Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 118: Cuộc họp - Thiệt hại của căn cứ, tôi bồi thường!

Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:26:25
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Từ nghĩ, là khu nhà giàu, ắt hẳn thêm tiện nghi.

Cô vội vàng chạy phòng tắm, mở vòi nước xem thử. Quả nhiên đúng như dự đoán, một dòng nước trong vắt chảy .

Có lẽ nước căn cứ xử lý, thể uống, nhưng dùng để tắm rửa thì thành vấn đề.

Thẩm Từ thể chờ nữa, cô lập tức xả nước tắm vòi sen, gội luôn cả đầu.

khi cô tắm xong, chỉ nửa giờ , vòi nước đột nhiên mất nước.

"Sao mất nước ?" Thẩm Từ thắc mắc.

Cô mở mở mấy , nhưng một giọt nước nào.

"Để ba xem." Thẩm Lương Sơn bước , kiểm tra đường ống nước, nhíu mày : "Ống nước hỏng, chắc là cắt nước ."

Vừa nãy còn nước, bây giờ cắt. Chẳng lẽ lượng nước mỗi ngày đều giới hạn?

Thẩm Từ vốn để trong nhà đều tắm rửa, giờ thì tắm nữa .

Thẩm Lương Sơn : "Ngày mai chúng mở xem ."

Cũng đành thôi.

Thẩm Từ nghĩ ngày mai sẽ dạo một vòng trong căn cứ để tìm hiểu tình hình.

Trước đó khi xếp hàng ở cổng căn cứ, sống sót đến nương tựa đông, nhân viên kiểm tra và nhân viên đăng ký bận luôn tay luôn chân, nên cũng rõ những quy tắc . Thẩm Từ chỉ thể tự ngóng.

Cô giúp ba dọn dẹp nhà cửa. Bát đĩa và dụng cụ nấu ăn đều cất trong bếp, dù thì trong thời tiết nóng bức , thể tiếp tục nấu ăn trong phòng nữa.

Dọn dẹp xong những thứ , Trần Ngọc Lan vui vẻ bếp, nấu món canh rau củ cho .

Rau củ dùng ở trong gian của Thẩm Từ, cộng thêm gia vị, nấu một nồi canh rau củ thơm ngon đậm đà.

Trời nóng, Thẩm Từ khẩu vị, uống một ngụm, vị tươi ngon thẳng dày, cả sảng khoái hơn.

Bữa tối chỉ uống canh rau củ, ăn thêm gì khác.

Thẩm Từ lấy một ít tuyết từ gian , một phần cho quạt điều hòa, một phần cho chậu, đặt cạnh giường để mát phòng ngủ.

Trần Ngọc Lan và Thẩm Lương Sơn mỗi cầm một miếng bìa cứng, từ từ quạt cho .

Mặc dù khí vẫn oi bức khó chịu, nhưng so với ngoài trời, ở trong nhà chẳng khác nào thiên đường.

Thẩm Từ nhanh chóng mơ mơ màng màng ngủ .

Sáng sớm ngày hôm , chuyện Sở Vọng nổ s.ú.n.g g.i.ế.c giữa thanh thiên bạch nhật lập tức lan truyền khắp căn cứ.

Ở khu nhà giàu thì , nhưng ở khu thường và khu ổ chuột thì đang cực kỳ náo loạn.

Nhất là khu ổ chuột, vốn ở tầng lớp đáy xã hội, vì mạng sống mà dốc hết sức lực. bây giờ bảo dù nương tựa căn cứ chăng nữa thì họ cũng thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Lúc , trong một tòa nhà lạnh lẽo ở khu quân sự, một chiếc bàn dài một vòng họp. Người ở vị trí chủ tọa là một đàn ông trung niên tóc hoa râm, dáng thẳng tắp.

Người đàn ông cần lời nào, chỉ cần đó cũng đủ cả phòng họp nể sợ, giận mà uy.

Mà ở hai bên trái của ông , cứ cách một đoạn , nam nữ, đều bốn mươi, năm mươi tuổi. Sở Vọng đang ở góc phòng trở nên vô cùng lạc lõng.

NHAL

Sở Vọng cố gắng nấp lưng Sở Nghiệp Xuyên, cố gắng để thấy .

, cuộc họp chính là nhắm .

"Đội trưởng Sở, ông nghĩ về vụ việc xảy ở cổng căn cứ hôm qua?" Ngụy Hoành Thâm mở lời, giọng điệu bình thường, nhưng sức nặng trong đó khiến dám xem thường.

Sở Nghiệp Xuyên vỗ vai đứa con trai út đang nép lưng , ôn hòa : "Chuyện quả thực là Tiểu Vọng sai, nhưng nó cũng là vì sợ kẻ gây rối kích động lòng , khiến cục diện lúc đó trở nên mất kiểm soát. Chỉ là tính cách việc còn nóng vội một chút, nhất định sẽ rèn giũa nó."

Chuyện nổ s.ú.n.g g.i.ế.c sống sót, qua lời Sở Nghiệp Xuyên biến thành Sở Vọng vì căn cứ, vì đại cục, chỉ là tuổi trẻ nóng nảy. những mặt ở đây sóng gió nào mà trải qua? Vừa một cái là Sở Nghiệp Xuyên đang bao che cho con trai , chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ để xử lý.

