Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 109: Quạt - Cô biết bông chống nắng sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-04 04:53:29
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng tới, phớt lờ Thẩm Từ, chuyện với ông chủ bán quạt điều hòa.
Ông chủ đàn ông, Thẩm Từ, vẻ mặt khó xử.
Cái việc ăn , đến thì thôi, đến là đến một lúc hai , còn nhắm cùng một món đồ.
"Hay là... hai vị bàn bạc với một chút?" Ông chủ đề nghị.
Lúc đàn ông mới thấy Thẩm Từ, lịch sự : "Thì cũng để ý đến chiếc quạt ? Không , sẽ giá cao hơn."
"Hay là thôi Sở Vọng."
Bên cạnh Sở Vọng, một phụ nữ xinh xắn, gầy yếu, trông vẻ chăm sóc cẩn thận đang theo.
Thẩm Từ khẽ nhíu mày.
Là cô nghĩ nhiều ? Cùng họ Sở, Sở Vọng... liệu quan hệ gì với Sở Hàn ?
"Cô gái , cô xem..." Ông chủ ngập ngừng với Thẩm Từ.
Sở Vọng giá cao hơn, dĩ nhiên ông ăn với Sở Vọng hơn.
Thẩm Từ đe nén sự nghi ngờ trong lòng, với ông chủ: "Anh giá bao nhiêu, giá cao hơn ."
Khó khăn lắm mới gặp một chiếc quạt điều hòa, còn là hàng mới, Thẩm Từ lý do gì để bỏ qua?
Cho dù đối phương quan hệ với Sở Hàn, vì để cuộc sống của gia đình hơn, cô cũng mua cho bằng .
Sở Vọng ngạc nhiên Thẩm Từ: " cô gái, cô nghĩ kỹ ? Cái giá mà đưa , cô thể bì kịp . Hy vọng cô bình tĩnh, đừng bốc đồng."
Nghe , Thẩm Từ sang Sở Vọng.
Vừa , Thẩm Từ khỏi ngẩn .
Đôi lông mày và ánh mắt của Sở Vọng, quả thực ba phần giống Sở Hàn.
dù giống, tướng mạo và khí chất tổng thể vẫn kém xa Sở Hàn.
"Anh cứ giá ." Thẩm Từ .
Nếu đến thứ khác thì cô chắc, nhưng bàn về vật tư, Thẩm Từ hề sợ chút nào.
Lương thực cô trồng trong gian còn kịp ăn, thu hoạch một đống lớn chất bên cạnh, kể còn cả trứng gà trứng vịt.
Còn nguồn gốc cũng khó giải thích, thể là đổi từ các tổ chức tư nhân hoặc mua từ căn cứ đường . Tính xác thực cũng khó truy cứu.
Sở Vọng ngờ Thẩm Từ khẩu khí lớn như , cuối cùng cũng nghiêm túc Thẩm Từ, đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân.
Hừ, đợi lát nữa khi giá, cô gái sẽ thôi.
Sở Vọng: "Ba chai nước khoáng, hai thanh gỗ long não, năm hộp lẩu tự sôi."
Cùng với tiếng báo giá của Sở Vọng, miệng ông chủ dần mở to, đồng thời thu hút sự chú ý của những xung quanh.
Dường như đây là đầu tiên thấy một trả giá nhiều như , khỏi tò mò, xem rốt cuộc là mua món đồ quý báu gì.
Ai ngờ thấy…
“Quạt điều hòa? Cái … Bây giờ điện đá viên…”
Không đáng mà.
“Cậu thì hiểu cái gì? Nhìn trang phục của .”
Vừa sống sót bình thường.
"Sở Vọng, như ... vẻ lắm?" Người phụ nữ bên cạnh Sở Vọng nhỏ, nhưng khóe miệng kìm nhếch lên: "Dù cũng là một cô gái, chúng nhường cô một chút cũng ."
"Yên tâm, em quá lương thiện ."
Sau đó, Sở Vọng Thẩm Từ với vẻ mặt đầy chế giễu.
"Sao A Từ?" Lúc Thẩm Minh tới.
Anh lập tức nhận bầu khí giữa Thẩm Từ và Sở Vọng, theo phản xạ che chắn Thẩm Từ phía .
"Anh, em ." Thẩm Từ bước khỏi lưng Thẩm Minh, với ông chủ: " trả ba chai nước khoáng, năm hộp lẩu tự sôi, mười quả trứng gà, mười quả trứng vịt, ba bắp ngô."
Cái, cái gì?!
Ông chủ kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt.
Trứng gà, trứng vịt, bắp ngô...
Những thứ , gần một năm rưỡi thấy. Mọi gần như quên mùi vị của chúng như thế nào .
Sở Vọng và cô bạn gái của cũng kinh ngạc Thẩm Từ.
NHAL
Thẩm Từ thấy tiếng nuốt nước bọt của nhiều xung quanh.
Sở Vọng vội hỏi: "Cô, cô lấy những thứ ở ?"
