Thiên Kim Trở Về - 39.
Cập nhật lúc: 2025-02-05 13:59:52
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Linh Như Như dứt lời, cả lớp 36 lập tức bùng nổ trong sự phẫn nộ và thất vọng.
"Cái gì? Lớp Đặc Biệt và giành hết chỗ trong khu vực đặt câu hỏi ?!"
“Thật công bằng! Chúng còn kịp chuẩn gì hết mà bọn họ giành hết chỗ !”
“Chết tiệt! Lớp Đặc Biệt lúc nào cũng hành động như thể bọn họ là một!”
Giang Niệm lắng tiếng than phiền và khỏi mỉm . Thực , cô quá quan tâm đến việc tham gia khu vực đặt câu hỏi. Đối với cô, đây chỉ là buổi gặp mặt của trai mà thôi.
Linh Như Như đầy thất vọng tiếp: "Bọn lớp Đặc Biệt thật là! Họ lúc nào cũng đặc quyền, nào cũng là họ giành hết phần ."
Nghe những lời đó, Giang Niệm khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng : “Không , chỉ cần thể đến buổi chuyện là . Dù thì mục đích chính là học hỏi.”
Linh Như Như thở dài: “Niệm Niệm, đúng. vẫn cảm thấy thật bất công...”
Ngay lúc đó, loa phát thanh của trường vang lên thông báo chính thức:
"Tối nay, lúc 8 giờ tại Hội trường 4, Giáo sư Kỷ Ngạn Từ từ Đại học Kinh Đô sẽ buổi chuyện đặc biệt cho học sinh khối 12. Các học sinh quan tâm thể đến hội trường theo giờ quy định. Xin lưu ý, khu vực đặt câu hỏi đặt kín chỗ."
Khi thông báo kết thúc, cả lớp một nữa trầm lắng trong sự thất vọng.
Giang Niệm chỉ khẽ , qua màn hình điện thoại, nhận tin nhắn từ Kỷ Ngạn Từ: “Tối nay, sẽ dành thời gian cho em buổi chuyện. Đừng lo về vị trí .”
Cô mỉm nhắn : “Em , cám ơn hai.”
Diễn biến trong lớp 36 trở nên sôi động, nhưng theo hướng tích cực. Sau khi bài diễn đàn về việc bộ ghế trong khu vực đặt câu hỏi cho buổi chuyện của Giáo sư Kỷ lớp Đặc Biệt đặt hết, cả lớp 36 đều khỏi tức giận và thất vọng. Những lời trách móc và bức xúc nhanh chóng lan tỏa.
Có tin đồn rằng lý do Giáo sư Kỷ đến giảng ở trường là vì nhà họ Tống tài trợ ba triệu cho dự án nghiên cứu của Giáo sư ở Đại học Kinh Đô và buổi chuyện là để đáp sự cảm kích của Giáo sư đối với nhà họ Tống. Điều khiến tin rằng những đặc quyền mà lớp Đặc Biệt nhận là điều hiển nhiên.
Các học sinh lớp 36 từ kỳ vọng đến thất vọng chỉ trong chốc lát. Ban đầu họ đầy hứng khởi chờ đợi cơ hội đặt câu hỏi và tiếp cận trực tiếp với Giáo sư Kỷ. Giờ đây, họ chỉ thể im, cảm thấy bất công nhưng cách nào để đổi sự việc.
Linh Như Như cùng những khác trong lớp cũng giấu nổi sự buồn bã. Mặc dù phẫn nộ, họ cũng nhận rằng thật khó để cạnh tranh với những học sinh lớp Đặc Biệt, đặc biệt khi lớp mối quan hệ đặc biệt với nhà họ Tống.
Trong khí căng thẳng và buồn chán đó, Giang Niệm bất ngờ lên tiếng: "Ai Giáo sư Kỷ đến đây là vì nhà họ Tống?"
