Thiên Kim Trở Về - 99.
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:17:41
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cậu quen Giang Niệm lâu, đương nhiên với năng lực thẩm định của cô, chuyện mua một căn nhà ở Giang Thành là vấn đề.
Còn Tư Bạc Dạ, sớm căn biệt thự mà Thẩm Thanh Lam chuẩn cho Giang Niệm ngay cạnh nhà . Dù , từng đặt chân đến đó.
Lần , vội vàng trở về hai đêm thức trắng là chỉ để gặp cô.
Anh ôm cô, hôn cô, cuộn trong chiếc giường mềm mại với cô, ngửi hương thơm lạnh lẽo nhưng dễ chịu cô… Nghĩ đến phát điên .
Khó khăn lắm mới gặp ngày đêm mong nhớ, thể chịu nổi hai chiếc “bóng đèn” to lớn theo?
Ý nghĩ khiến khỏi cảm thấy uất ức.
Nhận ánh mắt như điều gì đó của Tư Bạc Dạ, Giang Niệm nhẹ nhàng lên tiếng: “Đến nơi , sẽ dắt PiPi qua.”
Nghe thấy cô quyết định, Tư Bạc Dạ miễn cưỡng đồng ý, hiệu cho Lâm Tiền lái xe gần.
Chiếc Maybach đỗ ngay mặt.
Khi lên xe, cả nhóm bỗng dưng lâm tình thế căng thẳng.
Tề Dịch nhanh nhảu lên tiếng : “ cạnh sư tỷ!”
Tư Bạc Dạ lạnh lùng liếc qua: “ bao giờ ghế phụ.”
Tống Tư Trần vẫn giữ phong thái nhã nhặn, sang hỏi ý kiến Giang Niệm: “Niệm Niệm, em ở ? Nếu em ghế , sẽ lên ghế phụ.”
Giang Niệm qua hàng ghế với ba chỗ .
Nếu cô ở đó, chắc chắn Tề Dịch và Tư Bạc Dạ sẽ kẹp cô ở giữa. Ý nghĩ hai ép sát, nguy cơ bất kỳ lúc nào cũng sẽ xảy xung đột khiến cô lập tức từ chối.
Cô quả quyết : “ ghế phụ.”
“Hả?” Tề Dịch lập tức ỉu xìu, như thể giáng một đòn đau.
Kết quả là, ba đàn ông buộc chung ở hàng ghế .
Tề Dịch tức tối mở cửa , lao xe. Tống Tư Trần liếc Tư Bạc Dạ, đó lịch sự ghế giữa. Chỉ khi đó, Tư Bạc Dạ mới ung dung bước .
Chiều cao của ba vốn dạng : Tư Bạc Dạ 1m87, Tống Tư Trần 1m85 và Tề Dịch tuy thấp hơn một chút cũng đủ gian trở nên chật chội.
Chiếc ghế vốn rộng rãi giờ trở nên ngột ngạt, đặc biệt khi cả ba đều chạm .
Họ cố gắng né tránh, ép sát cửa xe, nhưng khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng. Ở giữa ba , xuất hiện một trống khó xử.
“Lái xe .”
Giọng của Tư Bạc Dạ vang lên, phá vỡ bầu khí đầy căng thẳng.
Tư Bạc Dạ thản nhiên một câu, chút biểu cảm.
Không khí trong xe trở nên cực kỳ kỳ quái, đến mức Lâm Tiền – ghế lái – lén lau mồ hôi.
Anh cần gương chiếu hậu cũng rằng tâm trạng của tổng tài nhà đang cực kỳ tồi tệ.
Cái tình huống gì thế ?
Ba ghế thật sự sẽ đánh đấy chứ?
Và tiểu thư, tiểu thư quan tâm gì thế …
Chỉ lái xe một chút, Lâm Tiền phát hiện Giang Niệm – đang thoải mái tận hưởng chỗ rộng rãi ở ghế phụ – nhắm mắt và… ngủ mất .
Cái gì?! Tiểu thư, trái tim của cô lớn đến ?
Cô thực sự nhận rằng, chỉ tổng tài nhà bọn thích cô, mà hai ghế cũng rõ ràng là như ?
Ngay cả Lâm Tiền cũng thể cảm nhận sự "mùi thuốc súng" trong khí !
Mỗi khi Tư Bạc Dạ ở bên, Giang Niệm thường xuyên khó ngủ, đêm qua ở chỗ Tống Tư Trần, cô cũng chẳng ngủ ngon giấc. Vì thế, cô thói quen ngủ bù bất cứ lúc nào cơ hội.
