Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 103: Chợ - Xem thử có muốn mua gì không
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:23
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Lương Sơn phiên Thẩm Minh lái xe, để Thẩm Minh hàng ghế nghỉ ngơi một chút.
Khoảng năm giờ chiều, cuối cùng bọn họ cũng tới thành phố Hoài Sơn.
Vừa khỏi lối của cao tốc, Thẩm Từ quan sát tình hình thành phố Hoài Sơn, phát hiện đường xá ở đây thông thoáng hơn nhiều so với những nơi khác. Về cơ bản, những chiếc xe bỏ đều đậu ở hai bên đường với vô vàn tư thế kỳ quái bất thường.
Có chiếc xe lật, chiếc một nửa ngoài lòng đường, một nửa vỉa hè, mặt đất còn dấu vết kéo lê và va chạm rõ ràng.
Xác đỉa biến dị mỏng dính như tờ giấy xuất hiện lác đác, bám chặt xuống mặt đường, khiến cảnh tượng thêm phần rợn .
"Anh, lẽ vẫn còn khá nhiều ở thành phố Hoài Sơn , chúng cẩn thận." Thẩm Từ nâng cao tinh thần cảnh giác.
lúc , Thẩm Minh tinh mắt bỗng thấy một thứ: "A Từ, em xem, là gì ?"
Thẩm Từ theo ánh mắt Thẩm Minh, thấy bảng quảng cáo bên đường dán một tấm áp phích tay lớn, đó một dòng chữ: Chợ giao dịch vật tư.
Bên dòng chữ còn một mũi tên chỉ hướng.
Thẩm Minh cau mày suy nghĩ: "Chẳng lẽ đây là nơi mà nhóm là thể giao dịch vật tư? A Từ, chúng nên ?"
"Đi." Thẩm Từ quả quyết .
Tình hình ở thành phố Hoài Sơn cho thấy nhiều , thể họ đều đổ xô đến khu chợ giao dịch .
Nếu là chợ, chứng tỏ đồ đạc hỗn tạp ít, thể tìm thứ , ví dụ như hạt giống rau củ.
Hai ngày nay cô bận quá nên kịp trồng hạt giống mà Sở Hàn đưa cho cô, còn bên trong những loại nào. Cứ thử vận may , thể tìm nhiều loại hơn thì ?
Thẩm Minh lập tức đ.á.n.h tay lái, đưa xe chạy theo hướng chỉ dẫn bảng quảng cáo.
Đi thêm vài km, rẽ qua một góc, Thẩm Từ thấy lượng xung quanh tăng lên, và hầu hết những đều một tầng hầm để xe nào đó.
Thẩm Lương Sơn đề nghị: "Hay là tối nay chúng tìm một tầng hầm để xe để nghỉ qua đêm nhé?"
Tầng hầm để xe sẽ mát mẻ hơn nhiều, ngủ ban đêm cũng thoải mái hơn.
Thẩm Từ cũng ý định bèn gật đầu đáp: "Được, đợi chúng tham quan chợ xong thì sẽ tìm một chỗ khác."
Sau khi bàn bạc xong, Thẩm Minh lái xe đến một nơi ít đậu.
Thẩm Từ xuống xe, quan sát một vòng những chiếc xe cũng đang đậu xung quanh, đủ kiểu dáng, hầu hết đều cải tạo.
Trong đó, một chiếc xe việt dã cũng dừng , hai đàn ông bước xuống xe.
Thẩm Từ liếc bên trong khi họ mở cửa xe, thấy nội thất xe việt dã của họ cải tạo, hàng ghế tháo , dựng thành một chiếc giường nhỏ.
Một trong hai đàn ông phát hiện Thẩm Từ đang họ thì trừng mắt, Thẩm Từ với vẻ cảnh cáo.
Thẩm Từ thu ánh mắt về, nữa.
Ra ngoài, nhất là nên bớt gây rắc rối.
Đợi nhóm Vương Âm một lúc, cũng đậu xe xong, tất cả cùng tìm lối tầng hầm để xe để .
Vừa bước tầng hầm để xe, trong một khoảnh khắc ngẩn ngơ, Thẩm Từ còn tưởng về chợ rau tận thế.
Cô thấy trong tầng hầm để xe, hai bên bày biện ngăn nắp đủ loại quầy hàng, giữa trung tâm qua tấp nập, từ từ bộ và tìm kiếm những thứ ở các quầy hàng.
Thẩm Từ chào hỏi nhóm Vương Âm, đó đều tản .
Vương Âm cùng Vu Lương, An Duyệt Tâm một , còn Thẩm Từ thì cùng ba và trai. Mọi tự dạo theo ý . Dù là cùng trong một đội thì vẫn cần giữ cách nhất định.
Thẩm Từ cảm thấy thoải mái.
Cô dạo ở quầy hàng , ba cô sẽ dạo ở quầy hàng bên cạnh, cách quá xa, nếu phát hiện thứ gì thì cũng thể gọi bất cứ lúc nào.
"Cô bé, cô là mới đến đây lâu đúng ? Xem thử mua gì ."
Một ông lão lớn tuổi toe toét chào mời Thẩm Từ.
Thẩm Từ đến quầy hàng xem xét kỹ lưỡng một lúc. Những thứ ông lão bày bánh quy, bánh mì, đồ kho...
Tận thế hơn một năm , những thức ăn vẫn còn giữ đến bây giờ, thực sự dễ dàng gì.
Thẩm Từ tiện tay cầm một túi bánh mì lên, nhưng ngày sản xuất, nó hết hạn từ năm ngoái.
