Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 108: Tầng hầm - Cái quạt này của ông còn dùng được không?
Cập nhật lúc: 2025-12-04 04:53:28
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi qua buổi trưa, qua buổi chiều, cho đến khi trời nhá nhem tối, Thẩm Từ đo nhiệt độ bên ngoài, phát hiện giảm hai độ.
Mặc dù chỉ giảm hai độ, nhưng mặt trời lặn, còn chiếu sáng nữa, dù cũng đỡ hơn nhiều.
Thẩm Minh lái xe con đường lớn bên ngoài, nhóm Vương Âm theo sát phía .
Thẩm Từ mở cửa sổ xe, gió nóng bên ngoài thổi , hòa với nóng cô.
Cô ngửa thẳng cẳng ghế sô pha, nhúc nhích. Bản đồ trong tay cô Thẩm Lương Sơn cầm lấy.
Thẩm Lương Sơn kỹ hiệu bản đồ, chợt lên tiếng: "Không ngờ thêm một đoạn nữa là đến thành phố Trường Minh ."
Trần Ngọc Lan thì lẩm bẩm: "Thành phố Trường Minh, đó cũng là một thành phố lớn, giống như thành phố Gia Nam của chúng ."
Trần Ngọc Lan đầu hỏi Thẩm Từ đang ghế sô pha: "A Từ, khi đến thành phố Trường Minh, chúng nên tìm kiếm căn cứ ? Xem đổi đồ mát nào ."
Với cái thời tiết quái quỷ , nếu cứ tiếp diễn, con sẽ nướng khô mất. Phải tìm thứ gì đó hạ nhiệt mới .
Thẩm Từ , cái đầu nóng đến mê man cũng bắt đầu hoạt động trở , nghĩ rằng quả thực thể đổi một ít vật tư về.
Không gian của cô thể trồng trọt lương thực, thể lấy lương thực để đổi, cần tiếc.
Thẩm Từ tán thành: "Được, đợi đến thành phố Trường Minh, chúng sẽ dừng xe."
Thành phố Trường Minh cách Kinh Bắc xa, còn ở miền Nam nữa. Nếu căn cứ, chắc là cần di cư như miền Nam, chừng còn phát triển hơn.
Thẩm Từ lấy một ít tuyết , bọc túi nilong, chia cho một một túi nhỏ để mát.
Xe chạy đến nửa đêm, Thẩm Từ tỉnh giấc, đến ghế lái đổi ca với Thẩm Minh, để nghỉ.
Vì đường nhiều xe cộ bỏ hoang, Thẩm Từ thể lái xe quá nhanh, quãng đường bình thường mất một tiếng thì lẽ mất hai tiếng mới xong.
Lúc lượng tiêu thụ nhiên liệu cũng ít. Thẩm Từ đổ xăng một đường , tiện thể ghé qua thăm Vương Âm.
Tình trạng say nắng của Vương Âm thuyên giảm, Vu Lương vẫn ở bên cạnh chăm sóc cô .
Thẩm Từ liền cho họ ý định cảu nhà cô là đến thành phố Trường Minh tìm căn cứ, Vương Âm và An Duyệt Tâm xong đều ý kiến.
Mọi thống nhất lái xe ban đêm, ban ngày thì tìm tầng hầm để xe để tránh nóng. Khoảng rạng sáng ngày thứ ba, cuối cùng hai chiếc xe cũng tiến địa phận thành phố Trường Minh.
Thẩm Từ cứ tưởng mất thời gian tìm kiếm xem thành phố Trường Minh xây dựng căn cứ , nào ngờ xuống cao tốc, thấy biển chỉ dẫn bên đường, chỉ rõ vị trí căn cứ.
Đi theo biển chỉ dẫn, khi trời sáng, cuối cùng Thẩm Từ cũng đến cổng lớn của căn cứ thành phố Trường Minh.
Khác với sự đông đúc ở cổng căn cứ Gia Nam, bên phía thành phố Trường Minh gần như thấy một bóng , ngay cả phòng bảo vệ cũng trực.
điều cũng bình thường. Nhiệt độ cao như , nếu còn trực ca, e rằng mấy cái mạng cũng đủ để chống đỡ.
Thẩm Từ dứt khoát lái xe trong căn cứ.
"Đứng ! Các gì đó?!"
Một đàn ông trang đầy đủ cũ trang đột nhiên xuất hiện phía , chặn xe của Thẩm Từ.
Người thể lớn tiếng đầy khí thế như trong căn cứ, tám phần là bảo vệ căn cứ.
Thẩm Từ kéo cửa sổ xe xuống, với : "Thưa cán bộ, chúng đến từ bên ngoài, đang đường đến căn cứ Kinh Bắc, tiện đường ghé đây nghỉ chân."
Người bảo vệ Thẩm Từ , sự cảnh giác giảm một nửa, giơ tay chỉ về một hướng khác: "Bên đó lối , nhưng khi qua đó, các thể đỗ xe tầng hầm để xe ."
Nói xong, đối phương hiệu cho Thẩm Từ hướng của tầng hầm để xe, nó ngược với lối .