Thẩm Từ c.ắ.n răng, vẻ mặt đau lòng: "Khó khăn lắm mới đổi từ căn cứ khác đường . Nếu do thời tiết quá nóng, cần quạt, còn nỡ lấy ."
Những xung quanh xong bừng tỉnh kinh ngạc.
"Bây giờ căn cứ thể chăn nuôi ?"
"Có, căn cứ Kinh Bắc thể, loại trừ các căn cứ khác."
"Mọi đừng quên, còn động vật biến dị nữa."
Gà vịt biến dị vẫn thể đẻ trứng như thường.
"Đổi, đổi! Cô gái, , đổi cho cô!" Ông chủ vội vàng đồng ý, sợ Thẩm Từ hối hận.
Hai thanh gỗ long não dù , nhưng cũng bằng trứng gà trứng vịt và bắp ngô. Dù ông tuổi, giống như đám thanh niên còn thể ngoài liều mạng, ông cũng lá gan lớn như , chỉ dựa căn cứ, việc cho căn cứ để kiếm cái ăn.
Đối với ông , đồ ăn, những thứ thể giúp sống sót trực tiếp quan trọng hơn.
"Vậy ông đợi một lát."
Thẩm Từ tạm thời rời khỏi quầy hàng, ngoài tìm ba .
Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan lường , họ ăn ý chọn đợi ở bên ngoài để phối hợp với Thẩm Từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-109-quat-co-biet-bong-chong-nang-sao.html.]
Sau khi Thẩm Từ tìm thấy họ thì đến một góc khuất, giả vờ cẩn thận lấy trứng và bắp ngô khỏi ba lô, bọc chúng nhiều lớp bằng túi xốp đóng gói.
Cô nhiều túi xốp trong gian, đều là đồ kèm trong các thùng vật tư.
Cô cầm đồ quầy hàng để giao dịch với ông chủ .
khi giao dịch, Thẩm Từ cần kiểm tra hàng.
Quy trình kiểm tra hàng cũng đơn giản. Đây là căn cứ, căn cứ quy tắc tuyệt đối, ai dám giở trò lừa đảo mí mắt căn cứ.
Mang quạt điều hòa đến nơi kiểm tra hàng, nhân viên căn cứ sẽ cắm điện, kiểm tra xem món đồ đó còn nguyên vẹn , hoạt động .
Tuy nhiên, việc thử nghiệm cũng chỉ là thử một chút, sẽ cho đá viên quạt. Thẩm Từ chỉ cảm nhận nó quả thực thể thổi gió.
Giao dịch xong xuôi, Thẩm Từ hài lòng.
Thẩm Minh và Thẩm Lương Sơn cùng khiêng quạt điều hòa ngoài, đặt nơi đỗ xe, đợi xong việc thì trở .
Lúc , trời bên ngoài sáng một nửa, mặt trời gay gắt bắt đầu nướng chín mặt đất.
Thẩm Từ dứt khoát tìm một chỗ sạch sẽ trong ga tàu điện ngầm, lấy vài bộ quần áo mới thích mà lúc soạn , trải phẳng xuống đất. Cô chuẩn cùng gia đình ở đây qua ngày, đợi mặt trời lặn sẽ lái xe tiếp tục lên đường.
Trong lúc Thẩm Từ nghỉ ngơi, nhóm Vương Âm vẫn đang dạo khắp nơi.
Ga tàu điện ngầm quá lớn, Thẩm Từ thấy bóng dáng họ từ khi cô bước .
Điều cũng . Dù đợi trời tối, đều sẽ rời khỏi đây, đều sẽ đến chỗ đậu xe để tập hợp.
"A Từ, con và A Minh mau ngủ một chút , ba sẽ canh cho hai đứa." Trần Ngọc Lan lấy một tấm bìa cứng dày, quạt gió cho Thẩm Từ.
Hai đứa trẻ cố gắng nhiều, họ mà chỉ thấy xót xa.
Thẩm Từ hì hì đáp một tiếng, lập tức xuống nghỉ ngơi.
là cô nên nghỉ ngơi cho khỏe, nghỉ đủ thì buổi tối mới sức lái xe.
Thẩm Từ nhắm mắt . Mặt đất lạnh lẽo, quạt gió cho cô từng nhịp, cảm giác như về thời thơ ấu, lòng cô vô cùng yên bình.
Mặc dù ga tàu điện ngầm ồn ào, Thẩm Từ vẫn ngủ nhanh.
Ngủ một mạch đến chiều, cô mới tỉnh dậy, tinh thần vẫn còn mơ màng.
Thẩm Lương Sơn : "Ba ngoài xem trời , chắc một tiếng nữa là mặt trời lặn . Chúng tranh thủ ăn tối ."
Nói xong, Thẩm Minh lấy một lon thịt hộp từ trong ba lô, Trần Ngọc Lan cũng lấy một túi bánh mì sandwich. Những thứ đều là Thẩm Từ đặt ba lô từ , nếu gì trong ba lô thì quá giả. Bây giờ thể mang ăn.
Mọi kiểm tra thức ăn, may mắn là mấy món đồ để trong ba lô lâu, đều hỏng.