Nếu là bình thường, cũng thể mắt nhắm mắt mở ngơ. đơn giản như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-118-cuoc-hop-thiet-hai-cua-can-cu-toi-boi-thuong.html.]

lạnh: "Có lẽ đội trưởng Sở lẽ còn , vụ việc xảy ở cổng căn cứ hôm qua gây ảnh hưởng tồi tệ đến căn cứ như thế nào."

Đừng thấy những sống sót ở tầng lớp yếu đuối, dựa căn cứ để sống. Đó là do họ dồn đến đường cùng. Nếu căn cứ quá đáng, dồn họ bước đường cùng, bọn họ lực lượng đông nhất. Một khi họ liên hợp để phản kháng, dù thể lật đổ căn cứ thì cũng đủ khiến tất cả những trong phòng họp lột một lớp da.

, căn cứ luôn kiểm soát chừng mực, thể bóc lột sức lao động của tầng lớp , đúng lúc cho họ một đường sống. hành vi của Sở Vọng ngày hôm qua phá vỡ sự cân bằng .

Để duy trì sự cân bằng, căn cứ cần đưa lợi ích thực tế để xoa dịu những sống sót ở tầng lớp .

Mọi đều hiểu rõ đạo lý cần .

Sở Nghiệp Xuyên cũng hiểu rõ điều .

Sắc mặt của Sở Nghiệp Xuyên khó coi, nhưng để nhanh chóng kết thúc chuyện , đành nghiến răng : "Thiệt hại của căn cứ, bồi thường!"

Nói xong, Sở Nghiệp Xuyên kìm nén sự tức giận, : "Hài lòng ?"

Người đó ngượng ngùng ngậm miệng .

"Ba!" Sở Vọng thể yên nữa, suýt nữa thì nhảy dựng lên.

Nhà họ bồi thường, thì bồi thường bao nhiêu? Lục tung cả gia sản nhà họ cũng đủ để đền!

Ngụy Hoành Thâm im lặng một lúc : "Chuyện còn dễ dàng giải quyết như nữa. Người sống sót ở tầng lớp cần xoa dịu. Bồi thường vật tư hoặc trừng phạt công khai, bắt buộc chọn một trong hai."

Giống như các hoàng đế thời xưa, nếu hôn quân quá mức, dân chúng ở tầng sẽ vùng lên khởi nghĩa, chắc chắn sẽ gây vấn đề lớn. Vì vụ việc cần xoa dịu lòng dân.

Ngụy Hoành Thâm, chủ tọa lên tiếng như , những khác xong đều thầm hả hê.

Phải rằng nếu căn cứ xoa dịu những sống sót thì sẽ tốn vật tư của căn cứ. Mà bộ căn cứ Kinh Bắc, bọn họ đều phần, chẳng khác nào họ chùi m.ô.n.g cho Sở Vọng. Dựa ?

Còn nếu để Sở Nghiệp Xuyên tự bồi thường thì khác. Ai bảo bình thường ông cưng chiều đứa con trai út đến mức trời đất là gì, giờ tự gánh lấy hậu quả. Làm hả hê ?

Lúc , bên ngoài phòng họp đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.

Người bảo vệ gác ở cửa ngoài xem, báo cáo: "Báo cáo thủ lĩnh, là... là đội trường Sở trở về."

Toàn bộ căn cứ chỉ hai đội trưởng Sở. Ngoài Sở Vọng, chỉ còn một Sở Hàn.

Biết là Sở Hàn, vẻ mặt Sở Nghiệp Xuyên tối sầm .

Ngụy Hoành Thâm Sở Nghiệp Xuyên với ánh mắt đầy ẩn ý, mỉm với bảo vệ: "Đi mời Sở Hàn đây."

"Vâng."

Sở Hàn bước phòng họp, hàng chục ánh mắt đều đổ dồn về phía .

Anh phớt lờ những ánh mắt dò xét, đ.á.n.h giá đó. Anh tùy ý tìm một chỗ, kéo ghế xuống, gì, càng chào hỏi Sở Nghiệp Xuyên. Thậm chí là phớt lờ ông .

Cảnh quen, nhưng vẫn thích gây chuyện, thừa nước đục thả câu trêu chọc Sở Nghiệp Xuyên: "Lão Sở , đứa con trai lớn của ông quả là tiền đồ hơn đứa út nhiều. Hai cha con ông nên tìm cơ hội chuyện t.ử tế ."

Lời thốt , áp lực khí trong phòng họp giảm nhiều, nhưng ai dám tiếp lời.

Vẫn là Ngụy Hoành Thâm lên tiếng, dịu giọng hỏi Sở Hàn: "Tiểu Hàn, nhiệm vụ thuận lợi ?"

Sở Hàn gật đầu, lạnh lùng "ừm".

Ngụy Hoành Thâm quen với tính cách thích nhiều của Sở Hàn, hỏi: "Không thương chứ?"

"Không."

"Tốt, thì . Xử lý xong chuyện, cháu về nghỉ ngơi sớm , ngủ một giấc thật ngon. Thù lao căn cứ trả cho cháu nhất định sẽ thiếu, lúc đó chú Ngụy sẽ trợ cấp thêm cho cháu một phần."

Khuôn mặt Sở Hàn lạnh như băng cuối cùng cũng dịu đôi chút: "Vâng."

Có thêm vật tư, thể chọn một ít đồ để gửi cho Thẩm Từ.

 

 

Loading...