Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 63: Đến cửa – Anh có coi trọng bản thân mình không?

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:48:18
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong căn phòng tối tăm, một tiếng “chát” vang lên, Trương Hưng tát một phát mặt Hà Tố Ngân.

Hà Tố Ngân quỳ đất, một lời, cũng chẳng thốt tiếng kêu đau, như thể cô còn linh hồn, chỉ còn một cái xác vô cảm.

Chát!

Lại một cái tát nữa.

Lưu Thông lưng với Hà Tố Ngân, tay bưng một ly cà phê, từ từ thưởng thức.

Vừa thưởng thức thoải mái nheo mắt, lắng tiếng tát liên tục từ phía , như thể đó tiếng tát, mà là một bản giao hưởng trình diễn từ một thính phòng.

Hắn hiệu dừng , tiếng tát sẽ ngừng .

Hà Tố Ngân còn nhớ tát bao nhiêu cái, cũng quên mất Lưu Thông hiệu dừng lúc nào, dù mặt cô tê liệt, lòng cũng tê liệt theo.

ngẩng đầu lên, đàn ông đang bên cạnh Lưu Thông, khúm núm lấy lòng Lưu Thông.

Người đàn ông đó tên là Trương Hưng, là chồng của cô .

Chồng? Một từ thật nực .

“Trương Hưng, các câu thành ngữ nào nhỉ? À, việc hiệu quả, phụ nữ của mày việc hiệu quả, dụ hai đó đến, mày xem nên phạt cô ?”

Trương Hưng dám nửa lời ? Bây giờ hận thể phủi sạch quan hệ với Hà Tố Ngân!

“Nên! Cô thành nhiệm vụ đại ca giao, đại ca phạt cô thế nào cũng là điều nên !”

“Rất .” Lưu Thông vỗ vỗ mặt Trương Hưng: “Mày đúng là điều.”

“Cảm, cảm ơn đại ca khen!” Trương Hưng vội vàng xòa, cúi lưng thấp xuống.

Lưu Thông dặn dò : “Mày ở , trông chừng vợ mày.”

“Đại ca yên tâm, nhất định sẽ trông chừng cô thật .”

Lưu Thông vỗ vỗ mặt Trương Hưng, đó rời .

Mãi đến khi cửa phòng đóng , căn phòng im lặng, chỉ còn hai Hà Tố Ngân và Trương Hưng, Trương Hưng mới thẳng lên.

cúi lâu quá , dù thẳng, lưng vẫn thẳng .

“Phì!”

Từ đầu đến cuối Hà Tố Ngân phát một tiếng động nhỏ nào, lúc phát một tiếng nhổ nước bọt đầy ghê tởm.

Trương Hưng siết chặt nắm đấm, tát mặt Hà Tố Ngân, khiến thể Hà Tố Ngân chao đảo.

Trương Hưng vẫn hả giận, tiến lên dùng một tay bóp cằm Hà Tố Ngân, buộc cô thẳng mặt .

Da mặt Hà Tố Ngân sưng đỏ, thể nữa, đôi mắt vốn dĩ u buồn, lúc như sống , sự hận thù trong đó gần như hóa thành thực thể.

Sự hận thù của Trương Hưng hề kém cô , nghiến răng nghiến lợi : “Hà Tố Ngân, mày đừng dùng ánh mắt đó tao, mày tưởng mày cao quý lắm ? Bị Lưu Thông chơi bao nhiêu ? Mày còn đê tiện hơn tao!”

Bất ngờ là, Hà Tố Ngân hề tức giận vì lời của Trương Hưng, ngược còn lên, ánh mắt thương hại Trương Hưng: “Hắn g.i.ế.c con của , sống sót mà tự tay dâng vợ cho , thực trong lòng hận đến c.h.ế.t, nhưng hèn, là một thằng hèn, dám, chỉ thể vung nắm đ.ấ.m vợ để trút bỏ sự hận thù trong lòng.”

“Đừng nữa!”

Lại một cái tát nữa, Trương Hưng quăng Hà Tố Ngân , như thể chỉ cần , những lời Hà Tố Ngân sẽ tan biến.

Hà Tố Ngân ý định dừng : “Trương Hưng, coi trọng bản ?”

Từ đến nay Trương Hưng đều dám đối mặt với câu hỏi .

Anh lao khỏi phòng như đang chạy trốn

Trong phòng, theo sắc trời bên ngoài tối dần, ánh sáng cũng càng lúc càng yếu , khiến bóng dáng Hà Tố Ngân hòa trong bóng tối.

quỳ đất lâu, cuối cùng lê đôi chân cứng đờ, loạng choạng dậy, ngoài, tìm Lưu Thông.