Thẩm Từ cảm ơn , tiếp tục lái xe, đổi hướng, đỗ xe , đó mới xuống xe bộ theo hướng mà bảo vệ lúc chỉ.
NHAL
Quả nhiên lâu , Thẩm Từ thấy một lối xuống lòng đất.
Tuy nhiên, lối lắp một cánh cửa lớn, kín mít một kẽ hở.
Xem , của căn cứ Trường Minh đều di dời xuống lòng đất.
Sau khi Thẩm Từ xuống xe, liếc tấm biển phía lối , đó tên, tuyến tàu điện ngầm, khỏi ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-108-tang-ham-cai-quat-nay-cua-ong-con-dung-duoc-khong.html.]
Căn cứ Trường Minh cũng thông minh thật, họ chuyển thẳng trong ga tàu điện ngầm, nơi đó chắc chắn mát mẻ hơn nhiều so với tầng hầm để xe bình thường.
Thẩm Từ giơ tay gõ gõ cửa lớn ở lối .
Cô cánh cửa bằng vật liệu gì, gõ thấy lành lạnh, vô cùng thoải mái.
Rất nhanh, cánh cửa từ từ kéo lên, lộ một khe hở. Một phụ nữ ở bên trong hỏi: "Người bên ngoài ?"
Thẩm Từ: "Phải."
Thẩm Từ lặp những lời đó.
Người phụ nữ gác cổng : "Muốn cũng , nộp vật tư. Giá cho việc ở tạm và ở lâu dài giống ."
Người phụ nữ dứt lời, Thẩm Từ liền đưa vài gói bánh quy nén, cộng thêm một cây xúc xích.
Đưa xong, đợi đối phương nhận lấy, Thẩm Từ thấy tiếng nuốt nước bọt, đó cánh cửa lớn tiếp tục kéo lên.
Cửa kéo lên đến độ cao đủ cho một trưởng thành cúi thì dừng .
Người gác cổng bên trong vội vàng mời nhóm Thẩm Từ: "Mau , mau !"
Thẩm Từ cùng phối hợp với phụ nữ, vội vàng khom lưng chui .
Thấy bên ngoài còn ai nữa, cánh cửa lớn của để xe đóng , ngăn cách nóng ở bên ngoài.
Không còn ánh sáng bên ngoài, Thẩm Từ ngờ, bộ nhà ga lòng đất hề tối.
Ánh sáng từ mấy bóng đèn vàng, mờ nhạt hắt từ bên trong, ngoài còn tiếng ồn ào huyên náo.
Thẩm Từ dọc theo bậc thang xuống, ở chỗ giao giữa bậc thang và mặt đất, bệt sàn ngủ để tránh nóng.
Thẩm Từ dẫn ba và trai xuống cầu thang , nhóm Vương Âm phía , cần đưa chút vật tư cho phụ nữ, coi như là phí qua cổng.
Thẩm Từ bên trong ga tàu điện ngầm, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn.
Cho đến khi cô dừng bước, một cảnh tượng chợ búa hiện mắt.
Ánh đèn vàng vọt, những đầu tóc bù xù, tạo thành một biển liên tục xô đẩy.
Thẩm Từ thầm kinh ngạc, lâu cô thấy nhiều như .
Đôi khi càng đông , càng an .
Thẩm Từ yên tâm. Cô dặn dò lạc, đó cũng hòa biển .
Phải công nhận căn cứ Trường Minh tầm xa. Việc lựa chọn sắp xếp ở ga tàu điện ngầm là một ý kiến . Nơi đây mát mẻ hơn nhiều so với mặt đất.
Thẩm Từ tâm trạng vui vẻ, quan sát xung quanh, thấy nhiều quầy hàng đều bày dọc theo vách tường.
Người sức thì rao hàng, còn sức thì tùy duyên.
Thẩm Từ dạo qua vài quầy hàng, bán đủ thứ, đồ ăn, đồ dùng, nhưng thấy nước và vật tư mát.
Ngay lúc Thẩm Từ thất vọng, cô liếc mắt một cái, chợt thấy một món đồ : Quạt điện.
Cô vội vàng tới hỏi: "Ông chủ, cái quạt của ông còn dùng ?"
Ông chủ là một đàn ông tuổi, còn hy vọng sẽ để ý đến đồ điện của quầy hàng nữa. Dù bây giờ bao nhiêu thể dùng điện chứ?
Ông đột nhiên thấy Thẩm Từ hỏi, còn kịp phản ứng.
Đợi khi phản ứng , ông vội vàng mời chào: "Dùng dùng , đều là hàng mới! Hơn nữa cô gái cô xem , cái quạt của khác với quạt bình thường, nó là quạt điều hòa, thể cho đá bên trong, sẽ mát hơn nhiều!"
Nói đến đây, ông chủ chợt lúng túng.
Cho đá , chức năng thì thật đấy, nhưng bây giờ còn ai đá lạnh trong tay?
Thế nhưng đúng lúc , một giọng khác vang lên: "Cái quạt điều hòa của ông, mua."