Thiên Kim Trở Về - 96.
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:16:20
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô nghiến răng, giọng run rẩy, Giang Niệm cố gắng thốt một câu: “Em gái, đây em quen Tề Dịch nên hai bàn bạc để diễn trò ?”
Giang Niệm nhếch môi khẩy, ánh mắt lạnh lùng qua.
“Nếu nhớ nhầm, chính cô là , để chứng minh sai, tự đề xuất mời Tề Dịch đến đây.”
“Nếu đến cấu kết, lẽ cô mới là khả năng đó hơn.”
Dù danh nghĩa là chị em, Kỷ Mộng Vi luôn gọi Giang Niệm là "em gái", nhưng Giang Niệm bao giờ đáp bằng cách gọi cô là "chị."
Cô chỉ lạnh nhạt gọi một tiếng “Cô Kỷ.”
Kỷ Mộng Vi , nhất thời nghẹn lời thốt nổi câu nào.
Ông cụ Kỷ cũng sửng sốt.
Như thể đầu tiên ông thật sự hiểu rõ cô cháu gái của , ông hỏi: “Niệm Niệm, chuyện là ? Cháu thực sự là tử của Nghiêm lão ?”
Giang Niệm thở dài một , đối diện với ánh mắt kinh ngạc của , cô quyết định giải thích: “ là cháu từng theo học thầy, khi đó, thầy chỉ nhận cháu tử. Sau , thầy mới thu nhận thêm Tề Dịch.”
“Cháu chỉ xem việc thẩm định cổ vật là sở thích. Sau khi thầy ẩn cư, kế thừa sự nghiệp của thầy chính là Tề Dịch.”
“Nói về bức Thu Sơn Ẩn Cư Đồ…” Cô dừng một chút.
Bức tranh đó do Lục Triệu Khôn mua về, cô mang theo, cũng nhắc đến đàn ông đó ở đây.
“Bức tranh đó ở chỗ thầy cháu.”
“Thầy từng dạy cháu bài học đầu tiên bằng cách nghiên cứu về Tiền Thụy và sử dụng bản gốc của Thu Sơn Ẩn Cư Đồ để giảng giải. Vì , cháu mới nhận bức tranh của phu nhân Tư là giả.”
“ như cháu đó, cháu định công khai chỉ chuyện . Chính cô Kỷ lưng cháu hét lớn, rằng cháu bảo bức tranh là giả, nên mới thu hút sự chú ý của .”
Nghiêm lão là một đức cao vọng trọng, cả đời thẩm định vô báu vật. Trong tay thầy sở hữu bản gốc của Thu Sơn Ẩn Cư Đồ cũng là điều gì đáng ngạc nhiên.
Thầy Nghiêm chỉ từng giảng giải kỹ lưỡng về Tiền Thụy cho Giang Niệm mà còn để cô trực tiếp xem qua bản gốc Thu Sơn Ẩn Cư Đồ.
Với quen thuộc cả với bản gốc lẫn phong cách của Tiền Thụy như , cô thể nhận bức tranh là đồ giả?
Xét bộ sự việc, những lời và hành động của Giang Niệm đều hợp lý.
Cô phát hiện bức tranh là giả nhưng ý phô trương kiến thức mặt , cũng ý dùng cơ hội để lộ danh phận.
Cô từng nhắc đến Nghiêm lão. Khi khác nghi ngờ, cô cũng hề biện bạch.
Nếu vì Kỷ Mộng Vi mời Tề Dịch đến đây, phận của cô vẫn sẽ giữ kín.
nếu như , tại cô bàn tán về việc bức tranh là giả? Hơn nữa, trùng hợp đến mức Kỷ Mộng Vi thấy?
Ngay cả khi Giang Niệm thực sự điều đó và Kỷ Mộng Vi tình cờ , tại Kỷ Mộng Vi lớn tiếng hét lên giữa buổi tiệc để thu hút sự chú ý của ?
Cô nhận rằng hành động đó sẽ khiến Giang Niệm đắc tội với ông Tư và phu nhân Tư, đồng thời khiến tất cả khách mời cái về cô?
Đây mà là “chị gái ” ?
Những tham gia bữa tiệc đều là những thông minh, giàu kinh nghiệm xã hội.
Ban đầu họ suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ thì khác. Ý đồ của Kỷ Mộng Vi quá rõ ràng trong mắt họ.
