Đêm đó,  trằn trọc  yên.
Hình ảnh về Thôn Trấn Linh và tiếng gào thét của "Người Trong Cuộc" cứ ám ảnh lấy .
Chiếc la bàn đồng để  bàn thỉnh thoảng  rung lên bần bật, kim chỉ loạn xạ về hướng Tây Bắc - nơi   Thôn Trấn Linh tọa lạc.
Tấm thẻ bài ngọc đen thì lạnh buốt, như một cục nước đá chẳng bao giờ tan.
Sáng hôm ,   mở mắt  thấy điện thoại nháy đèn liên hồi.
Hàng chục tin nhắn ẩn danh,  là những dòng chữ giật giật, đứt quãng:
"Nó theo ..."
"Tiếng chuông... khắp nơi..."
"Cứu..."
Rồi một tin nhắn cuối cùng, gửi lúc 3 giờ sáng:
" sẽ trả . Nếu   sống sót, hãy  với gia đình ...  xin ."
 thở dài.
Anh   lựa chọn.
 liệu  quá muộn?
 
Tối nay,  bật livestream sớm hơn thường lệ.
Số  xem ùa  chóng mặt, gấp mười   khi.
Tất cả đều hồi hộp chờ đợi tin tức về "Người Trong Cuộc".
   gì, chỉ im lặng  đó, đầu ngón tay khẽ lướt  bề mặt lạnh giá của tấm thẻ bài.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
 đang cố gắng cảm nhận, dò tìm một tia tín hiệu nào đó từ "Người Trong Cuộc".
Đột nhiên, chiếc la bàn  tay rung lên dữ dội, kim  cuồng  đột ngột dừng , chỉ thẳng  camera.
Một luồng khí âm lạnh lẽo, ẩm ướt và đầy vẻ tuyệt vọng ùa về từ phía màn hình.
 nhắm mắt.
Một con đường mòn hoang vắng, xung quanh là rừng cây âm u.
"Người Trong Cuộc" co ro trong chiếc áo khoác, tay ôm khư khư một gói vải, bước  loạng choạng.
Tiếng chuông đồng khô khốc cứ vang lên từ trong gói vải, mỗi lúc một to, một gấp.
Bóng tối như thứ chất lỏng đặc quánh, bủa vây lấy .
Những tiếng thì thào,  khúc khích vang lên từ trong lòng đất, từ những tán cây. "Trả ... trả ... nhưng  muộn ... kẻ trộm  chết..."
Anh  hốt hoảng chạy.
Gói vải rơi xuống, chiếc chuông đồng xanh rỉ lăn , phát  âm thanh chói tai.
Bóng tối cuộn trào, hình thành một bàn tay khổng lồ, vồ lấy .
Một tiếng thét đứt quãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-menh-chu-ba/chuong-4-tieng-chuong-dong-vong-ve.html.]
 mở mắt , mặt tái nhợt.
"Anh    còn nữa."
Dòng bình luận im lặng một giây,  bùng nổ.
"Chết  ư?"
"Thật ?!"
"Là do cô! Cô  bảo    !"
 
 lắc đầu, giọng đều đều: " chỉ cho   con đường duy nhất để chuộc tội. Anh   chọn sai từ năm đó. Cái c.h.ế.t là kết cục  thể tránh khỏi.  linh hồn   và những  bạn   , giờ đây  mãi mãi  mắc kẹt, trở thành một phần của lời nguyền ở Thôn Trấn Linh.
 ngừng , cảm nhận rõ sự bất an đang lan tỏa.
"Và lời nguyền đó...   đánh thức. Nó sẽ  dừng ."
 lúc đó, điện thoại của  đổ chuông.
Một  lạ.
 bật loa ngoài.
Một giọng  già nua, run rẩy vang lên:
"Là... là cô chủ của 'Thiên Mệnh Chủ Bạ'  ? Xin hãy giúp làng ... Thôn Trấn Linh... những chuyện xưa... nó đang trỗi dậy. Những cái bóng... chúng đang  ..."
 khẽ hỏi: "Ông là ai?"
" là trưởng thôn... đời cuối cùng của Thôn Trấn Linh. Chúng   cố gắng phong tỏa, cô lập nó... nhưng chiếc chuông   đánh cắp và giờ  trả về... nó  còn nguyên vẹn. Phong ấn  suy yếu... Xin cô..."
Tiếng  bỗng đột ngột biến thành một tiếng thét kinh hoàng, cùng với đó là tiếng chuông đồng vang lên dồn dập, điên cuồng. Rồi tất cả chìm  tĩnh lặng.
Cuộc gọi kết thúc.
Livestream của  im phăng phắc.
Sự thật kinh hoàng và  thể chối cãi  hiện   mắt tất cả.
  thẳng  camera, trong mắt  một chút run sợ, chỉ  sự quyết tâm lạnh lùng.
"Mọi  thấy đấy. Đây  còn là chuyện của riêng ai nữa. Lời nguyền của Thôn Trấn Linh đang lan rộng. Và nó cần   giải quyết tận gốc."
 hít một  thật sâu.
"Tối mai,  sẽ  livestream tại đây."  tuyên bố.
" sẽ đích  đến Thôn Trấn Linh.  sẽ livestream trực tiếp từ đó, để   cùng chứng kiến sự thật, và cùng chấm dứt lời nguyền ."
Dòng bình luận bùng nổ với đủ thứ cảm xúc: lo sợ, hoài nghi, cổ vũ, cảnh báo.
 mỉm  nhạt, một nụ   chút hân hoan.
"Đừng lo.  là  giữ 'Thiên Mệnh Chủ Bạ'.      gì."
Tắt livestream,   dậy,  đến chiếc hộp gỗ cũ kỹ.
 mở nó ,  chỉ lấy la bàn và thẻ bài, mà còn lấy  một chiếc đèn lồng cổ bằng đồng  xanh xám, và một chuỗi hạt màu đen bóng loáng, tỏa  khí tức cổ xưa.
Hành trình đến Thôn Trấn Linh, sẽ là chuyến  nguy hiểm nhất trong đời .  đó là trách nhiệm, và cũng là mệnh của .
Tối mai, từ ngôi làng ma ám ,  sẽ kết nối với cả thế giới.