Cô cầm một gói đồ kho, đừng là hết hạn, đồ kho còn mọc cả nấm mốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-103-cho-xem-thu-co-muon-mua-gi-khong.html.]
"Cảm ơn, xem thêm chút nữa."
Thẩm Từ rời khỏi quầy hàng của ông lão, tiếp về phía .
Đối với những đói khát, những thực phẩm hết hạn đó là cứu tinh, nhưng Thẩm Từ thiếu.
Quả thật là so sánh thì nhận , so sánh Thẩm Từ mới thấy sống hơn quá nhiều trong tận thế. Những ngày tháng khổ cực của kiếp từ từ lùi xa, ngày càng giống như một giấc mơ.
"A Từ." Trần Ngọc Lan vẫy tay gọi Thẩm Từ từ một quầy hàng phía : "Mau đây."
Thẩm Từ cô phát hiện thứ gì , vội vàng chạy tới.
Trần Ngọc Lan chỉ một túi thức ăn gia súc lớn, bất ngờ nhỏ với Thẩm Từ: "Mẹ xem , đây là một túi thức ăn cho vịt, độ ẩm quá nghiêm trọng, chắc vẫn ăn ."
Thẩm Từ sờ thử, quả thật vẻ vẫn dùng .
Mặc dù bây giờ gian của cô thể trồng trọt, gà vịt cũng đồ ăn để nuôi, nhưng dù dinh dưỡng vẫn cân bằng.
"Ông chủ, túi thức ăn cho vịt bán thế nào?" Thẩm Từ hỏi thanh niên quầy hàng.
Chàng thanh niên ngờ để ý đến một túi thức ăn cho vịt.
mà cũng , trong thế giới hiện tại, vật tư khan hiếm, đói quá , đừng là ăn thức ăn cho động vật, ngay cả cỏ còn gặm nữa mà.
Chàng thanh niên đ.á.n.h giá Thẩm Từ từ xuống , xem Thẩm Từ vẻ là mua .
một lúc, sững sờ.
Cô gái mặt ăn mặc sạch sẽ, da trắng hồng, mặc dù tóc buộc gọn phía bết, trông như lâu gội, nhưng vẫn đen óng, che vẻ ngoài sạch sẽ và gọn gàng tổng thể của cô.
Nhìn như , giống là đói đến mức dùng thức ăn cho vịt để chống đói.
"Người , cô thực sự mua ?" Chàng thanh niên tin nổi hỏi Thẩm Từ, sợ cô đang đùa giỡn .
Để tránh hỏi lung tung, Thẩm Từ thẳng: "Anh bán ? Không bán thì đây."
"Bán bán bán!"
Hiếm lắm mới chịu mua thứ , mừng còn kịp. Đến nỗi đối phương mua gì, cũng dám hỏi, nếu như mà chọc tức đối phương, đổi ý bỏ thì ?
Chàng thanh niên khó khăn nuốt nước bọt xuống cổ họng khô khốc, giọng lắp bắp: "Một, một chai nước."
Anh ngập ngừng mở lời, cẩn thận quan sát sắc mặt Thẩm Từ.
Bản cũng , một túi thức ăn cho động vật đổi lấy một chai nước quý giá, đúng là hét giá trời , khách mắng là may mắn của .
NHAL
ngờ , cô gái đối diện hai lời, quả quyết lấy một chai nước từ chiếc ba lô đeo n.g.ự.c đưa cho , đó xách túi thức ăn cho vịt lớn mất.
Niềm vui đến quá đột ngột khiến thanh niên ngây , lặng hồi lâu.
Những khác cũng thấy cảnh tượng , đều kìm lén lút đ.á.n.h giá Thẩm Từ, cùng với cặp vợ chồng trung niên và thanh niên cao lớn cùng cô.
Thẩm Minh xích gần Thẩm Từ, chút lo lắng hỏi: "A Từ, chúng quá phô trương ?"
Thẩm Từ : "Anh, thực đôi khi phô trương là một cách tự bảo vệ. Hầu hết những sống sót đến bây giờ trong tận thế là kẻ ngốc. Hình ảnh của chúng sạch sẽ, chứng tỏ chúng sống khá . Trong mắt họ, một như sẽ vài ngón nghề ? Ngược , họ sẽ dám gây sự với chúng ."
Thẩm Lương Sơn gật đầu đồng tình: "A Từ đúng."
"Thẩm Từ? Sao cô ở đây?"
Một giọng quen thuộc đột nhiên vang lên từ phía .
Thẩm Từ cần , chỉ cần giọng là ai đến, khỏi thở dài trong lòng. Cô cứ nghĩ rời khỏi căn cứ sẽ gặp Phó Song Song nữa, ngờ Phó Song Song cũng về phía Bắc.
Thẩm Từ , đối diện với Phó Song Song: " cũng ngờ gặp cô ở đây."
Ngoài Phó Song Song, bên cạnh còn Chu Hướng Nguyên, “thằng tóc đỏ” và “ Mao".
Ngoại trừ hai tên đàn em , còn ai khác theo Chu Hướng Nguyên nữa.
Thẩm Từ thẳng Chu Hướng Nguyên: "Đội trưởng Chu rút lui cùng căn cứ, căn cứ ?"
Chu Hướng Nguyên Thẩm Từ vạch trần, vẻ lạnh lùng mặt càng đậm hơn.
Hắn đào ngũ bằng cách giả c.h.ế.t. Một khi gia nhập căn cứ, rút lui dễ dàng gì. Dù căn cứ đang bận rộn rút lui, cần điều động nhiều bảo vệ, cũng sẽ điều tra kỹ cái c.h.ế.t của . Thẩm Từ vạch trần ngay mặt vẫn khiến khó xử.