Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 113: Dẫn dụ - Quay đầu! Mau quay đầu!!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:25:59
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi xuất phát, Thẩm Từ tìm Vương Âm một chuyến, cho cô dự định của , đồng thời lấy thanh gỗ long não, bảo họ gia cố phòng hộ cho chiếc xe bán tải, lát nữa thì lái xe theo .
Đợi đến khi đàn bò và dê biến dị dụ , xe bán tải của nhà Vương Âm thể thuận lợi qua. Dù cô cũng đảm bảo an cho bọn họ.
Dặn dò xong những việc , Thẩm Từ ghế lái. Đám của Chu Hướng Nguyên thì lấy dây thừng buộc xác c.h.ế.t phía dã ngoại, đó trói phụ nữ ngay bên cạnh.
Người phụ nữ tuyệt vọng, đôi mắt trống rỗng t.h.i t.h.ể chồng bên cạnh. Thi thể của chồng cô khô quắt , sớm còn dáng vẻ như xưa nữa.
Cô thể hiểu nổi tại chuyện thành thế , ngay cả t.h.i t.h.ể của chồng khi c.h.ế.t cũng chẳng giữ . Sau còn ai ở bên cạnh cô nữa, sống tiếp còn ý nghĩa gì ?
Người phụ nữ bỗng cảm thấy, nếu cứ c.h.ế.t như , hình như cũng tệ.
"Anh, em cần giúp một tay." Thẩm Từ .
Thẩm Minh vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Nói , cần gì, nhất định sẽ cho em."
Thẩm Từ cũng mập mờ, hiệu cho Thẩm Minh: " Anh thấy chiếc xe con màu xanh lam đó ? Lát nữa lái nó theo xe dã ngoại của chúng ."
"Được." Thẩm Minh hỏi lý do, dù chỉ cần là em gái bảo , sẽ tin tưởng vô điều kiện.
Thẩm Minh mở cửa bước xuống xe.
Bên ngoài, đám của Chu Hướng Nguyên vẫn tản , thấy Thẩm Minh xuống, vội vàng tay ngăn : "Đi đấy?"
Thẩm Minh tức giận : "Nhiều bò với dê biến dị như , các nghĩ một chiếc xe là dụ hết ?"
Chu Hướng Nguyên lạnh: “Tất nhiên một chiếc xe là đủ, nhưng các sẽ bụng như ?”
Chắc chắn giở trò gì đây.
Phó Song Song bên cạnh hù lạnh: “Anh Hướng Nguyên, Thẩm Từ xảo quyệt lắm, chắc chắn bọn họ đang âm mưu thủ đoạn gì đó.”
Vừa dứt lời, những khác trong đám đông vui: “Nhiều bò với dê biến dị như , bọn họ thủ đoạn lớn đến cũng dùng . Chàng trai đúng, đúng là một chiếc xe thì đủ.”
“ , lỡ như dụ hết thì chẳng chúng sẽ gặp nguy hiểm ?”
Thẩm Minh thấy thời cơ, hít sâu một : “Nếu các ngươi tin lời thì tránh cho . Hai chiếc xe thể dụ nhiều bò và dê biến dị hơn, các nên hiểu đạo lý .”
“Vậy sẽ bụng như ?”
Thẩm Minh hít sâu một , tức quá hóa : “ bụng? Chẳng qua cũng chỉ thêm một chiếc xe thôi, hy vọng tỷ lệ sống sót của chúng lớn hơn một chút! Thế mà các cũng cản? Chúng đồng ý dẫn dụ bò và dê biến dị , các còn thế nào?! Ép ông đây nổi điên, ông đây sẽ đồng quy vu tận với các !”
Thẩm Minh càng càng kích động, đôi mắt đỏ ngầu.
Mọi thấy, là thật sự sợ hãi trong lòng vẫn còn tồn tại chút đạo đức, cuối cùng gì nữa.
"Tránh !"
Thẩm Minh gầm lên. Đám đông theo phản xạ tự giác nhường đường để lấy chiếc xe con màu xanh lam .
Trong lòng Thẩm Từ thầm giơ ngón cái cho trai, kỹ năng diễn xuất của trai cô đúng là càng ngày càng , diễn cũng gì và nọ.
