Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 102: Đánh nhau - Bỏ đồ trong tay xuống!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:22
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Từ kỹ, ngoài nửa thùng nước máy lọc nước mà Thẩm Lương Sơn đang khiêng, đất còn ba thùng nước tinh khiết mở niêm phong.

Tầng cao, nước đọng nhấn chìm, những thùng nước bảo quản nguyên vẹn.

Đây là một vụ thu hoạch tồi.

Thẩm Từ : "Ba, con sẽ cho ba thùng nước đất gian, chúng sẽ khiêng nửa thùng còn ngoài."

"Được."

Phần lớn đồ tìm thấy sẽ cất gian, một phần nhỏ để bên ngoài cho vẻ, nếu nếu họ cất hết gian thì trông như thể chẳng tìm thấy gì cả, như quá giả.

Tuy nhiên, khiêng nửa thùng nước xuống vẫn gặp khó khăn, miệng thùng hướng xuống, cuối cùng cũng đổ một ít.

Thẩm Minh xung phong xách nước, theo phía , Thẩm Từ và ba phía , tiếp tục lên tầng.

Leo hai tầng, họ tìm thấy một thùng nước, Thẩm Từ cũng cất nó gian, đó , thì thấy bên trong văn phòng một xác c.h.ế.t thối rữa, đổ gục bên cạnh một bàn việc nào đó.

Trên đường lên, đây là xác c.h.ế.t đầu tiên Thẩm Từ gặp trong tòa nhà.

Thẩm Minh cảm thán: "Đừng nữa, lẽ là lúc đầu thời tiết cực lạnh còn đang thêm giờ, đó , chỉ thể đông cứng đến c.h.ế.t, thật t.h.ả.m thương."

Lúc đó nhiệt độ thấp, xác c.h.ế.t dễ bảo quản, giờ nhiệt độ tăng cao nên bắt đầu thối rữa.

Thẩm Lương Sơn lo lắng một vấn đề khác: "Nếu nhiều xác c.h.ế.t thối rữa thế , các bệnh do vi khuẩn gây dễ lây lan."

Không chỉ xác c.h.ế.t trong tòa nhà văn phòng mà ngoài đường lớn, trong ô tô, các khu dân cư lớn, lượng xác c.h.ế.t chỉ nhiều hơn chứ ít .

Thẩm Từ cảm thấy hối hận vì tích trữ khẩu trang, vội : "Chúng nhanh thôi."

Rời khỏi văn phòng , Thẩm Minh đề nghị: "A Từ, em và ba lên tầng , xách nửa thùng nước cất trong xe."

"Được, cẩn thận nhé."

"Ừm."

Thẩm Từ tiếp tục lên tầng.

Sau đó họ tìm thấy vài thùng nước tinh khiết mở niêm phong, cùng với vài thùng nước khoáng đóng chai, Thẩm Từ cất nước đóng bình gian, còn nước đóng chai thì mang xuống cùng ba .

Về phần lên cao hơn nữa, tầng quá cao, Thẩm Từ định lên nữa, cô vẫn nên nhanh chóng về xe, ăn trưa , buổi chiều còn tiếp tục lái xe, buổi tối thì tìm một nơi thích hợp để nghỉ qua đêm.

Thẩm Từ tính toán, xuống tầng.

đến tầng, cô chợt thấy tiếng tranh cãi từ quảng trường nhỏ giữa hai tòa nhà văn phòng phía .

Thẩm Từ vội dừng , bảo ba nấp trong tòa nhà đừng lên tiếng, cô xem .

Cô đặt chai nước khoáng đang cầm xuống, men theo tường vòng qua, thấy quảng trường nhỏ, trai cô và nhóm Vương Âm đang đối đầu với một nhóm khác.

Nhóm đó năm , tất cả đều cởi trần, để lộ những vết thương cũ mới xen kẽ làn da.

Trong tay mỗi đều cầm một con mã tấu lớn, trông hung dữ.

"Bỏ đồ trong tay chúng mày xuống! Đừng bắt ông đây thứ hai!" Người đàn ông lớn tuổi hơn cầm đầu bằng giọng khàn khàn.

Vương Âm cố gắng tỏ yếu thế, lời với đàn ông cầm đầu: "Đại ca, đây là vật tư chúng tìm thấy mà, nếu các , tầng, còn mấy tầng bên chúng đụng tới, tất cả đều để cho các , các thấy ?"

Đàn em bên cạnh đại ca: "Ây da, mày lấy đồ của bọn tao, còn bọn tao cảm ơn mày ?!"

Nói , đột nhiên giơ con d.a.o trong tay lên và chỉ Vương Âm.

Vương Âm giật , Vu Lương vội vàng tiến lên, che chắn cho cô .

