Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 115: Chăn nuôi - Không lẽ căn cứ định nuôi chúng để ăn đấy chứ?
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:26:01
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Từ tiếng s.ú.n.g dữ dội, chỉ thấy tai ù , nhưng Sở Hàn bên cạnh, cô cảm thấy vô cùng an tâm.
Cô xuống xe. Một bảo vệ trẻ tuổi, tuấn tú tới báo cáo với Sở Hàn: "Đội trường, bắt hai con dê, một lớn một nhỏ, còn hai con bê."
Cố Tùng , bảo cấp mang bò với dê xích sắt trói đến mặt Sở Hàn giao nộp.
Thẩm Từ quan sát những con bò với dê , thấy chúng đều ném xuống đất, vẫn đang liên tục kêu la giãy giụa.
"Làm lắm." Sở Hàn khen Cố Tùng một câu.
Cố Tùng ngây ngô gãi đầu, chút ngượng ngùng.
Sở Hàn đưa tay , ngón tay thon dài vạch lớp lông bụng con dê lớn , thấy bụng nó phồng lên.
Thẩm Từ ngạc nhiên: "Con dê t.h.a.i ?"
" , chị dâu." Cố Tùng đáp.
Tiếng gọi của khiến những bảo vệ khác đang dọn dẹp chiến trường đều kinh ngạc sang.
Thẩm Từ lập tức luống cuống tay chân: " ..."
Cô định giải thích, nhưng xong, tất cả bảo vệ đều và đồng thanh hô: "Chào chị dâu!"
Thẩm Từ: "..."
Tiếng hô vang đến mức át cả lời giải thích của cô.
Thẩm Từ lúng túng Sở Hàn, tưởng rằng Sở Hàn sẽ ngăn cản cấp của .
Nào ngờ Sở Hàn gì, ánh mắt chứa đựng ý , thuận thế nắm lấy tay cô.
Bàn tay Sở Hàn rộng rãi, ấm áp, lòng bàn tay một lớp chai mỏng. Thẩm Từ nhất thời nỡ buông .
"Cử một chiếc xe, chở những con còn sống về khu chăn nuôi của căn cứ, những con c.h.ế.t thì đưa tòa nhà thí nghiệm, cho mấy ông già nghiên cứu." Sở Hàn căn dặn.
Cố Tùng đáp: "Vâng! Đội trưởng!"
Cố Tùng lập tức phân phó cho .
Lúc Sở Hàn mới thời gian hỏi Thẩm Từ: "Vừa nãy chứ?"
Thẩm Từ lắc đầu: "Yên tâm, em ."
Ban đầu cô chuẩn tâm lý vứt bỏ một lô gỗ long não, ngờ Sở Hàn đến.
"Thế còn , ở đây?" Thẩm Từ hỏi.
Sở Hàn liếc về phía những bảo vệ đang bận rộn ánh đèn xe, trả lời: "Căn cứ nhận tin tức, khu vực một đàn bò và dê biến dị lớn xuất hiện, bắt một con về nghiên cứu."
Thẩm Từ sững , nghĩ đến "khu chăn nuôi" mà Sở Hàn ...
Cô lộ vẻ kinh hãi: "Không lẽ căn cứ định nuôi chúng để ăn đấy chứ?"
Ăn động vật biến dị, cũng là thể, nhưng động vật biến dị từng ăn thịt . Ít nhất thì Thẩm Từ thể vượt qua rào cản tâm lý của , cô thể nuốt trôi.
Dường như Sở Hàn đoán Thẩm Từ đang nghĩ gì, bật : "Em đang nghĩ gì thế? Bọn điều tra , khu thảo nguyên quá rộng lớn, công trình kiến trúc nào, tận thế cơ bản ai dám đây. Vì , những con bò và dê biến dị từng ăn thịt , chỉ sống nhờ cỏ biến dị mặt đất."
Chưa từng ăn thịt , thì quả thật cần áp lực tâm lý nữa. Nếu thể kiểm soát , cũng thêm ít lương thực.
Thẩm Từ gật đầu: "Nếu như thì đúng là nên thử chăn nuôi xem ."
nghĩ thôi cũng , sức lực và tốc độ của bò và dê biến dị là dạng . Việc kiểm soát và nuôi dưỡng chúng chắc chắn chuyện dễ dàng.
Hơn nữa, nếu thật sự nuôi, thì cỏ biến dị cũng mang về căn cứ, bắt đầu trồng diện rộng.
Đây là một dự án lớn, thường chắc chắn thể , nhưng nếu là căn cứ Kinh Bắc...
Nghĩ đến đây, Thẩm Từ vội hỏi: "Anh gia nhập căn cứ Kinh Bắc ?"
Sở Hàn gật đầu, nhưng sắc mặt chút do dự. Anh mở miệng gì đó với Thẩm Từ, nhưng lúc , một bảo vệ tiến đến : "Đội trưởng, t.h.i t.h.ể xử lý xong. Người trinh sát phía báo tin, rằng đàn bò và dê biến dị ở đây lâu xảy một cuộc bạo động quy mô lớn."
Nghe thấy lời , Sở Hàn theo phản xạ về phía Thẩm Từ.
Thẩm Từ chút chột .
