Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 121: Thịt khô - Thịt, là thịt! Thực sự là thịt!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:26:52
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thời buổi , tiền mặt mang đốt lửa còn chê là cháy đủ lâu. Cố Tùng hiểu, chị dâu cần tiền mặt để gì?
thấy chị dâu nhiều, Cố Tùng cũng dám hỏi thêm.
"Vâng, chị dâu, nhất định sẽ chuyển lời đến đội trưởng."
"Còn nữa, bảo chú ý an , đợi về căn cứ."
Đợi Sở Hàn về căn cứ, Thẩm Từ hỏi Sở Hàn, xem bằng lòng đến nhà họ .
Sau khi gác chuyện , những ngày đó, Thẩm Từ cùng ba và trai ngoài nữa.
Bên ngoài nắng quá gay gắt. Nếu nhờ chiếc quạt điều hòa trong nhà và hàng trăm thùng băng tuyết trong gian, thì cho dù ở trong nhà cũng khó mà chịu đựng , gì đến ngoài.
Còn về vấn đề nước sinh hoạt, họ cũng cần lo lắng. Nước sinh hoạt ở khu nhà giàu đóng vật tư hàng tháng. Vật tư khác sẽ tương ứng với lượng nước khác .
Thẩm Từ lương thực, nên cô chọn mức nước đủ để hai tắm mỗi ngày.
Cô thể chọn mức cao hơn, nhưng quá nổi bật, sợ sẽ thu hút sự chú ý của những ý đồ . Vì , cứ chọn mức trung bình, bình thường nhất là nhất.
Ngoài , cứ cách một thời gian, Cố Tùng vẫn sẽ Sở Hàn mang vật tư đến. Trong vật tư đủ đồ ăn lẫn đồ dùng, Thẩm Từ cũng luôn nhận tin Sở Hàn bình an từ Cố Tùng.
Mãi đến tháng Ba Tết, cuối cùng căn cứ cũng thành công trong việc chăn nuôi lứa bò và dê biến dị mà Sở Hàn mang về năm ngoái, nhân giống nhiều bò và dê mới, hơn nữa sức tấn công của lứa nhân giống cũng yếu nhiều so với đám bò và dê ban đầu.
NHAL
"Anh, định nhận thịt thật ?"
Thẩm Từ thấy Thẩm Minh mặc đồ chống nắng, cầm chiếc ô bằng bông chống nắng, liền đoán định gì.
Thẩm Minh giày vội vàng : " , lát nữa trễ lỡ còn thì ."
Nghe , Thẩm Từ cũng vội vàng mặc đồ chống nắng, giày.
"Em cùng ."
"Không cần đầu, bên ngoài nóng lắm. Em cứ ở nhà với ba , một là ."
Thẩm Từ lắc đầu: "Em vẫn cùng , em xem tình hình căn cứ bây giờ thế nào."
Mấy tháng họ đều ở trong nhà, ít khi ngoài nên thông tin đều bít . Thẩm Từ Sở Hàn nhiệm vụ bao giờ mới về, vì mỗi hỏi Cố Tùng, đều mập mờ.
Đã , Thẩm Minh cũng ngăn cản nữa.
Hai nhanh chóng khỏi nhà.
Bên ngoài, cả bầu trời mặt trời thiêu đốt đến đỏ rực, nóng trong khí như bốc cả con .
Bình thường lúc , Thẩm Từ qua cửa sổ nhà , cả ngày thấy một bóng . lúc ít sống sót bước khỏi nhà.
Ai nấy đều dùng chiếc ô bằng bông chống nắng, tay chân cũng bọc kín bằng quần áo chống nắng.
Những thể sống ở khu nhà giàu đều là những dư dả vật tư.
Mãi đến khi khỏi khu nhà giàu, Thẩm Từ thấy bên ngoài nhiều hơn, họ đến từ khu nhà ổ chuột và khu dân thường.
Quần áo đều nhếch nhác, khuôn mặt đầy vẻ đau khổ, vội vã chạy về phía trụ sở quản lý của căn cứ.
Xem tất cả đều nhận tin căn cứ sắp phát thịt.
Thẩm Từ cũng nhanh chóng hòa dòng .
Lúc , bất kể là từ khu nào , đều chỉ thể bộ đến trụ sở quản lý, thể lái xe. Dù thì nhiệt độ quá cao, xăng dầu trong xe là một chuyện nguy hiểm.
Trừ khi là xe của căn cứ, cải tạo mát mới thể chạy. vật liệu cải tạo khan hiếm, căn cứ mở dịch vụ cho sống sót bình thường, cho dù vật tư cũng vô dụng.
"A!"
Lúc , một tiếng kêu đau đớn đột nhiên vang lên từ đám đông phía .
Thẩm Từ tranh thủ , thấy một đàn ông vì ô, đành liên tục nghiêng trái nghiêng núp ké ô của khác, nhưng diện tích ô hạn, thể che núp hết , cánh tay dần bỏng rát, một mảng da đỏ cháy bắt đầu phồng rộp lên.