Đại ca cầm đầu nheo mắt : "Tao ngại cho chúng mày , vật tư của hai tòa nhà đều là của bọn tao, tao cho chúng mày cơ hội cuối cùng, bỏ đồ xuống và giao hết vật tư trong xe của chúng mày ! Tao thể thả chúng mày , nếu thì đừng trách tao khách khí!"

Vu Lương liền tức giận: "Vật tư trong xe là của chúng , các ..."

"Hừ, ai là của chúng mày?" Một tên đàn em khác : "Bước địa bàn của Khôn thì đều là của Khôn!"

Vu Lương: "Các ..."

là một lũ cướp bóc!

"Nếu thì ?" Giọng lạnh lùng của An Duyệt Tâm vang lên.

Anh Khôn hướng ánh mắt về phía An Duyệt Tâm, đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân một lượt.

Càng đ.á.n.h giá, khóe miệng Khôn càng nhếch lên, lộ một nụ ý : "Vậy thì để mấy em bọn tao thương yêu chúng mày một phen! Hahahaha..."

"Hahahaha..."

Anh Khôn và bốn tên đàn em khác cùng lớn.

NHAL

Cười xong, đợi An Duyệt Tâm gì thêm, Khôn hô một tiếng "Lên", đàn em của vung mã tấu trong tay, lao về phía nhóm An Duyệt Tâm.

"Cẩn thận!" Thẩm Minh lên tiếng nhắc nhở , cũng rút con d.a.o buộc bên chân , xông lên liều mạng với nhóm Khôn.

An Duyệt Tâm cũng chịu kém cạnh, vội vàng dặn dò Vương Âm và Vu Lương trốn kỹ, cũng rút con d.a.o mang theo , xông lên giúp Thẩm Minh chiến đấu.

Thẩm Minh tay nhanh, mạnh và chính xác, đỡ con d.a.o của đối phương, chính xác đưa con d.a.o trong tay cơ thể đối phương.

Trải qua nhiều chuyện như , chứng kiến sự tàn khốc của tận thế, Thẩm Minh còn mềm lòng như lúc đầu nữa, khi cần tàn nhẫn thì tàn nhẫn, tuyệt đối để họ cơ hội tổn thương của .

Lập tức, tiếng kêu t.h.ả.m thiết và m.á.u tươi bùng nổ.

An Duyệt Tâm ngờ Thẩm Minh trông vẻ lạc quan vui vẻ, dễ gần, nhưng khi thực sự tay, một mặt hung dữ đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-102-danh-nhau-bo-do-trong-tay-xuong.html.]

Tuy nhiên, nhóm Khôn đến năm , họ chỉ hai, An Duyệt Tâm nhất thời sơ suất, một tên đàn em của Khôn khống chế, áp tường.

Lưng đập mạnh tường, An Duyệt Tâm đau đến nhe răng.

Cô ất gắng sức giãy giụa, nhưng phát hiện tạm thời thoát , buộc đối diện với nụ nham hiểm khóe miệng tên đàn em mặt.

Thấy An Duyệt Tâm gặp nguy hiểm, Thẩm Minh lên giúp, nhưng thu tay, lưỡi d.a.o của Khôn c.h.é.m xuống, khiến thể thoát .

lúc An Duyệt Tâm đang cố gắng chống cự, một tiếng "bốp" vang lên bất ngờ từ phía lưng đàn ông đang đè cô .

Phần đầu đàn ông một cây gậy gỗ đ.á.n.h trúng, phát tiếng "bốp".

Hắn đau đớn, căm hận đầu về phía .

đầu , An Duyệt Tâm nhân lúc tay buông lỏng cảnh giác, lập tức thoát , con d.a.o trong tay đ.â.m "phập" cổ đàn ông.

Người đàn ông ngờ một phút sơ suất trả giá bằng cả mạng sống.

Hắn dùng hai tay ôm chặt cổ đang phun m.á.u ngoài, đôi mắt mở to hết cỡ, cuối cùng mang theo sự cam lòng, ngã xuống đất c.h.ế.t.

Phía lộ Vu Lương, vẫn đang nắm chặt cây gậy trong tay.

"Cảm ơn." An Duyệt Tâm cảm ơn Vu Lương, khỏi thầm nghĩ, gia nhập đội của Thẩm Từ là quyết định đúng đắn nhất.

Bên , liếc thấy Vương Âm đang một , lập tức lao nhanh về phía cô .

Thấy cảnh , Vu Lương sợ toát mồ hôi lạnh: "A Âm!"

Anh định xông lên cứu Vương Âm, thì thấy một bóng tốc độ nhanh hơn , chạy đến chỉ trong ba bước, một cú đá hạ gục đàn ông đang cố gắng tổn thương Vương Âm.

Người đến ai khác chính là Thẩm Từ.

Sau khi Thẩm Từ đá ngã đàn ông, cô giật lấy con mã tấu trong tay , cho một nhát d.a.o tiễn về Tây Thiên.