Sở Hàn : "Từ đây đến căn cứ Kinh Bắc còn bao nhiêu km nữa. Thẩm Từ, em đưa nhà đến căn cứ định , đợi xử lý xong nhiệm vụ sẽ về tìm em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-115-chan-nuoi-khong-le-can-cu-dinh-nuoi-chung-de-an-day-chu.html.]
Biết Sở Hàn còn nhiệm vụ, Thẩm Từ mất thời gian của nữa, vội vàng đáp lời “ừm”.
Sau đó, Thẩm Từ xe, tiếp tục khởi động xe.
Trước khi , Thẩm Từ Sở Hàn vẫn yên ngoài cửa sổ xe. Sở Hàn cũng cô.
Thẩm Từ định tâm trí, nhấn ga, chiếc xe lao về phía màn đêm dày đặc phía .
Lái xe nửa giờ, theo biển chỉ dẫn đường, cuối cùng Thẩm Từ cũng tìm thấy căn cứ Kinh Bắc.
Khác với kiếp , căn cứ Kinh Bắc đổi vị trí, xây dựng một cao nguyên.
Thẩm Từ dừng xe cổng lớn. Cô ngẩng đầu lên. Dưới màn đêm, bức tường kim loại khổng lồ sừng sững, kéo dài về hai bên đến tận cuối tầm mắt.
Thẩm Từ cảm thấy cơ thể và cả chiếc xe đều trở nên nhỏ bé bức tường cao lớn đó, giống như món đồ chơi trong lòng bàn tay của khổng lồ.
Thẩm Minh thấy thì kinh ngạc thán phục: "Đây là... căn cứ Kinh Bắc ?!"
Chưa thấy bên trong, chỉ riêng bức tường bên ngoài thôi đủ khiến chấn động. Quả hổ danh là Kinh Bắc.
Thẩm Từ cũng ngờ rằng căn cứ Kinh Bắc ở kiếp xây dựng thiện hơn nhiều so với kiếp .
Bên cạnh, xe của nhóm Vương Âm cũng dừng . An Duyệt Tâm xuống xe, bước đến gõ gõ cánh cổng kim loại cao ba bốn mét.
gõ một lúc, cửa vẫn hề mở .
An Duyệt Tâm bỏ cuộc, đến bên xe Thẩm Từ.
Thẩm Từ kéo cửa sổ xuống hỏi: "Sao ?"
An Duyệt Tâm lắc đầu: "Không , cũng thấy động tĩnh gì bên trong."
Thẩm Từ suy nghĩ một chút: "Bây giờ là rạng sáng, chắc căn cứ khóa cổng . Chúng đợi trời sáng xem ."
"Cũng ."
An Duyệt Tâm trở xe bán tải.
NHAL
Họ dẫn đường , chọn hướng bên trái cổng lớn, lái xe dọc theo bức tường. Thẩm Từ cũng khởi động xe bám theo .
Đi năm sáu trăm mét, cách đó xa, vài đốm lửa dần sáng lên trong bóng tối.
Ngoài ánh lửa, Thẩm Từ còn thấy vài chiếc xe đang đỗ ở ngoài trời. Những đốm lửa đó là do xe xuống, nhóm lửa ở bên ngoài, nướng đồ ăn.
Thẩm Minh : "Xem đều là những đến xin gia nhập căn cứ."
Chỉ chờ đợi trời sáng, khi căn cứ mở cổng.
"A Từ, chúng cũng ở đây đợi ." Thẩm Minh đề nghị.
Thẩm Từ ý kiến, lái xe đến một bãi đất trống dừng .
Sự xuất hiện của họ thu hút quá nhiều sự chú ý. Dù nơi ngay bên ngoài căn cứ, ai dám gây sự mí mắt của căn cứ.
Thẩm Từ quan sát một chút, ở đây ai nấy đều hòa bình một cách kỳ lạ, tạm thời cần quá lo lắng về vấn đề an .
Sau khi tắt máy xe, Thẩm Từ vội rời khỏi ghế lái, chạy ghế sofa phía để hóng gió mát.
Lái xe cả một quãng đường dài, cô sắp nóng đến ngất .
Mãi đến khi luồng gió mát từ quạt thổi , Thẩm Từ mới cảm thấy sống .
Thẩm Minh đưa cho Thẩm Từ một chai nước: "Đã bảo để lái , giờ thấy khó chịu chứ gì?"
Thẩm Từ nhận lấy nước, tu “ừng ực” mấy ngụm lớn.
Cô cũng lái xe, nhưng lúc nãy là thời khắc mấu chốt để chạy trốn, Thẩm Từ chỉ yên tâm khi tay nắm chặt vô lăng.
Sau khi căn cứ, cô nhất định tìm một nơi thể tắm rửa.
"A Từ, con đói ? Hay là chút đồ ăn cho các con nhé?"
Trần Ngọc Lan những bên ngoài đang nhóm lửa nướng đồ ăn, nghĩ đến các con vất vả như , bà cũng nên chút đồ ăn để chúng hồi phục sức lực.
Vừa , Thẩm Từ đói : "Vâng , con ăn đồ ngọt."
Trần Ngọc Lan ha ha đồng ý: "Được ."
Thẩm Lương Sơn bên cạnh bắt tay giúp đỡ. Thấy túi bột nếp mà Vu Lương đưa vẫn còn bàn, ông : "Hay là chúng bánh nếp ăn nhé?"