Cô chỉ là một bề ngoài giả tạo, nhưng bên trong thì đầy độc ác.
Chỉ bằng một lời vu vơ, cô đẩy em gái ánh mắt soi mói của , đẩy cô tình huống khó xử công chúng.
Kỷ Mộng Vi lúc cảm thấy như đang đống gai.
Cô thể ngờ rằng Giang Niệm là tử của Nghiêm lão!
Cô cũng thể ngờ rằng Tề Dịch – cô mời đến để mất mặt Giang Niệm – hóa là sư của cô !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/96.html.]
Cô càng thể ngờ rằng, ngay trong tình huống tưởng như bất lợi nhất, Giang Niệm thể lật ngược thế cờ một cách ngoạn mục!
Giờ đây, Kỷ Mộng Vi bỗng trở thành mục tiêu chỉ trích từ phía.
Cảm giác như một con chuột cống phơi ánh sáng, Kỷ Mộng Vi chỉ cúi đầu chịu đựng ánh mắt khinh bỉ của và cả đôi mày nhíu chặt đầy bất mãn của ông cụ Kỷ.
Cô giải thích, nhưng thể tìm lời nào để .
Và ngay lúc , một nhát d.a.o khác đ.â.m lòng tự tôn của cô.
Tống Tư Trần, đó Giang Niệm ngăn , lạnh lùng mở miệng, ánh mắt thẳng Kỷ Mộng Vi, giọng mang theo ý nhạo:
“Lúc đó ngay bên cạnh Niệm Niệm mà còn rõ cô gì. Cô Kỷ đúng là tai thính thật đấy.”
“Hay là, nên hỏi , rốt cuộc cô nhắm Niệm Niệm là nhắm phu nhân Tư đây?”
Phu nhân Tư.
Trong chuyện , tổn thương nặng nề nhất chính là bà.
Ban đầu, bức tranh mua về để quà cho ông Tư, mời đến xem cũng để khiến ông vui vẻ và nâng cao thể diện của bà.
Giờ đây, những gây một loạt chuyện rắc rối, bà còn phát hiện dùng hai mươi triệu để mua một bức tranh giả. Thể diện của bà sụp đổ.
Điều tệ hại hơn là, gây chuyện Giang Niệm – chỉ lặng lẽ trong góc.
Mà là Kỷ Mộng Vi.
“Cô Kỷ, hóa cố tình mất mặt là cô đúng ?” Phu nhân Tư nghiến răng, từng chữ như rít từ kẽ răng.
Nếu Kỷ Mộng Vi, dù bức tranh là giả, chuyện cũng sẽ phơi bày mặt bao nhiêu .
Bà cũng chịu nỗi nhục nhã .
Ban đầu, bà gọi Kỷ Mộng Vi một cách mật là “Mộng Vi”, nhưng giờ đây, trong cơn giận dữ, chỉ còn một tiếng lạnh lùng: “Cô Kỷ”.
“Phu nhân Tư, cháu , cháu thật sự …”
Mặt Kỷ Mộng Vi trắng bệch, giải thích, nhưng gì đây?
Nếu cô bức tranh là giả, dù c.h.ế.t cô cũng bao giờ mời Tề Dịch đến đây để tự tát mặt .
Nỗi hối hận như thiêu đốt cô.
Cô ngờ rằng chính tự bê đá đập chân .
Phu nhân Tư vốn yêu mến cô, thậm chí còn ý định giới thiệu cô với Tư Bạc Dạ.
giờ đây, tất cả tan thành mây khói.
Cô sẽ gì để lấy thiện cảm của phu nhân Tư đây?
“... Được !”
Cuối cùng, ông cụ Tư lên tiếng, với giọng uy nghiêm để kiểm soát tình hình: “Chuyện tối nay là của . Do kiểm tra kỹ càng, mời đến để xem trò .”
Ông cụ dứt lời, những mặt lập tức hưởng ứng, cố gắng tạo khí hòa giải:
“Đâu , đều là do kẻ giả thủ đoạn quá cao minh.”
“ , nếu là chuyên nghiệp, chúng mà phân biệt nổi.”
“Phu nhân Tư nhất định xử lý kẻ bán bức tranh giả cho bà.”
“Dù nữa, tối nay chúng đến đây cũng mở mang nhiều kiến thức, cảm ơn ông cụ Tư chứ…”
Nhờ đó, buổi tiệc mới thể tiếp tục diễn .