỉ là ông tỉnh. Để ông nghỉ ngơi thêm một lúc."

 

"Em mệt ?"

 

Kỷ Yến Lễ bước tới, lau mồ hôi trán Giang Niệm, ánh mắt đầy sự quan tâm.

 

"Em mệt." Giang Niệm lắc đầu.

 

sang bà Lý, gần như bật vì nhẹ nhõm, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng: "Bà Lý, từ giờ trở , tất cả những gì ông ngoại ăn đều theo đúng thực đơn mà chuẩn ."

 

Bà Lý lập tức đáp, mắt ngấn lệ: "Tiểu thư yên tâm, chuyện , dù thêm mười cái gan nữa, chúng cũng dám tự ý cho ông cụ ăn bất cứ thứ gì khác."

 

Nói cho cùng, việc ông cụ ăn đồ đúng thực đơn cũng của bà Lý.

 

Kỷ Yến Lễ nghiêm mặt, sang quản gia: "Chú Lâm, gọi điện cho Kỷ Vũ, bảo cô về nhà ngay."

 

Lúc , Kỷ Vũ thành buổi thử vai.

 

Chỉ vì đạo diễn vô tình thấy màn hình điện thoại của cô – bức ảnh chụp chung với ông ngoại và cả – mà thái độ của ông đối với cô lập tức đổi .

 

Vai nữ chính trong bộ phim thần tượng gần như chắc chắn thuộc về cô.

 

Đang lâng lâng với niềm vui, Kỷ Vũ nhận cuộc gọi từ quản gia.

 

"Tiểu thư Kỷ Vũ, cô đang ở ? Đại thiếu gia bảo cô về nhà ngay."

 

Nghe thấy Kỷ Yến Lễ bảo cô về nhà, Kỷ Vũ khỏi vui sướng.

 

Hôm qua cô về nhà, nhưng cả còn bận công việc ở công ty, nhà.

 

Chắc chắn hôm nay tin cô về nên sắp xếp công việc để về nhà sớm gặp cô.

 

Nghĩ , lòng Kỷ Vũ ngọt ngào hẳn lên. Cô nhận sự bất thường trong giọng của quản gia.

 

Trước khi bước nhà, cô còn cẩn thận dặm lớp trang điểm và thoa thêm chút son, mới bước trong.

 

Tuy nhiên, khi đến nhà, cô cảm thấy phòng khách rộng lớn im ắng đến lạ thường.

 

Kỷ Vũ thấy Kỷ Yến Lễ đó, tuấn và phi phàm, lập tức nở nụ e thẹn, ngọt ngào gọi: "Anh cả…"

 

kịp hết câu, ánh mắt sắc bén của Kỷ Yến Lễ như d.a.o cắt, giọng lạnh lùng như băng tuyết: "Kỷ Vũ, em hại c.h.ế.t ông ?"

 

Loading...