Lưu Thông tin tức Hà Tố Ngân mang đến thì nhướn mày: “Mày gì? Mày chắc chắn thấy họ s.ú.n.g ?”

Hà Tố Ngân ngẩng đầu, giọng bình thản: “Chắc chắn.”

Đây đúng là một tin .

Nghĩ cũng đúng, nơi quản lý s.ú.n.g ống nghiêm ngặt, bình thường may mắn lắm mới s.ú.n.g ống, thể kéo dài sự may mắn đó mãi ?

Súng của họ thể khác cướp, hoặc thể hết đạn .

Lúc , đàn ông gầy gò từ bên ngoài bước .

“Đại ca, đôi nam nữ đó tòa nhà 5 .”

Trong tòa nhà 5, Thẩm Từ cạy cửa nhà ở tầng 7 hướng Tây, Thẩm Minh cũng , coi như đây là nơi trú chân tối nay.

Thẩm Từ lấy một cây nến, đốt lên để chiếu sáng, lướt qua cách bố trí trong căn phòng.

Đây lẽ là một căn hộ cho thuê, chỉ trang trí đơn giản, lát sàn và treo rèm cửa.

sàn, rác rưởi chất đống, nhất là phía ghế sofa, chỉ rác mà còn một t.h.i t.h.ể trong đống rác.

Không c.h.ế.t cóng c.h.ế.t vì thiếu vật tư.

Khi tận thế đến, quá nhiều c.h.ế.t .

“Anh, chúng ngủ đây một đêm .”

Thẩm Minh do dự: “Chắc chắn ?”

Rõ ràng khu chung cư Trường Hạnh vẫn còn khác đang lén lút theo dõi họ, nếu , e rằng nguy hiểm sẽ tìm đến tận nơi.

Thẩm Từ : “Không , cây long não trong khu chung cư chặt hết , nếu chúng cứ thế rời , công sức bỏ đều uổng phí. Anh, chúng cứ đợi họ đến đây.”

Nếu như , Thẩm Minh cũng do dự nữa: “Được.”

Vì đang ở ngoài, điều kiện hạn, Thẩm Từ thể đốt lửa nấu cơm, chỉ thể lấy bánh mì và hai chai sữa, ăn tối qua loa với Thẩm Minh.

Thẩm Minh ăn canh chừng ở cửa sổ, luôn chú ý động tĩnh lầu, xem đến .

như dự đoán của , thật sự thấy một bóng .

“Hà Tố Ngân đến .” Thẩm Minh .

Thẩm Từ ăn xong miếng bánh mì cuối cùng, uống xong ngụm sữa cuối cùng, phủi tay dậy khỏi ghế, đến bên cửa.

: “ như em nghĩ, chắc chắn Hà Tố Ngân liên quan đến nhóm trong khu chung cư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-63-den-cua-anh-co-coi-trong-ban-than-minh-khong.html.]

Một gặp là trùng hợp? Vậy hai thì ?

Rốt cuộc nhóm đó mục đích gì?

Thẩm Minh tận mắt thấy Hà Tố Ngân tòa nhà, ánh mắt rời khỏi cửa sổ, về phía Thẩm Từ: “Cô đến một , chi bằng chúng bắt cô , sợ hỏi gì.”

Thẩm Từ gật đầu, đồng tình: “Cứ .”

Dường như bây giờ trai cô ngày càng thích nghi với tận thế, còn như đây, trong lòng luôn một niềm tin nào đó trói buộc.

nếu thể, thực Thẩm Từ thấy sự đổi .

Trong hai mươi mấy năm qua, trai cô dù là giáo d.ụ.c sự rèn luyện trong quân đội thì đều lấy sự chính trực, lương thiện, nguyên tắc, một khi bắt đầu đổi, nghĩa là phá vỡ cái cũ, xây dựng , trong lòng chắc chắn sẽ trải qua sự dày vò.

Chỉ là bình thường trai cô , cũng biểu hiện ngoài, cô cũng quá chú ý.

Lúc tâm trạng cô phức tạp.

“Sao như ?” Thẩm Minh hỏi.

Thẩm Từ lắc đầu: “Không gì.”

dường như Thẩm Minh đoán Thẩm Từ đang nghĩ gì nên : “Yên tâm, của em .”

chuyện, cũng sẽ tự đối mặt.

Không thể cứ để A Từ một gánh mãi gánh nặng của gia đình .

“Thẩm Từ, cô ở đó ?!”

Ngoài cửa hành lang bỗng vang lên tiếng của Hà Tố Ngân.

Thẩm Từ vội vàng ngoài qua mắt mèo, nhưng vì điện nên hành lang bên ngoài tối đen, vì thể rõ.

May mà khu chung cư cũ cách âm kém, Thẩm Từ cũng thể phán đoán qua âm thành, Hà Tố Ngân đang leo cầu thang.

