Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 126: Ngoại truyện 3 - Vậy là lúc đó anh đã phải lòng em rồi à?
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:26:58
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời giữa hè nóng nực chịu nổi. Tiếng hô vang hết đợt đến đợt khác trong quân doanh, xuyên qua cái nóng, rót một luồng tinh thần sự uể oải đang bao trùm.
Thẩm Từ mặc một chiếc váy liền màu trắng, xách theo túi lớn túi nhỏ, ngóng trông ở bên ngoài.
Mãi đến khi thấy một bóng cao lớn quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, chạy về phía cô, khuôn mặt Thẩm Từ đang lo lắng lúc mới nở một nụ rạng rỡ.
"Anh! Bên !"
Thẩm Minh thấy tiếng của em gái, cũng vô cùng kích động, bước chân nhanh hơn, trong tay còn nắm chặt một cây ô lớn.
Người còn đến mặt Thẩm Từ, vội mở ô che đầu Thẩm Từ.
"A Từ, trời nắng to thế , em che ô ? Bị cháy nắng thì đừng nhè nhé, mau cầm lấy."
Thẩm Minh đưa dù cho Thẩm Từ, đồng thời nhận lấy mấy túi đồ lớn nhỏ tay cô.
Trọng lượng tay đột ngột biến mất, hai cánh tay mỏi rã rời của Thẩm Từ lúc mới giải phóng.
"Anh, đừng em nữa, mau xem em mang gì ngon cho ."
Lúc , mấy chiến hữu của Thẩm Minh ngang qua đều xúm .
"Vãi, Thẩm Minh, đây chính là cô em gái mà suốt ngày nhắc đến đấy ?" Một trai đưa tay khoác vai Thẩm Minh, mắt sáng lấp lánh Thẩm Từ.
"Chào em gái, em nóng ? Anh chai nước ..."
Cậu trai đưa chai nước khoáng trong tay cho Thẩm Từ, kết quả còn dứt lời, Thẩm Minh nhịn , đạp một cái: "Biến sang một bên."
Dám ý đồ với em gái , đừng hòng.
đuổi một tên phòng những tên khác.
"Em gái, em tên gì? Đến đây xa ?"
"Ăn cơm ? Hay là dẫn em ăn cơm nhé?"
Tiếng ồn ào vây lấy, từng từng ngược còn đẩy Thẩm Minh, trai ruột vòng ngoài.
Thẩm Minh tức đến bật .
May mà Thẩm Từ chuẩn : "Cơm thì thôi ạ, nhưng em mang chanh đến cho ."
Nói xong, Thẩm Từ bước khỏi vòng vây, đến bên cạnh Thẩm Minh, mở mấy túi đồ lớn , để lộ những ly chanh màu sắc thanh mát bên trong.
Một đám đàn ông cao to mà mừng sợ.
"Bọn cũng phần ?"
"Em gái, em chính là em gái ruột của !"
"Thêm nữa! Anh khát c.h.ế.t mất!"
"Cậu xê một bên."
Thẩm Từ tranh , khỏi bật : "Anh, chúng chia chanh ."
Thẩm Minh ôm hết việc : "Em gốc cây mát bên cạnh nghỉ một lát , ở đây là ."
Cũng , Thẩm Từ cả quãng đường, đúng là mệt rã rời, bèn giao việc cho Thẩm Minh.
Trà chanh chia thành từng ly, đến nhận đều là em bình thường qua với Thẩm Minh, nên lượng đủ.
Cuối cùng trong túi còn ba ly, Thẩm Minh tính toán, trừ và A Từ mỗi một ly, ly còn nên cho ai đây?
Khóe mắt Thẩm Minh liếc, thật may, thấy Sở Hàn ngang qua gần đó.
Sở Hàn mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, để lộ làn da màu lúa mạch, đường nét cơ bắp mượt mà ẩn hiện, còn vương vài giọt mồ hôi.
Tên chắc chắn là huấn luyện xong.
Mặc dù phục , nhưng Thẩm Minh thể thừa nhận, Sở Hàn bất kể là vóc dáng khuôn mặt , cái danh hiệu "hot boy quân doanh" xứng đáng với .
NHAL
Không , thể để xuất hiện mặt A Từ.
Thẩm Minh vội vàng cầm một ly chanh, lon ton chạy về phía Sở Hàn.
Nhét ly chanh tay Sở Hàn, Thẩm Minh dụ dỗ đẩy, che chắn tầm mắt của Sở Hàn, dẫn về hướng khác.