Kẹp thịt hộp bánh mì sandwich, c.ắ.n một miếng, mùi thơm của lúa mì quyện với vị mặn lan tỏa trong khoang miệng, thỏa mãn dày.
Thẩm Từ ăn, nhận thấy ánh mắt thèm thuồng và ghen tị của những xung quanh, thỉnh thoảng họ nuốt nước bọt.
Thẩm Minh nghiêng , che chắn tầm của khác.
Anh hình cao lớn, che chắn như , chủ nhân của những ánh mắt nhanh chóng điều, dám thêm nữa.
Sau khi lấp đầy bụng, thấy cũng gần đến giờ, tất cả bèn chuẩn rời khỏi ga tàu điện ngầm.
Ga tàu điện ngầm dù , nhưng giống như tất cả đang sống trong một căn phòng lớn, sự riêng tư. Thẩm Từ cảm thấy nó phù hợp với gia đình . Nếu chọn định cư ở đây, nguy cơ gian của cô lộ là quá lớn, vẫn nên tới Kinh Bắc thì hơn.
khi rời , Thẩm Từ cố ý đến hỏi phụ nữ gác cổng: "Căn cứ Trường Minh bán bông chống nắng ?"
Cô nhớ kiếp , khi thời tiết cực nóng đến, lâu , các căn cứ ở phía Bắc nghiên cứu một thứ gọi là "bông chống nắng", tác dụng che nắng và cách nhiệt .
Ngay cả những bộ quần áo chống nắng cũng là phát triển từ thứ , chính nó mang hy vọng sống sót cho .
Người phụ nữ Thẩm Từ hỏi về bông chống nắng, cảm thấy ngạc nhiên: "Cô bông chống nắng ?"
Bông chống nắng mới nghiên cứu lâu, sống sót bây giờ thông tin nhanh nhạy đến thế ?
Thẩm Từ chuẩn sẵn lý do: " cũng đường . Nghe phía Bắc nghiên cứu thứ , nhưng là căn cứ nào, nên hỏi thăm một chút."
Người phụ nữ gật đầu: "Cái cũng là bí mật gì. Không chỉ căn cứ chúng , các căn cứ khác cũng đang nghiên cứu. Phải đây là kết quả nỗ lực chung của tất cả ."
Vài căn cứ lớn cùng nỗ lực, thành quả đương nhiên cũng sẽ chia sẻ.
Thẩm Từ vội hỏi: "Vậy thể bán ?"
Câu hỏi khiến phụ nữ khó xử nhíu mày: "Căn cứ cũng ý định bán, nhưng... hiện tại vẫn dám đảm bảo chất lượng. Vốn dĩ thử nghiệm thêm một thời gian nữa. Cô chắc chắn mua chứ?"
"Muốn!" Thẩm Từ trả lời dứt khoát.
Về phương diện chất lượng thì cần lo lắng. Thẩm Từ chắc chắn, loại bông chống nắng bây giờ, chất lượng đạt yêu cầu .
Nếu , phụ nữ cũng gì thêm.
Cô nghĩ, còn sợ thiệt thì sợ gì? Cô bèn dẫn Thẩm Từ đến một ô cửa sổ nhỏ ở phía khác.
Bên trong ô cửa sổ cũng của căn cứ đang , đang ngủ gật. Thấy Thẩm Từ đến mua bông chống nắng thì lập tức tỉnh táo hẳn.
Phải rằng nếu họ bán đồ, họ cũng sẽ một khoản hoa hồng nhỏ.
Dù nhỏ như mắt muỗi thì cũng là thịt.
Người trong ô cửa sổ nhanh nhẹn thủ tục cho Thẩm Từ.
Trong quá trình đó, Thẩm Từ bảo Thẩm Minh ở đây trông chừng, cô và ba về xe, khiêng một thùng mì gói đến. Cuối cùng, dùng một thùng mì gói để mua một cuộn bông chống nắng.
Mua đồ xong, Thẩm Từ vội vàng bãi đậu xe tầng hầm. Sau khi tìm xe của , cô thử xem kích thước của bông chống nắng đủ để phủ kín một chiếc xe .
Thẩm Minh và Thẩm Lương Sơn nhận nhiệm vụ , trải bộ cuộn bông chống nắng , phủ lên nóc xe.
Thẩm Từ vòng quanh xe, phát hiện khi phủ kín nóc xe, xung quanh bông chống nắng vẫn còn dư một đoạn nhỏ.
Thẩm Từ vô cùng hài lòng. Như , bông chống nắng cộng với quạt gió lạnh, nhiệt độ trong xe sẽ giảm nhiều.
Ngay lúc gia đình cô đang bận rộn, nhóm của Vương Âm cũng . Thấy nóc xe Thẩm Từ thêm một tấm gì đó, Vương Âm ngạc nhiên hỏi: "Thẩm Từ, cái là gì ?"
Thẩm Từ giấu họ, kể về chuyện bông chống nắng. Vương Âm mà hai mắt sáng rực.
Đáng tiếc là cô vẫn lắc đầu tiếc nuối: "Tốt thì thật, nhưng giá cao, nhà chúng mua nổi."