Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 112: Dụ dỗ - Người chết quan trọng hay người sống quan trọng?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:25:58
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Từ mở cửa thò đầu . Trong ánh sáng đỏ rực của buổi chiều tà, tiếng than ở phía con đường càng lúc càng rõ, đứt quãng vang lên những tiếng gọi như “chồng ơi”.

phụ nữ đó.

Thẩm Từ thở dài, đóng cửa xe .

Xem chồng phụ nữ đó cuối cùng cũng qua khỏi, c.h.ế.t .

Mà cái c.h.ế.t của chồng cô như một cái van xả trong lòng . Những khác cũng bắt đầu hoảng loạn.

Cứ đỗ xe ở đây đợi mãi là cách. Nếu đàn bò và dê biến dị cứ chịu tản , chẳng lẽ cứ yên chờ ở đây mãi?

Bây giờ nhiệt độ vẫn đang tiếp tục tăng lên, vượt quá bốn mươi độ và đang tiến gần đến năm mươi độ. Chỉ cần hít thở thôi cũng cảm thấy phổi như thiêu.

"Anh, tình hình thế nào ?" Thẩm Từ hỏi Thẩm Minh đang cầm ống nhòm quan sát.

Thẩm Minh đặt ống nhòm xuống, rời cửa sổ, sắc mặt nặng nề: "Đàn bò và dê đó vẫn tản ."

Động vật biến dị đều thể chịu đựng thời tiết khắc nghiệt, nhưng con từng biến dị, vẫn là thể chất cũ, mà chịu nổi?

So sánh sức bền với chúng, chẳng khác nào là tìm đường c.h.ế.t.

"A Từ, bây giờ chúng ?" Thẩm Minh hỏi.

Gia đình họ đủ gỗ long não, thực cứ thế xông qua cũng thể, nhưng điều lo lắng duy nhất là sẽ khác để mắt đến.

Ngoài còn hai cách nữa, một là đường vòng, hai là tiếp tục đợi.

Thẩm Từ cảm thấy đường vòng tiếp tục đợi thì cái giả trả đều quá lớn, hơn nữa cũng khó chịu. Chỉ xông thẳng qua là đơn giản và thô bạo nhất.

Thẩm Từ nhanh chóng tính toán trong lòng: "Chúng ..."

Cô định sẽ xông thẳng qua, nhưng kịp xong, bên ngoài bắt đầu ồn ào.

Thẩm Từ mở cửa , thấy ở bãi đất hoang bên ngoài, “thằng tóc đỏ” đang tập hợp những các xe , tụ tập ở bên ngoài.

Chu Hướng Nguyên l.i.ế.m đôi môi khô khốc, hét lớn với : "Mọi đây! Bây giờ nhiệt độ quá cao, ban ngày nắng quá gay gắt, chúng căn bản thể so bì hơn đám bò và dê biến dị đó!"

Đương nhiên ai cũng hiểu đạo lý , nhưng họ còn thể gì? Chuyện nguy hiểm ai cũng , ai cũng trốn lưng khác.

NHAL

"Vậy cách gì ?" Người đàn ông mặt đầy tàn nhang mà An Duyệt Tâm từng bắt chuyện hỏi.

Chu Hướng Nguyên dường như đang chờ đợi câu hỏi : "Rất đơn giản! Chỉ cần chúng dụ đàn bò và dê biến dị đó thì đường sẽ thông!"

"Cậu dễ lắm, thế bảo ai dụ?"

" đấy, dụ chúng ?"

Những mặt ở đây cũng kẻ ngốc. Người dụ thể sẽ mất mạng, ai chán sống chứ?

Chu Hướng Nguyên lường sẽ , ánh mắt chuyển hướng, rơi chiếc xe con màu xanh bên cạnh: "Chẳng đó một mồi nhử sẵn ?"

Lời thốt , lập tức bừng tỉnh.

Tất cả đều đầu , về phía chiếc xe con màu xanh lam đó.

Trong xe, tiếng nức nở của phụ nữ vẫn vọng ngắt quãng, cô những gì đang xảy bên ngoài.

nhỏ: " , chồng của phụ nữ đó c.h.ế.t . Theo nhiệt độ hiện tại, chẳng sẽ sớm bốc mùi ? Đằng nào để đó cũng lãng phí, chi bằng mang lợi dụng."

" đồng ý."

bắt đầu giơ tay biểu quyết.

", nhưng , vô đạo đức ?"

"Vô đạo đức cái gì? Người c.h.ế.t quan trọng sống quan trọng?" Một gã đàn ông to con trợn mắt .

Lời dứt, những ban đầu còn do dự cũng lập tức quyết định.

", cũng đồng ý."

Giống như lời gã đàn ông to con , sống mới là quan trọng nhất.

Thẩm Từ đám đông sự dẫn dắt của Chu Hướng Nguyên, hùng hùng hổ hổ về phía chiếc xe con màu xanh lam, mà phụ nữ tội nghiệp trong xe rõ ràng vẫn gì.

Thẩm Minh sờ cằm, vẻ mặt khó hiểu: "Sao Chu Hướng Nguyên tập hợp , đến gọi chúng ?"

Anh như tự với , như hỏi Thẩm Từ.