Thẩm Từ chiếc ghế gấp nhỏ bóng cây, ngẩng đầu thì thấy trai đang lưng về phía cô, khoác vai một trai cao hơn về hướng khác.
Thẩm Từ thầm thắc mắc, nhưng cũng nghĩ nhiều.
Đợi đến khi Thẩm Minh , cầm hai ly chanh cuối cùng, đưa cho Thẩm Từ một ly.
Thẩm Từ cũng đang khát, nhận lấy hút một , hương vị mát lạnh, ngọt ngào xen lẫn chút chua nhẹ từ đầu lưỡi chạy thẳng xuống dày, khoan khoái.
Thẩm Minh thở dài thườn thượt xuống bên cạnh Thẩm Từ: "Haizz, còn tưởng A Từ nhà chúng đặc biệt đến thăm , ngờ là đến bắt cu li."
Thẩm Từ buồn huých cùi chỏ Thẩm Minh một cái: "Không ? Vậy trả chanh đây."
Cô vờ như giật lấy ly chanh trong tay Thẩm Minh, vội vàng giữ chặt: "Không , đây là tiền công cu li của ."
Là A Từ cố ý mua cho , nghĩ xem hai em họ bao lâu gặp, đợi A Từ , sẽ chỉ còn một , cảm thấy nhớ nhà .
Thẩm Từ chỉ chỉ túi đồ khác bên cạnh: "Đừng buồn nữa, xem, ba còn chuẩn đồ ăn ngon tự tay , bảo em mang đến cho ."
Lần Thẩm Minh vui , hút mạnh một chanh.
dù thế nào, thời gian đoàn tụ luôn ngắn ngủi.
Thẩm Từ thể ở đây quá lâu, dù bài vở của cô cũng nhiều, cũng sắp đến lúc về .
Lúc sắp , ráng chiều nơi chân trời lộng lẫy rực rỡ, hắt lên khiến đôi mắt Thẩm Từ cũng đỏ hoe.
Sở Hàn đ.á.n.h xong một trận bóng với đồng đội, thấy ở cách đó xa, một cô bé mặc váy trắng đang tạm biệt Thẩm Minh.
Rõ rằng mắt cô bé đỏ hoe, nhưng cứ phồng má, giả vờ như chuyện gì.
·
Sau khi Thẩm Minh tiễn Thẩm Từ rời , lúc về thì trời tối, vội vàng bể nước rửa mặt.
Anh đến bể nước, thấy Sở Hàn cũng đang ở đó tắm rửa. Anh còn kịp mở miệng chào Sở Hàn, Sở Hàn phá lệ chủ động chuyện với .
"Trà chanh ngon."
Vị chua chua ngọt ngọt, mát lạnh, giống như một cơn gió mát giữa mùa hè oi ả.
Nghe thích uống chanh em gái mua, Thẩm Minh vui đến mức đuôi cũng vểnh lên trời, vội : "Đó là đương nhiên, em gái mua đấy."
"Em gái ruột ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-126-ngoai-truyen-3-vay-la-luc-do-anh-da-phai-long-em-roi-a.html.]
Thẩm Minh hiểu Sở Hàn hỏi , theo phản xạ đáp: "Đương nhiên , đúng ?"
Sở Hàn: "..."
Thẩm Minh tiếp tục đắc ý vểnh đuôi.
Thế nhưng câu tiếp theo của Sở Hàn, khiến Thẩm Minh yên.
Sở Hàn : "Là em gái thì ."
Anh vỗ vỗ vai Thẩm Minh, bưng thau và khăn mặt rời .
Thẩm Minh ngớ , mất một lúc phản ứng ý trong câu của Sở Hàn.
Tên nhóc , tên nhóc cũng giống những khác, cũng để ý đến em gái đấy chứ?!
"Vậy là lúc đó lòng em ?"
Thẩm Từ đẩy xe lăn, Sở Hàn kể chuyện nhiều năm , hóa lúc cô còn nhỏ, Sở Hàn gặp cô .
Chẳng trách Sở Hàn với nhà cô như , haha, hóa là âm mưu từ sớm.
Thẩm Từ thầm nghĩ đầy kiêu ngạo.
Sở Hàn "xì" một tiếng: "Lúc đó chỉ thấy, một cô bé mít ướt thế nhỉ?"
Cô... bé... mít... ướt?
Thẩm Từ phục: "Anh là thành kiến với em."
Sở Hàn gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng ý: " , phát hiện sai , cô bé mít ướt, mà là một cô bé mít ướt kiên cường."