Lời của cô dứt, một nhóm học sinh lớp Đặc Biệt vô tình ngang qua và thấy. Một cô gái trong đó, đầy tự mãn, đáp bằng giọng mỉa mai: "Còn ai khác ngoài con dâu tương lai của nhà họ Tống, Giang Nhiễm Nhiễm, với bọn chứ! Các Giang Niệm đấy, nhưng cũng chẳng tác dụng gì . Nhà họ Tống thậm chí còn công nhận cô !"
Chương 43: Muốn cùng với ? Cầu xin
Giang Nhiễm Nhiễm với khác ? Giang Niệm nheo mắt, trong mắt lộ một tia lạnh lùng chế nhạo.
Cô gái câu đó xong thì ngẩng cao đầu bỏ , còn trong lớp 36 thì sắp tức điên.
Vương Khánh là đầu tiên đập bàn dậy, giận dữ : “Lớp đặc biệt ý gì hả?”
“Chơi trò dựa quan hệ để đặt ghế thì thôi, còn đây khoe khoang nữa. Khoe thì khoe, kéo Giang Niệm gì?”
“ thế! Tên Tống Văn Cảnh đó chẳng chỉ là thiếu gia nhà giàu thôi , gì mà kiêu ngạo? thấy nhà họ Tống chắc giàu hơn vị hôn phu của Giang Niệm – hào phóng tặng mỗi chúng một chiếc MacBook !”
“Hơn nữa, Giang Niệm và Tống Văn Cảnh hôn ước từ , thì Giang Nhiễm Nhiễm chẳng là kẻ thứ ba xen ? Họ còn mặt mũi cô là con dâu tương lai của nhà họ Tống nữa chứ!”
“Giang Niệm , thật may là dính dáng gì với Tống Văn Cảnh. Mấy ghế kiểu là gì, chúng chẳng thèm !”
Cả lớp đều đồng tình, ai nấy đều về phía Giang Niệm, sợ cô sẽ buồn vì những lời chế nhạo .
Giang Niệm để tâm đến những lời đó, nhưng cô rõ hai của – Kỷ Ngạn Từ – đến giảng bài chính là vì cô lớp 36 thành tích , chứ vì bất cứ lý do gì liên quan đến nhà họ Tống.
Vì , cô cúi đầu lấy điện thoại nhắn tin cho Kỷ Ngạn Từ:
“Anh hai, đến giảng bài là vì nhà họ Tống tài trợ ba triệu cho dự án của ở Đại học Kinh Đô.”
Kỷ Ngạn Từ trả lời nhanh: “Nhà họ Tống? Anh nhà họ Tống là ai và dự án của nhận bất cứ tài trợ nào từ doanh nghiệp, chỉ ngân sách từ nhà nước. Anh sẽ cho điều tra tin đồn .”
Giang Niệm nhắn tiếp: “ rằng sẽ giảng bài ở Hội trường 4 và đặt hết chỗ trong khu vực đặt câu hỏi .”
Kỷ Ngạn Từ rõ về trường Anh Trung, nơi từng học, nên hiểu rõ tình hình các hội trường và khu vực đặt câu hỏi trong các buổi giảng.
Buổi giảng vốn là dành cho lớp của em gái – những học sinh thành tích yếu nhất. So với lớp đặc biệt, lớp 36 cần nhiều sự nâng cao hơn.
“Niệm Niệm, trường chắc thông báo chính thức đúng ? Anh sẽ cho chuyển buổi giảng sang Hội trường 1.”
“Được.”
Sau khi nhắn tin xong với trai, Giang Niệm ngẩng đầu : “Buổi giảng tối nay sẽ diễn ở Hội trường 1, 4. Mọi thể đặt chỗ ở khu vực đặt câu hỏi ở Hội trường 1.”
“Gì cơ?”
Mọi xung quanh đều ngạc nhiên.
“Buổi giảng ở Hội trường 4, mà là Hội trường 1? Giang Niệm, lấy thông tin từ ?”
“Không thể nào , Hội trường 1 là hội trường cũ kỹ nhất trường, lâu dùng.”
“ thế, mấy năm nay buổi giảng nào tổ chức ở đó.”
“Giang Niệm, thông tin chắc ?”