Rất nhanh, chiếc xe bắt đầu khởi động, Thẩm Từ lái xe, từ từ tiến về phía , rời khỏi bãi đất hoang, con đường lớn bên ngoài.
Cô qua gương chiếu hậu, thấy chiếc xe con màu xanh lam mà Thẩm Minh lái cũng đuổi theo.
Còn phụ nữ buộc phía xe dã ngoại.
Cả cô chao đảo, như thế sắp ngã xuống bất cứ lúc nào.
Thẩm Từ giảm tốc độ cực chậm để đảm bảo phụ nữ thể theo kịp, ngã xuống đất.
Cứ chậm như một cây , Thẩm Từ thấy phụ nữ xe dường như sắp trụ nổi nữa. Cô quyết định dừng xe nghỉ ngơi, tranh thủ lấy ống nhòm quan sát Chu Hướng Nguyên đang ở cách đó một cây .
Vừa thấy, Thẩm Từ thấy đám Chu Hướng Nguyên đều khởi động xe, đang từ từ theo .
Thẩm Từ cất ống nhòm, tập trung chú ý con đường lớn phía .
Cách đó năm trăm mét, xuất hiện một bầy đàn lớn gồm bò và dê biến dị.
Mặc dù Thẩm Từ chuẩn tâm lý, nhưng lượng bò và dê biến dị vẫn vượt xa sự tưởng tượng của cô. Không chỉ con đường chặn hết, mà ngay cả bãi đất hoang ở hai bên cũng chi chít ngớt.
Thẩm Từ lái xe thêm hai trăm mét nữa, đó dừng xe “két” một tiếng.
Đàn bò và dê biến dị thấy động tĩnh thì đồng loạt sang.
Thẩm Minh ở phía đuổi kịp, dọa đến toát mồ hôi lạnh. Anh mở cửa sổ xe, với Thẩm Từ ở xe bên cạnh: “A Từ, thể tiếp nữa.”
Nếu qua nữa, đám bò và dê mà ngửi thấy mùi thức ăn thì sẽ lao đến tấn công họ, đến lúc bao vây thì phiền phức lắm.
"Đừng lo.” Thẩm Từ : “Động vật biến dị thuộc loại ăn chay thường sẽ chủ động tấn công , trừ khi chọc giận chúng, hoặc là chúng đói quá thôi."
Nhìn dáng vẻ của đàn bò và dê biến dị là , chúng chẳng lớn hơn lúc tận thế quá nhiều, chứng tỏ bản tính của chúng tiền đề là chọc giận chúng thì sẽ hiền lành.
Lúc Thẩm Minh mới yên tâm, hỏi: “Em định thế nào?”
Thẩm Từ hỏi ngược Thẩm Minh: “Anh tin em ?”
Thẩm Minh trả lời dứt khoát: "Tin."
Vậy Thẩm Từ còn gì lo lắng: “Lát nữa em sẽ dụ đàn bò và dê biến dị đến tấn công chúng . Anh kéo cái xác , chúng sẽ lái xe ngược . Đợi đến khi đến gần đủ thì dừng xe, nhanh chóng xe dã ngoại, chúng rút lui sang bên cạnh."
Cách mạo hiểm, lỡ như lúc rút lui sang bên cạnh, bây dê và bò biến dị cũng đuổi theo thì ?
Thẩm Từ trai cô đang lo lắng điều gì, nhắc nhở một câu: “Anh quên ? Chúng nhiều gỗ long não mà.”
Lúc Thẩm Minh mới bừng tỉnh, vỗ trán. Anh hồ đồ quá, họ nhiều gỗ long não, cho dù bò với dê biến đuổi theo thì chứ? Cùng lắm thì đốt hai thanh gỗ long nào là .
“Tốc độ của chúng thế nào?” Đây là vấn đề mà Thẩm Minh lo lắng nhất.
Thẩm Từ chỉ cho hai chữ: “Rất nhanh.”