Thẩm Từ thấy mà lòng run lên, vội vàng đầu .
Cô sợ c.h.ế.t, càng sợ g.i.ế.c , nhưng cảnh tượng như nướng chín , thực sự quá ghê tởm.
"Anh, chúng nhanh lên."
Thẩm Từ uống một ngụm nước, tăng tốc độ bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-121-thit-kho-thit-la-thit-thuc-su-la-thit.html.]
Trên đường , thỉnh thoảng cô thấy và thấy thương vì phơi nắng.
Thẩm Minh khỏi : "Họ cũng liều mạng thật, ô chống nắng mà vẫn dám ngoài."
Thẩm Từ lắc đầu: "Anh hiểu . Thịt bò thịt dê mà căn cứ phát là miễn phí, lượng hạn. Nếu thể một phần, cho dù ăn, mang bán cho khác cũng thể kiếm một khoản vật tư vô cùng hậu hĩnh."
Lợi ích trong đó quá lớn, đủ để những sống ở đáy xã hội, những thể mất mạng bất cứ lúc nào, chấp nhận mạo hiểm.
Nghe Thẩm Từ , Thẩm Minh mới nhận . Trước giờ gia đình thiếu vật tư, bây giờ còn thể trồng trọt để ăn, hóa đây là niềm hạnh phúc mà khác dám mơ tới.
Hai em Thẩm Từ và Thẩm Minh vì ăn uống đầy đủ nên sức lực dồi dào hơn khác, đường nhanh.
Khi đến trụ sở quản lý, Thẩm Từ mệt đến mức thở , nhưng may mắn là đến kịp. Cô kéo Thẩm Minh nhanh chóng xếp hàng.
"Thịt, là thịt! Thực sự là thịt!"
"Trời ơi, còn là thịt khô nữa, như càng dễ bảo quản!"
Những nhận thịt ở phía kích động đến mức suýt nữa thì quỳ xuống, hai tay run rẩy ôm lấy thịt khô, dám tin bây giờ vẫn còn ăn thịt.
Những xếp hàng phía cũng nóng lòng chờ nửa, cả đại sảnh trụ sở quản lý trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Giữa sự náo nhiệt , Thẩm Từ cũng thấy đủ loại âm thanh phẫn uất vọng từ bên ngoài.
"Tại cho chúng ?!"
"Chúng ngoài một chuyến dễ dàng? Không căn cứ phát thịt ? Chẳng lẽ chúng là của căn cứ ?"
"Thưa cán bộ, xin các , cho chúng ."
"Phần thịt khô hạn, hết . Các về chờ tin tức ."
Giọng lạnh như băng của bảo vệ dập tắt hy vọng của những bên ngoài.
"Ngay cả cũng ?"
Thẩm Từ chợt thấy một giọng quen thuộc.
Cô đầu cửa, quả nhiên thấy Sở Vọng.
Bên cạnh Sở Vọng một cô bạn gái cùng, là cô gái ở thành phố Trường Minh.
Anh ngẩng mặt lên, bằng lỗ mũi.
"Đội trưởng Sở, suất thịt là quy định của căn cứ, bất kỳ ai cũng như ."
Sở Vọng ngờ từ chối, tức đến bật .
"Đừng nữa A Từ, đến lượt chúng ."
Thẩm Minh nhắc nhở, Thẩm Từ mới phản ứng , nhận lấy phần thịt khô phát.
Thẩm Từ ngoài, vội vàng kiểm tra.
Thịt khô đựng trong túi nilong, bên trong hai miếng, một miếng thịt bò và một miếng thịt dê, to bằng lòng bàn tay.
Tuy lượng nhiều, nhưng Thẩm Từ cũng vui.
Không gian của cô gà vịt, nhưng bò dê. Dù bò và dê đều biến dị, cô cũng dám nuôi. Chỉ căn cứ mới điều kiện nuôi trồng.
"Anh, em xem phần của ."
Thẩm Từ miếng thịt trong túi của Thẩm Minh, cũng chia thành thịt bò và thịt dê, kích thước tương đương với phần cô nhận .
Căn cứ vẫn đối xử công bằng, ai nhận nhiều hơn.
Dù nữa, đợi khi về đến nhà, thể chia cho ba cùng ăn .
Thẩm Từ vui vẻ nghĩ thầm.
điều cô ngờ là, cô khỏi cổng trụ sở quản lý, vài bước, một bóng đột nhiên nhanh chóng xông lên, giật lấy miếng thịt tay cô.
May là Thẩm Từ vẫn luôn nắm chặt, đối phương giật một cái thành, ngược còn rách túi nhựa.
Thẩm Từ tức điên, cũng thèm đối phương, lập tức vung nắm đ.ấ.m đấm thẳng mặt kẻ đó.