Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 119: Nuôi anh - Em muốn nuôi Sở Hàn?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:26:26
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rời khỏi phòng họp, Sở Hàn còn khỏi tòa nhà, một giọng từ phía gọi : "Đứng !"

Sở Hàn dừng bước, nhưng đầu .

"Mày đối xử với ông già như đấy ?!" Sở Nghiệp Xuyên tức giận.

Sở Vọng chạy từ phía : "Anh, đừng giận nữa, về nhà với bọn em ."

Nhà?

Anh còn nhà từ lâu .

Sở Hàn nhấc chân tiếp.

Phía , Sở Nghiệp Xuyên lạnh lùng : "Nếu mày dám bước khỏi đây, tao đảm bảo cô bạn gái nhỏ của mày còn thể ở căn cứ an ."

Lưng Sở Hàn đột ngột cứng đờ, bàn tay buông thõng bên hông bỗng siết chặt.

Anh đầu , khuôn mặt lạnh lẽo kinh hoàng: "Ông thử động đến cô xem."

Giọng lạnh buốt như băng, ngữ khí đe dọa mãnh liệt.

Sở Nghiệp Xuyên tức đến mức thốt nên lời.

Đây là thái độ con trai chuyện với cha ?!

"Giờ mày cứng cáp ?" Sở Nghiệp Xuyên giận dữ .

Sở Hàn lãng phí thời gian: "Có gì mau."

Sở Nghiệp Xuyên: "..."

Tức c.h.ế.t mất.

nghĩ đến đứa con trai út bên cạnh, Sở Nghiệp Xuyên đành nén cơn giận, cố gắng giữ giọng bình tĩnh: "Nhiệm vụ mày mang về bao nhiêu vật tư?"

Sở Hàn khẩy trong lòng. Không quan tâm nhiệm vụ của thuận lợi , thương , chỉ quan tâm kiếm bao nhiêu vật tư khi ngoài nhiệm vụ.

"Ông ?" Sở Hàn hỏi một cách chế nhạo.

Sở Nghiệp Xuyên hiểu sự châm chọc trong lời Sở Hàn, nhưng ông còn lựa chọn nào khác.

"Chuyện của em trai mày, chắc mày . Bây giờ gia đình cần một khoản vật tư, mày cứ lấy hết những gì mày góp ."

Gia đình?

"Nhà ai? Nhà ông nhà ?"

"Sở Hàn!" Sở Nghiệp Xuyên tăng âm lượng, hét lên để trong hành lang đều thấy: "Sở Vọng là em trai mày đấy! Mày hại nó bắt cóc khi còn bé! Nếu nhờ chú Ngụy giúp đỡ, đến bây giờ còn chắc tìm về ! Tao mày nhớ kỹ chuyện !"

"Vậy thì ?"

"Bây giờ nó gặp khó khăn, mày giúp nó là vì mày nợ nó!"

Nợ, là từ . Bấy lâu nay vẫn luôn gánh vác, sống với phận của một tội nhân. Trong quá khứ, bất cứ thứ gì , đều đưa hết cho Sở Vọng.

Sở Hàn đột nhiên tiếp tục nữa. Anh thể cứ sống mãi trong quá khứ, về phía , bởi vì tương lai đó xứng đáng để trân trọng hơn.

*

Văn phòng thủ lĩnh.

"Sở Hàn, cháu nghĩ kỹ ? Nhiệm vụ cháu thành xuất sắc, căn cứ sẽ cho cháu một khoản thù lao hậu hĩnh. Cháu chắc chắn đưa hết cho Sở Vọng ?" Ngụy Hoành Thâm chút tiếc cho Sở Hàn.

Sở Hàn kiên định: "Đây là cuối cùng."

Không đầu tiên, nhưng sẽ là cuối cùng, chấm dứt món nợ .

Vì Sở Hàn kiên quyết như , Ngụy Hoành Thâm cũng chỉ đành thở dài: "Thôi , dù với năng lực của cháu, vật tư gì mà kiếm ? Chú Ngụy tin cháu, căn cứ cũng cần cháu."

Bước khỏi văn phòng Ngụy Hoành Thâm, mặt trời bên ngoài gay gắt như một cái lò lửa.

Cố Tùng lái xe, định hỏi đội trưởng bây giờ về nhà đến khu chăn nuôi xem đàn bò và dê biến dị mới bắt về, nhưng đầu , thấy ánh mắt đội trưởng cảnh vật ngoài cửa sổ thu hút.

Cố Tùng theo ánh mắt của đội trưởng, lập tức vui vẻ: "Đó là chị dâu ?"

NHAL

Thẩm Từ từ bên trụ sở quản lý tìm hiểu xong một quy tắc sống trong căn cứ, đang cầm một chiếc ô bằng bông chống nắng. Chưa hai bước, một chiếc xe con màu đen lái đến, dừng bên cạnh cô.

Cửa sổ xe hạ xuống, lộ bóng dáng Sở Hàn.

"Lên xe." Sở Hàn gọi.

Có xe để , thật là quá. Thẩm Từ vội vàng mở cửa xe.

Vừa bước xe, Thẩm Từ cảm thấy lạnh.

Cô liếc mắt, thấy bên cạnh chậu đá.