!!
"Anh còn nữa ?"
Cô cần thể diện ?
Thẩm Từ tức giận phồng má, lực tay tăng thêm, đẩy xe lăn của Sở Hàn chạy về phía , lao vun vút.
Gió lạnh rít gào bên tai, mang theo nước ẩm ướt, thổi bay tất cả những u ám của quá khứ lưng.
Thẩm Từ chạy cảm thấy tâm trạng vô cùng khoan khoái.
may, lúc Thẩm Từ thấy đường bên cạnh đột nhiên la lên: "Không , hình như sắp mưa nữa!"
"Nhanh, nhanh, chúng mau về thôi."
"C.h.ế.t tiệt, khó khăn lắm mưa mới tạnh, định ngoài dạo, nhanh sắp mưa ?"
Thẩm Từ vội vàng dừng , trái .
Lúc cô và Sở Hàn đang ngoài dạo, bất tri bất giác xa, đến gần khu ổ chuột .
"Sơ ý quá, chúng cũng mau về thôi." Thẩm Từ lo lắng .
Sở Hàn sớm chuẩn , đưa cho Thẩm Từ một chiếc ô: "Không vội."
Dù họ cũng ô.
Sự điềm tĩnh của Sở Hàn khiến Thẩm Từ nhanh chóng an tâm.
Rất nhiều cô đều cảm thấy, Sở Hàn giống như ông trời cố ý cử đến để xoa dịu cô.
Cô trải qua một kiếp, sớm hình thành phản xạ với nguy hiểm, thậm chí dễ phản ứng thái quá. từ khi Sở Hàn ở bên, trong lòng Thẩm Từ vô cùng an tâm.
"Vậy chúng từ từ bộ về, đợi về đến nhà, chắc ba cũng nấu xong cơm tối , kịp ăn."
Nói đến ăn cơm, Thẩm Từ lộ vẻ mong chờ.
Trước đây cô bao giờ cảm thấy ăn cơm là chuyện gì đáng mong đợi, nhưng trong thời tận thế, mỗi bữa cơm đều trở nên vô cùng quý giá.
"Có đổi vị trí ?" Sở Hàn cầm ô, đột nhiên hỏi.
Thẩm Từ gì, tủi từ chối: "Thôi bỏ , lỡ như chuyện giả vờ thương ở chân căn cứ phát hiện, chúng sẽ công cốc hết."
Nên vẫn là để cô đẩy .
mà...
"Sau khi về, đền bù cho em."
"Em đền bù thế nào?"
Giọng trầm thấp của Sở Hàn mang theo tiếng khẽ, còn hương vị mập mờ như một chiếc lông vũ, gãi lòng Thẩm Từ.
Thẩm Từ đỏ mặt: "Đương nhiên là bưng rót nước, bóp chân đ.ấ.m vai cho em ."
"Chỉ thế thôi ?" Giọng Sở Hàn giấu vẻ thất vọng.
Thẩm Từ tức giận đ.ấ.m một cái: "Chỉ thế thôi!"
Tên khốn , đang nghĩ gì ?
Đang chuyện, một bóng đột nhiên từ bên cạnh lao , đ.â.m sầm đường đang vội vã.
Người qua đường mắng lớn: "Mày tìm c.h.ế.t !"
Mưa bắt đầu rơi , ai nấy đều vội về nhà, lúc bất cứ ai gặp kẻ cản đường cũng đều bực bội.
Thế nhưng lao thèm đôi co với qua đường, đ.â.m sầm, ngã nhào về phía Thẩm Từ và Sở Hàn.
Thẩm Từ vội vàng đẩy xe lăn , dừng , lườm đối phương.
Đối phương ai khác, chính là Sở Vọng.
Sở Vọng mặc một chiếc áo phông trắng, quần dài đen, bất kể là áo quần, đều rách từng lỗ lớn, dính đầy bùn đất.
Tóc tai cũng lâu cắt tỉa, như một cái tổ gà đầu.
Sớm còn khí thế như lúc nổ s.ú.n.g g.i.ế.c ở cổng căn cứ ngày xưa.
"Anh... !"
Sở Vọng ngã sõng soài bên cạnh xe lăn, la hét, cố gắng tóm lấy tay vịn xe lăn để bò dậy.
Thẩm Từ cho cơ hội , nhanh chóng đẩy xe lăn xa, cho Sở Vọng cơ hội tiếp cận Sở Hàn.
Lỡ như tên giấu d.a.o trong tay, thì quá nguy hiểm.