Dù cũng là động vật biến dị, cho dù đám Chu Hướng Nguyên phản ứng xuống xe rời , bọn họ nhiều xe như , tiên là đầu xe trong hoảng loạn là chuyện phiền phức, cộng thêm đa chỗ là đất hoang, mặt đường cực kỳ gồ ghề, bò và dê biến dị đuổi kịp chỉ là vấn đề thời gian.
Vốn dĩ Thẩm Từ đổi chỗ với Thẩm Minh, để cô lái chiếc xe con màu xanh lam, nhưng khi nghĩ đến thủ của nhanh nhẹn bằng trai, vì chuyện chỉ thể để trai cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-113-dan-du-quay-dau-mau-quay-dau.html.]
Về việc , Thẩm Minh ý kiến.
Sau khi hai bàn bạc xong, là .
Thẩm Từ lấy mấy thanh gỗ long não to từ trong gian , cùng Thẩm Minh chuyển xuống xe, lấy dây thừng, buộc chúng phía và bên hông xe.
Những dây thừng là lấy ở thành phố Giang An, phần còn đủ dài để buộc. Thẩm Từ bèn cởi trói cho phụ nữ coi là mồi nhử đang buộc ở xe, lấy luôn dây thừng trói cô sử dụng.
Người phụ nữ hai đang bận rộn mắt, cô ngờ họ g.i.ế.c cô .
“Các … g.i.ế.c ?”
Thẩm Từ dùng sức thắt một cái nút, tranh thủ trả lời: “G.i.ế.c cô gì? Cô cũng hại .”
Cô chỉ g.i.ế.c những kẻ ý định hãm hại gia đình .
NHAL
Thẩm Từ thấy cô vướng víu, : “Mặc dù g.i.ế.c cô, nhưng cần dùng t.h.i t.h.ể của chồng cô. Bây giờ cô hai lựa chọn, một là tự rời , hai là lên xe, đợi khi khỏi đây, cô sẽ tự rời .”
Nghe , phụ nữ càng bất ngờ hơn. Ngoài bất ngờ , cô kịp mà mếu nấc: “… lên xe, cầu xin các , chỉ cần thể đưa rời khỏi đây.”
Còn về t.h.i t.h.ể của chồng cô , bây giờ cô quan tâm nhiều như nữa, vẫn còn cơ hội sống tiếp thì đúng là ơn huệ của ông trời.
Thẩm Từ sợ tiếng của cô sẽ dụ đàn bò và dê biến dị đến, vội vàng quát ngăn : “Đừng nữa! Lên xe .”
“Được… …”
Người phụ nữ dám nữa, ngoan ngoãn leo lên xe dã ngoại.
Trong lúc Thẩm Từ đang bận rộn, Vương Âm chạy tới, Thẩm Từ vội vàng chỉ cho cô hướng bên cạnh: “Vương Âm, các chị lái xe vòng sang hướng bên cạnh, đó cứ thẳng về phía , đừng đầu , đợi đến khi khỏi khu thảo nguyên hẵng đợi chúng .”
“Vậy bọn em thì ?” Vương Âm cực kỳ lo lắng.
Thẩm Từ quyết định xong : “Yên tâm , bọn em sẽ .”
Nếu như , Vương Âm cũng chỉ đành theo.
Nhìn chiếc xe bán tải của nhà Vương Âm từ từ lái về hướng bên cạnh, Thẩm Từ thở phào một .
Lát nữa cô sẽ dụ đàn bò và dê biến dị , đồng thời tập trung sự thù hận của đàn bò và dê biến dị lên . Cộng thêm xe của nhóm Vương Âm đang buộc gỗ long não, chắc chắn sẽ an .
Sau khi Thẩm Từ buộc gỗ long não cho cả chiếc xe dã ngoại xong, chuyển t.h.i t.h.ể chiếc xe con màu xanh lam, cùng Thẩm Minh ai về xe nấy, họ đầu xe, hướng về con đường lúc đến.
Thẩm Từ rút s.ú.n.g , thò đầu ngoài, nhắm thẳng đàn bò và dê biến dị phía , bóp cò.
Đoàng!
Một tiếng s.ú.n.g vang lên, viên đạn b.ắ.n trúng con bò con dê nào, tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết vang lên. Cả đàn bò và dê lập tức nổi giận, ánh mắt khóa chặt mục tiêu hai chiếc xe.