Ánh mắt Thẩm Từ lạnh băng: "Anh, bởi vì chúng cũng là mồi nhử mà lợi dụng."

Chu Hướng Nguyên cố tình bỏ gia đình họ, nhà Vương Âm và phụ nữ . Ý đồ của quá rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-112-du-do-nguoi-chet-quan-trong-hay-nguoi-song-quan-trong.html.]

"Vậy chúng rút lui ?" Thẩm Minh nhíu mày hỏi.

Nếu bây giờ rút, Chu Hướng Nguyên thể ngăn cản họ.

Thẩm Từ kiên quyết: "Không rút."

Cô vốn định tha cho Chu Hướng Nguyên một mạng, nhưng bây giờ xem , kẻ tuyệt đối thể để sống.

"Nếu lợi dụng chúng , tại chúng thể lợi dụng ?"

"Các ? Các gì?! Dừng tay!!"

Phía chiếc xe con màu xanh lam, phụ nữ phát tiếng hét thất thanh.

Thẩm Từ đóng cửa xe , thầm thở dài.

thể cứu phụ nữ đó. Mặc dù cô s.ú.n.g trong gian, nhưng nổ s.ú.n.g chỉ kinh động đàn bò và dê biến dị mà còn gây phẫn nộ trong đám đông.

Những đang dừng chân ở đây đều là những đến từ khắp nơi, nếu chút vũ khí thì thể sống sót ?

Trong họ, chắc chắn cũng súng. Một khi xảy xung đột, tình hình sẽ bất lợi cho gia đình cô.

thì những Thẩm Từ quan tâm là ba trai. Thứ cô quan tâm còn chiếc dã ngoại, tất cả đều là những thứ thể tổn hại.

Hơn nữa, cô cũng thể liên lụy đám Vương Âm.

Đang suy nghĩ, cửa xe dã ngoại nhà Thẩm Từ gõ vang.

Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan đều căng thẳng.

Trần Ngọc Lan : "Các con đừng sợ, chuyện với họ."

Thẩm Từ vội vàng ngăn cản Trần Ngọc Lan: "Mẹ, chuyện ba đừng can thiệp, cứ ở trong xe là , con sẽ giải quyết."

Thẩm Minh lập tức : "Anh cùng em."

"Được."

Thẩm Từ đến cửa xe, mở cửa .

Bên ngoài, đúng như Thẩm Từ đoán, một nhóm sự dẫn dắt của Chu Hướng Nguyên, hùng hổ như thể đến đòi nợ gia đình cô.

Thẩm Từ lướt qua, phụ nữ mất chồng nhóm bắt giữ, trói chặt, miệng băng keo dán kín.

Thẩm Từ lạnh lùng Chu Hướng Nguyên: "Mày gì?"

Chu Hướng Nguyên nở nụ ôn hòa: "Thẩm Từ, đường phía bò và dê biến dị chặn, xe cộ qua . Mọi đều đang nỗ lực giải quyết, gia đình cô cũng nên chút đóng góp chứ?"

Thẩm Từ nhíu mày: "Mày đóng góp gì?"

Nghe , nụ mặt Chu Hướng Nguyên càng sâu hơn. Hắn liếc chiếc dã ngoại của gia đình Thẩm Từ: "Chúng tìm thấy hai mồi nhử, thể dụ đàn bò và dê biến dị . cần lái xe kéo mồi nhử một đoạn. thấy chiếc dã ngoại của nhà cô ."

Thẩm Từ tức giận: "Mày đừng hòng!"

Tuy nhiên, lời Thẩm Từ dứt, một hong s.ú.n.g đen ngòm xuất hiện từ trong đám đông, chĩa thẳng Thẩm Từ.

Là tên đàn ông to con lúc .

Chu Hướng Nguyên giả vờ bụng hiệu cho gã đàn ông to con đừng kích động, với Thẩm Từ: " khuyên cô nhất đừng từ chối, nếu ... nhà của cô sẽ chịu khổ cùng cô đấy."

Nhắc đến nhà, Thẩm Từ theo phản xạ vội : "Mày đừng hại ba tao!"

Chu Hướng Nguyên: "Vậy thì xem biểu hiện của cô ."

Hắn như thế nắm chắc điểm yếu của Thẩm Từ.

Sắc mặt Thẩm Từ quả nhiên khó coi, gì nữa.

Chu Hướng Nguyên thúc giục: "Sự kiên nhẫn của giới hạn."

Cuối cùng, còn cách nào, Thẩm Từ ép đành đồng ý, lời cay nghiệt: "Chu Hướng Nguyên, mày nhất nên cầu nguyện đừng để tao gặp mày."

Chu Hướng Nguyên ngoáy tai, vẻ bất cần.

Thẩm Từ đóng cửa xe, về phía ghế lái.

Ngay khi cô lưng , Chu Hướng Nguyên thấy nụ đắc ý thoáng qua khuôn mặt cô.

Kéo mồi nhử đúng ? Thẩm Từ sẵn lòng việc , chỉ là giả vờ khó xử một chút để tránh Chu Hướng Nguyên nghi ngờ.

Lát nữa, cô sẽ cho Chu Hướng Nguyên hai chữ "hối hận" như thế nào.

 

 

Loading...