Mọi thi hỏi Giang Niệm, Húc cuối cùng lên tiếng: “Đừng hỏi nữa, nếu Niệm tỷ là Hội trường 1, thì chắc chắn là Hội trường 1. Trong cái trường , ai tin nhanh hơn Niệm tỷ !”
Kỷ Ngạn Từ là trai của cô mà.
Nghe Húc , cũng lấy điện thoại . Dù Hội trường 4 lớp đặc biệt chiếm hết chỗ, đặt thử chỗ ở Hội trường 1 cũng chẳng mất gì.
Còn về lớp đặc biệt.
Tống Văn Cảnh xin nghỉ vài ngày, bây giờ vết thương đầu lành, vết bầm mặt cũng gần như tan hết nên mới học . Cả lớp ai nấy đều xúm nịnh nọt.
“May mà Tống thiếu gia trong lớp chúng , buổi giảng bài hoành tráng thật sự, bây giờ cả khối 12 đều ghen tỵ với lớp chúng .”
“Hừ, bọn họ chẳng luôn ghen tỵ với chúng ? Mấy học sinh lớp thường, cũng đãi ngộ như lớp đặc biệt chúng ?”
“Nhất là lớp 36, học sinh xếp hạng bét. Lẫm Thần chuyển qua đó thì cũng chẳng kéo điểm trung bình của lớp lên . Rác rưởi mãi mãi là rác rưởi.”
“Còn cái cô Giang Niệm nữa, đó chẳng vẻ hào phóng dùng tiền của nhà họ Giang để mua quà cho cả lớp 36 , chỉ để đè bẹp Nhiễm Nhiễm thôi. Bây giờ chúng theo Tống thiếu gia và Nhiễm Nhiễm trong khu vực đặt câu hỏi trong buổi giảng, thử xem Giang Niệm bản lĩnh đưa lớp 36 ở khu vực đó !”
Giang Nhiễm Nhiễm lúc đang sát bên cạnh Tống Văn Cảnh, những lời đó, trong lòng vô cùng hả hê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/39.html.]
Còn tỏ vẻ thôi “Mọi cũng đừng chị như , chị cũng chỉ chút hư vinh thôi, đây cũng là tâm lý bình thường mà.”
“Nhiễm Nhiễm em đúng là nhân hậu quá.”
Giang Nhiễm Nhiễm mật khoác tay Tống Văn Cảnh, nhưng tâm trí của Tống Văn Cảnh đặt ở cô.
Đôi môi mỏng mím chặt, trong đầu chỉ là những lời mà khi ngang qua lớp 36—
[ thấy Tống Văn Cảnh mắt chắc cũng vấn đề, Giang Niệm giỏi như , nhan sắc còn hơn Giang Nhiễm Nhiễm gấp vạn . Vậy mà Tống Văn Cảnh bỏ Giang Niệm để ở bên Giang Nhiễm Nhiễm?]
Giang Niệm và còn hôn ước.
Ông nội vẫn luôn canh cánh chuyện , chỉ là mỗi khi nhắc đến, lấy cớ Giang Niệm còn đang học ở quê để gạt .
Ngày hôm đó, ánh mắt Giang Niệm , từ đầu đến cuối chỉ như đang rác rưởi, bao giờ cô gái nào như .
Chẳng lẽ Giang Niệm thật sự chút tình cảm nào với ?
Vị hôn phu mà đồn đại về cô rốt cuộc là thế nào?
Giang Nhiễm Nhiễm vẫn đang nhận những lời khen ngợi từ khác, nhưng Tống Văn Cảnh chịu nổi nữa, dậy bước ngoài.
Giang Nhiễm Nhiễm trợn tròn mắt “ Anh Văn Cảnh, ?”
Tống Văn Cảnh thèm để ý.
Khi bóng dáng của Tống Văn Cảnh xuất hiện cửa lớp 36, trong lớp đều ngơ ngác một giây.
Rồi tất cả đều tỏ vẻ như thấy phân “Tống Văn Cảnh, đến lớp chúng gì?”
Chẳng lẽ hôm nay đủ nổi bật ? Chủ nhân còn đích đến khoe khoang?
Tống Văn Cảnh cắn răng “ tìm Giang Niệm.”