Cũng may cô ngủ , ba đàn ông phía nhận điều đó, lập tức im lặng. Không ai dám thêm câu nào, sợ ồn đến cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/99.html.]
Thật bất ngờ, chuyến xe vốn tiềm ẩn đầy nguy cơ xung đột diễn trong sự yên bình.
Khi xe dừng cửa biệt thự, Giang Niệm vẫn còn đang say giấc.
“Để em mở cửa xe cho sư tỷ.” Tề Dịch là đầu tiên xuống xe.
Trời đêm se lạnh, cửa xe ghế phụ mở, một làn gió lạnh lùa trong xe.
Giang Niệm chỉ mặc một chiếc váy dài dây mỏng, mắt vẫn kịp mở hẳn, cơn gió rùng , co .
Hai cánh tay trần theo phản xạ ôm lấy cơ thể.
lúc , giọng của Tư Bạc Dạ vang lên: “Cậu nhóc, mở cửa như , sợ gió lạnh sư tỷ của cảm ?”
Tề Dịch, vốn là một thiếu niên tràn đầy năng lượng, ngay cả đầu thu mặc áo thun cũng thấy lạnh. lời nhắc nhở , cúi đầu thấy Giang Niệm co vì gió lạnh, trái tim bỗng thắt , cảm giác tội dâng lên: “…”
Nhìn bản chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng, tiếc rằng mang theo áo khoác.
Tống Tư Trần bên cạnh định cởi áo vest của để khoác lên Giang Niệm.
kịp hành động, một đàn ông khác nhanh chóng tiến tới.
Tư Bạc Dạ cúi xuống, chút do dự bế ngang cô gái tỉnh dậy, ánh mắt vẫn còn ngái ngủ, khỏi ghế.
Anh nheo mắt cô gái trong lòng, giọng điệu đầy tiếc nuối: “Niệm Niệm, xem chỉ là quan tâm đến em nhất. Để bế em trong.”
Tề Dịch, còn đang tự trách bản : “…”
Tống Tư Trần, đang định cởi áo vest: “…”
Tề Dịch gần như nghiến răng đến vỡ.
Hóa nhắc nhở , chỉ để nhân cơ hội bế sư tỷ?! Tâm cơ đến !
Giang Niệm còn đang ngái ngủ, bất ngờ bế lên, chìm trong mùi hương quen thuộc của đàn ông.
Sức nóng từ cơ thể Tư Bạc Dạ truyền qua lớp áo sơ mi mỏng manh, khiến làn da vốn cơn gió lạnh đêm nay se bỗng trở nên nóng bừng.
Phản ứng đầu tiên của Giang Niệm là phản kháng đẩy , mà là theo bản năng siết chặt cánh tay ôm lấy cổ .
ngay giây phút ý thức trở , cô mới nhận đang… dựa dẫm cái ôm của .
Trong tình huống mặt khác, cô bắt đầu cảm thấy khó xử, cố gắng giãy : “Tư Bạc Dạ…”
đàn ông chỉ siết chặt hơn, bàn tay mạnh mẽ khóa chặt cô trong vòng tay.
Giọng trầm thấp, khàn khàn, như mang theo một sự dụ dỗ thể chối từ, khẽ vang lên bên tai cô, chỉ đủ để hai thấy: “ bế em nhà sẽ thả em xuống. Ngoan.”
Cô đành chịu thua.
Người đàn ông từ đến giờ vốn luôn bá đạo như .
Khi đến cửa, đúng như lời hứa, Tư Bạc Dạ thả cô xuống.
Giang Niệm nhanh chóng mở cửa mời Tống Tư Trần và Tề Dịch nhà.
Căn biệt thự rộng lớn đến kinh ngạc, nhưng dọn dẹp quá mức ngăn nắp, chút cảm giác ấm cúng nào.
“Sư tỷ, đây là nơi chị ở ? Chị thường xuyên ở đây ?” Tề Dịch xung quanh với vẻ tò mò.
“Không , bình thường chị ở chỗ ông ngoại, chỉ thỉnh thoảng qua đây thôi.”
Giang Niệm dẫn phòng khách.
“Để gọi chút đồ ăn nhé. Tề Dịch thích ăn xiên nướng, nhưng Tư Trần ăn mấy món nhiều dầu mỡ như ?”
“Nếu ăn , sẽ gọi món khác cho .”
Nghe thấy Giang Niệm nhắc đến món xiên nướng thích, ánh mắt Tề Dịch lập tức sáng lên như đèn pha.
Sư tỷ vẫn còn nhớ thích ăn gì, thật là hạnh phúc quá!