Bên Thẩm Minh cũng giải quyết xong Khôn, lập tức xe, khởi động xe, gọi : "Mau lên xe!"

Hiện tại mặc dù giải quyết nhóm Khôn, nhưng ở đây còn những kẻ phục kích nào khác , ngay cả khi thì tiếng đ.á.n.h cũng dễ dàng thu hút nguy hiểm.

Thẩm Minh khởi động xe, Thẩm Từ lên xe , chỉ huy Thẩm Minh lái xe đến tòa nhà phía Bắc để đón ba , đó đầu xe, lái đường lớn bên ngoài, một vòng để hội họp với chiếc xe của nhóm Vương Âm cũng lái .

Mọi cần nhiều, tất cả đều nhấn ga tăng tốc, theo hướng cũ, trở lối đường cao tốc, cao tốc khỏi thành phố .

Mãi đến khi chạy một đoạn đường dài cao tốc, Thẩm Minh mới tìm một chỗ trống trải để dừng xe.

Nhóm Vương Âm cũng dừng xe ở phía , xuống xe, cùng ăn trưa, tiện thể bàn bạc với .

Vương Âm sợ đến mức mặt vẫn còn trắng bệch: "Vừa nãy thật sự dọa sợ c.h.ế.t khiếp, gặp một nhóm kẻ ác như chứ?"

Thẩm Từ đỡ cô : "Nói từ từ thôi, lúc nãy khi tìm vật tư xảy chuyện gì?"

An Duyệt Tâm thở dài: "Chúng tìm thấy một ít nước ở tòa nhà văn phòng phía Nam, còn tìm thấy một ít thức ăn hết hạn sử dụng, ai ngờ xuống tầng, cất đồ xe, nhóm đó cầm d.a.o xông từ bên cạnh."

"Nếu thì xem ...họ cũng giống chúng , là những từ nơi khác đến."

Nếu là sống trong tòa nhà, họ tìm kiếm hết vật tư ở các tầng lầu , và lẽ tay ngay khi thấy họ bắt đầu lấy vật tư, chứ đợi đến khi họ chuyển đồ lên xe.

Điểm mấu chốt , đều hiểu ngay khi suy nghĩ.

Nhóm tính toán đợi họ xong công việc nặng nhọc là khuân vác, trực tiếp mặt hái quả.

Vương Âm bực bội: " là quá xa."

Trong tận thế, bao giờ thiếu kẻ .

"À, đúng ." An Duyệt Tâm chợt : "Trước đó bọn họ ... hình như là khi lấy vật tư, sẽ đến một thành phố phía để đổi đồ."

"Đổi đồ?" Thẩm Minh khó hiểu: "A Từ, phía là thành phố nào?"

Thẩm Từ nhớ bản đồ: "Hình như là thành phố Hoài Sơn."

Vu Lương nghi ngờ: "Lẽ nào ở đó căn cứ?"

Nếu Hoài Sơn căn cứ, họ thể nhân tiện qua đó, tìm một chỗ gần căn cứ để nghỉ qua đêm, như sẽ an hơn.

Thẩm Minh lắc đầu: "Hoài Sơn là một thành phố nhỏ, theo lý mà thì thể căn cứ, A Từ, chúng nên ?"

Thẩm Minh hỏi xong, những khác cũng đều về phía Thẩm Từ.

Thẩm Từ bầu trời đầu, suy nghĩ một chút: "Đi , nếu tới Hoài Sơn thì e rằng chúng cũng thể đến kịp thành phố tiếp theo khi trời tối."

Đoạn cao tốc khi khỏi thành phố Gia Nam thì ai dọn dẹp, xe bỏ đường ngày càng nhiều, đường cũng ngày càng khó , tốc độ sẽ chậm nhiều, khó để đến thành phố thứ hai khi trời tối.

Và việc nghỉ qua đêm cao tốc, Thẩm Từ cảm thấy là một ý kiến .

Lúc nhiệt độ ba mươi lăm độ, đều đổ mồ hôi nhễ nhại, đến đêm cũng giảm bao nhiêu độ, trong điều kiện điều hòa quạt thì sẽ khó chịu, cộng thêm ban đêm lỡ sống sót khác đường, nếu gặp cũng phiền phức.

Mọi đều ý kiến với quyết định của Thẩm Từ, tất cả đều nhất trí đồng ý.

Vương Âm lấy thức ăn họ tìm thấy: "Trước đó chúng tìm thấy một lon trái cây đóng hộp mở, vài lon cháo bát bửu, chúng chia ăn trưa nhé."

An Duyệt Tâm: "Được, ý kiến."

Nếu , Thẩm Từ cũng chủ động lấy nước khoáng đóng chai nhà tìm thấy , chia cho mỗi một chai để giải khát.

Ăn uống xong xuôi, họ lên xe, tiếp tục tiến về phía .

 

 

Loading...