Anh mặc đồng phục, dáng cao chân dài, gương mặt lạnh lùng, đẩy ở cửa để trong lớp, liếc một cái là thấy Giang Niệm ở góc phòng.
Giang Niệm đang đeo tai , cạnh cửa sổ, ngoài.
Ánh nắng rơi xuống gương mặt nghiêng của cô gái, phủ lên một lớp vàng sáng rực rỡ. Sống mũi cao, lông mi dài, đường nét khuôn mặt tinh tế. Khí chất lạnh lùng quanh cô, đến mức khiến tim khác như ngừng đập.
Người đó quá.
Giang Niệm thật sự . Vẻ giả tạo của Giang Nhiễm Nhiễm vốn thể sánh bằng.
Không hiểu từ mà sự thôi thúc, Tống Văn Cảnh bước thẳng lớp 36, trái tim càng đập mạnh khi tiến gần Giang Niệm.
Cuối cùng mặt Giang Niệm, điều định thì quên mất, buột miệng “Giang Niệm, buổi hội thảo tối nay… em cùng ?”
?
?
?
Cả lớp 36 đều ngơ ngác.
Cả đám học sinh từ lớp đặc biệt theo Tống Văn Cảnh đến cửa cũng ngẩn .
Không Tống Văn Cảnh xem thường Giang Niệm, thích Giang Nhiễm Nhiễm ?
Sao chạy đến hỏi Giang Niệm cùng trong buổi hội thảo?
Chuyện là thế nào?!
Mọi đều dần tỉnh táo từ sự sốc, đồng loạt sang Giang Nhiễm Nhiễm, cũng đang mở to mắt ở cửa.
Ai nấy đều nghĩ rằng, chiếc băng đô màu hồng đầu Giang Nhiễm Nhiễm hôm nay, càng càng thấy xanh hơn.
Giang Niệm thấy tiếng động, đầu , gỡ tai bên .
Trên gương mặt chút biểu cảm nào, thẳng thắn tới “Anh tối nay với ?”
Tống Văn Cảnh ánh mắt cô thu hút, vô thức nuốt nước bọt, giọng yếu mấy phần “Ừ… ?”
Giang Niệm liếc Giang Nhiễm Nhiễm đang sắp phát điên ở cửa, bỗng nhiên nhếch miệng, hờ hững “Vậy thì cầu xin .”
Cầu xin cô?
Đường đường là thiếu gia nhà họ Tống ở Giang Thành, mặt gần hai lớp , cầu xin Giang Niệm với tối nay?
Chuyện thể xảy .
Ánh mắt Giang Niệm lạnh lùng, giọng điệu thêm phần chế giễu “Không từng cầu xin , đúng .”
Thực sự cầu xin, khi đá , cầu xin cô đừng mạnh tay.
Tống Văn Cảnh hiểu dính bùa mê gì.
Từ khi Giang Niệm đạp chân hôm đó và cả lúc cô bóp cằm cảnh cáo ở đồn cảnh sát.
Ánh mắt lạnh nhạt, cao ngạo như đang rác rưởi của cô, suốt mấy đêm liên tục xuất hiện trong giấc mơ của . Đêm qua thậm chí còn mơ thấy Giang Niệm giày cao gót mảnh, đạp chỗ đó của …
Cho đến khi tỉnh dậy, cơ thể vẫn còn run rẩy.
Hơi thở của Tống Văn Cảnh càng lúc càng gấp gáp, n.g.ự.c phập phồng vì cảm giác thể kháng cự, tai cũng nóng lên, mở miệng “ xin em…”
Chết tiệt.
Thật sự cầu xin mặt .
Những khác đều ngạc nhiên đến sững sờ, nghĩ nát óc cũng thể tưởng tượng diễn biến .
Tuy nhiên, ngay giây tiếp theo Giang Niệm lạnh lùng “Anh thể cút .”
Tống Văn Cảnh hít sâu một , vội vàng “Em bảo cầu xin em …”
Giang Niệm ngẩng đầu “ bảo cầu xin . rằng nếu xin , sẽ đồng ý với ?”