Thẩm Từ thầm cảm thán, căn cứ lớn đúng là khác biệt thật, còn khả năng đá nhân tạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-119-nuoi-anh-em-muon-nuoi-so-han.html.]

Đang cảm thán, một cốc nước ép dưa hấu mát lạnh đưa đến tay Thẩm Từ.

"Nóng ? Uống cốc nước ép dưa hấu ."

Thẩm Từ càng thấy kinh ngạc: "Xa xỉ ?"

Phải rằng lúc nhiều sống sót ở tầng lớp c.h.ế.t vì nóng, quả nhiên trong tận thế, cách giữa các giai cấp của con xa.

Thẩm Từ uống một ngụm nước dưa hấu mát lạnh ngọt ngào, thầm thấy may mắn vì kiếp thoát khỏi tầng lớp đáy xã hội.

Sở Hàn thấy cô uống nước mà hai má phồng lên như con chuột hamster, dịu dàng : "Nếu em thích, lát nữa sẽ bảo Cố Tùng mang một đến về nhà em."

Thẩm Từ mừng lo, vô thức khách sáo từ chối, nhưng nghĩ nếu ba trai cũng uống, họ nhất định sẽ vui.

Cuối cùng cô vẫn lời từ chối.

"Cảm ơn nhé Sở Hàn, lát nữa em cũng sẽ gửi chút đồ ăn cho nếm thử."

Trong gian của cô cũng nhiều đồ quý báu.

.” Thẩm Từ nghĩ đến gì đó, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên: “Nhiệm vụ của thế nào? Không thương chứ? Đàn bò với dê biến dị đó dễ đối phó .”

Bình thường bò và dê biến dị hiền lành, nhưng một khi kích động, sức chiến đấu của chúng chuyện đùa.

“Yên tâm .” Sở Hàn : “Bắt một mẻ, gửi đến trại chăn nuôi , sẽ chuyên môn thuần hóa.”

Thẩm Từ gật đầu, còn lo lắng nữa.

Bất kể là chích điện dùng thuốc, căn cứ đều kỹ thuật và thủ đoạn tiên tiến nhất, hoj thiếu cách, thể tìm căn cứ để đổi thịt bò và thịt dê để ăn.

Không lâu , chiếc xe chạy khu nhà giàu.

Sau khi Thẩm Từ tìm thấy tòa nhà của , xuống xe định , Sở Hàn ở phía đột nhiên gọi cô .

"Thẩm Từ."

Thẩm Từ đầu .

Sở Hàn bước xuống xe: "Thời gian tới sẽ ở căn cứ, cũng mất một thời gian khá dài, nếu em việc thì thể tìm Hạ Long."

Thẩm Từ ngẩn .

Cô tưởng Sở Hàn xong nhiệm vụ thì sẽ nghỉ ngơi một thời gian, ngoài nhanh như ?

"Không thể ?" Thẩm Từ lo lắng.

Cũng chính vì sự lo lắng của cô, Sở Hàn càng thêm kiên định: "Anh sẽ về sớm thôi, đợi ."

Anh xây dựng cơ nghiệp của . Chỉ như , mới thể bên cạnh Thẩm Từ.

Sau khi Sở Hàn rời , Thẩm Từ cảm thấy hụt hẫng.

Một ý nghĩ chợt nảy .

Sở Hàn thoát khỏi phận bảo vệ căn cứ, chỉ một sống sót bình thường, cùng gia đình cô sống một cuộc sống nhỏ của riêng .

Thẩm Từ về đến nhà, vội vàng đưa ý thức chìm gian, tính toán xem nuôi nổi Sở Hàn .

Thẩm Minh thấy Thẩm Từ thẫn thờ sô pha, vỗ vỗ vai cô: "Sao A Từ? Đang nghĩ gì thế?"

Thẩm Từ hồn, vô thức : "Em đang nghĩ, nếu nhà chúng thêm một nữa thì nuôi nổi ."

Thẩm Minh hỏi: "Em nuôi Sở Hàn?"

"Ừm."

Thẩm Từ hề suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm túc.

Sau khi đáp "ừm", cô mới nhận câu hỏi mà trai hỏi là gì, lập tức đỏ mặt.

Thẩm Từ định giải thích, Thẩm Minh nở nụ thấu thứ: "Nuôi thì chắc chắn là nuôi nổi, nhưng theo như những gì về , chắc chắn cần em nuôi."

Cũng đúng.

Thẩm Từ Thẩm Minh mà cảm thấy chột .

Vừa nãy cô sẽ của Sở Hàn để về, trong xe còn cả chậu đá, còn cả nước dưa hấu mát lạnh, điều kiện hề kém nhà cô.

Đang chuyện, Cố Tùng đến, gõ cửa nhà Thẩm Từ.

"Ai đấy?" Trần Ngọc Lan khỏi phòng mở cửa.

Thẩm Từ thấy , vội vàng dậy định ngăn cản, nhưng kịp nữa.

Trần Ngọc Lan mở cửa, bên ngoài vang lên giọng vui vẻ của Cố Tùng: "Chị dâu, đội trưởng bảo mang đồ đến cho chị đây."

 

 

Loading...