Ngay khi chúng bắt đầu động chân, Thẩm Từ bắt đầu nhấn ga, chiếc xe như một đạn pháo b.ắ.n vụt .
Thẩm Minh ở bên cạnh cũng chịu thua kém, kéo theo thi thể, càng thu hút sự chú ý của đàn bò và dê biến dị phía .
Lúc , đám của Chu Hướng Nguyên đang lái xe theo, đột nhiên thấy phía vang lên âm thanh long trời lở đất.
Phó Song Song vô thức bám chặt lấy cánh tay của Chu Hướng Nguyên: “Xảy… xảy chuyện gì ?!”
Cú bám của cô hại Chu Hướng Nguyên suýt nữa giữ vững tay lái, tức giận vung tay tát cho Phó Song Song một cái: “Câm miệng!”
Phó Song Song tát lệch cả mặt, nhưng dám hé răng nửa lời.
Cảm giác hoảng sợ dâng lên trong lòng Chu Hướng Nguyên.
Hắn nhanh chóng dừng xe, lấy ống nhòm quan sát.
quan sát, Chu Hướng Nguyên suýt thì dọa tè quần.
Hắn thấy hai chiếc xe của Thẩm Từ đang lái xe ngược trở , mà ở phía bọn họ là một đàn bò và dê biến dị đông như thủy triều đang đuổi theo!
Âm thanh long trời lở đất là do móng của đàn bò và dê phát !
"Quay đầu! Mau đầu!!"
Có phản ứng nhanh hơn, là vô lăng đầu tiên.
đám vì nhanh chóng bỏ chạy, sợ đàn bò và dê biến dị dụ sẽ nhanh, vì chiếc xe nào cũng tranh lao về phía mà chẳng theo thứ tự nào. Lúc mười mấy chiếc xe đồng loạt đầu, tiếng va chạm “rầm rầm” vang lên.
“Mẹ kiếp mày tìm c.h.ế.t ?!”
“Mày lái xe ?!”
Thẩm Từ thấy đoàn xe phía đang càng ngày càng gần, thấy bọ họ tự rối loạn đội hình.
Cô tìm đúng thời điểm dừng xe. Thẩm Minh ở xe bên cạnh cũng dừng xe, nhanh chóng xuống xe, ba chân bốn cẳng leo lên chiếc dã ngoại mà Thẩm Từ đang lái.
Sau đó, Thẩm Từ đạp mạnh ga, xe dã ngoại gầm lên, đầu, kịp thời lái về phía sườn đất hoang bên cạnh, ngay khi đàn bò với dê biến dị kịp ập đến.
Lúc , Thẩm Lương Sơn một tay nắm chặt một thanh gỗ long não đang cháy, một tay dùng sức kéo Thẩm Minh lên xe, nhanh chóng đưa thanh gỗ long não ngoài cửa.
Đàn bò và dê biến dị tách khỏi bầy đang đuổi theo phía . Khi đang đuổi thì ngửi thấy mùi gỗ long não , tốc độ lập tức chậm , dám đến gần nữa.
Thẩm Từ cắm đầu lái xe, liên tục dùng gương chiếu hậu quan sát phía . Chỉ thấy đàn bò với dê biến dị họ dụ tới vẫn theo lộ trình ban đầu, đuổi theo đám của Chu Hướng Nguyên.
Hắn đàn bò và dê biến dị phía đang đuổi càng lúc càng gần, như một cơn sóng dữ mang để nỗi sợ hãi thể hủy diệt tất cả.
Tâm chìm thẳng xuống đáy vực.
Cả đoàn xe loạn hết cả lên, hơn mười chiếc xe lái loạn xa va chạm , tóe lửa.
Chiếc xe cuối cùng đàn bò và cừu biến dị đuổi kịp đầu tiên, cả xe húc văng lên trung, rơi mạnh xuống, cuối cùng vô móng guốc giẫm đạp.
Còn bên trong xe, thậm chí còn kịp la hét một tiếng!
Chứng kiến cảnh , Chu Hướng Nguyên sợ đến mức hồn bay phách lạc.