“Thẩm Từ, cô ở đây, cũng nể tình nghĩa đây của chúng , bụng đến cho cô một chuyện, nếu cô gặp , chắc chắn cô sẽ hối hận!”

Thẩm Từ vẫn lên tiếng.

Hà Tố Ngân tiếp tục lên tầng bảy.

“Thẩm Từ, sợ cho cô , cô và trai cô theo dõi ! Cô sắp c.h.ế.t đến nơi !”

“Cô gì?” Thẩm Từ lên tiếng hỏi.

Hà Tố Ngân đang định lên tầng tám thì bước chân khựng , , về phía cánh cửa đóng chặt phía .

Bên trong cửa, Thẩm Từ vẫn đang qua mắt mèo, chỉ thấy một bóng đen lờ mờ bên ngoài cửa.

Bóng đen đó đến, một khuôn mặt hốc hác đột nhiên áp sát mắt mèo.

Thẩm Từ khuôn mặt đột nhiên phóng lớn dọa giật , nhưng Hà Tố Ngân nhe răng rộ lên: “Thì cô ở đây.”

Thẩm Từ: “…”

Thật sự mà , nếu cô là một theo chủ nghĩa duy vật kiên định thì Hà Tố Ngân dọa c.h.ế.t khiếp .

NHAL

Dáng vẻ của Hà Tố Ngân bây giờ chẳng khác gì một con ma.

Thẩm Từ hỏi: “Ai đang theo dõi chúng ? Cô .”

Hà Tố Ngân lấy đó để uy h.i.ế.p Thẩm Từ: “Cô cho , sẽ cho cô .”

Nhìn tình hình hiện tại, việc cho Hà Tố Ngân cửa chắc chắn là một hành động nguy hiểm.

Tuy nhiên Thẩm Từ đang đợi cơ hội .

Cô và Thẩm Minh đang nấp bên cạnh trao đổi ánh mắt, đó cẩn thận mở hé cửa.

Ngoài cửa, Hà Tố Ngân “he he” với cô.

Thẩm Từ do dự : “ thể cho cô , nhưng nếu cô dám giở trò, đảm bảo cô sẽ thể bước khỏi cánh cửa nữa.”

Hà Tố Ngân vẫn , ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc Thẩm Từ mới mở cửa.

Nào ngờ, đúng lúc cửa mở, Hà Tố Ngân đột nhiên biến sắc, tay cầm một con d.a.o sắc nhọn đột ngột lao về phía Thẩm Từ!

Thẩm Từ chuẩn từ , lùi cực nhanh.

Thẩm Minh nấp bên cạnh cũng phản ứng nhanh, khi Hà Tố Ngân xông , bất ngờ xông lên, siết cổ họng Hà Tố Ngân từ phía !

Leng keng…

Con d.a.o tay Hà Tố Ngân rơi xuống, Thẩm Minh chỉ dùng hai ba chiêu khống chế Hà Tố Ngân, ấn cô xuống đất thể động đậy.

“Buông ! Đồ g.i.ế.c !!”

Thẩm Từ lấy sợi dây đó dùng để trói đám Lâm Kiên, bảo Thẩm Minh ấn Hà Tố Ngân xuống ghế, dùng dây trói Hà Tố Ngân .

Hà Tố Ngân la hét điên cuồng, cố gắng giãy giụa, nhưng Thẩm Từ và Thẩm Minh vốn để ý đến cô , khi trói chặt thì tiếp tục lạnh lùng .

Có lẽ nhận sự phản kháng của kết quả, Hà Tố Ngân dần dần im lặng.

Đôi mắt đỏ ngầu của cô giấu những lọn tóc rối bời, Thẩm Minh Thẩm Từ: “Các bản lĩnh thì cứ g.i.ế.c .”

Cuộc sống thối nát , cô nữa .

Thẩm Từ vô tình vạch trần cô : “ là cô sợ c.h.ế.t, nhưng cô vẫn cam tâm c.h.ế.t như , vì cô vẫn báo thù.”

Lời của Thẩm Từ như đ.â.m trúng tim Hà Tố Ngân, trong mắt Hà Tố Ngân dâng lên sự hận thù.

ngờ đầu tiên thấu lòng là Thẩm Từ.

Hà Tố Ngân gì, chỉ chằm chằm Thẩm Từ với ánh mắt đầy thù hận.

Thẩm Từ phớt lờ sự hận thù của cô , phỏng đoán: “ đoán cô hận chỉ là .”

Lần cuối cùng Hà Tố Ngân cũng phản ứng, như một con thú điên dại, điên cuồng giãy giụa, khiến bốn chân ghế kêu lên “kẽo kẹt”.

hận! hận các c.h.ế.t !”

 

 

Loading...