Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 64: Cạm bẫy – Chi bằng chúng ta làm một vụ lớn
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:48:19
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cẩn thận.”
Thẩm Minh một tay kéo Thẩm Từ, che chắn Thẩm Từ phía , một cú đá bay, đá chiếc ghế Hà Tố Ngân.
Chiếc ghế nghiêng sang một bên, Hà Tố Ngân cũng ngã xuống theo.
Ngã xuống đất, dù Hà Tố Ngân sức đến mấy, lúc cũng thể giãy giụa nữa.
NHAL
Thẩm Từ tới, đặt một con d.a.o ngắn lên cổ Hà Tố Ngân: “Nói , cô là ai?”
Cô dám chắc chắn những đang lén lút rình rập họ trong khu chung cư Trường Hạnh, và Hà Tố Ngân là một phe, hơn nữa, họ cũng chính là những mà Hà Tố Ngân căm ghét.
Hà Tố Ngân phủ nhận, nhưng cũng thật, chỉ : “Cô đấu họ .”
Thẩm Từ thầm nghĩ quả nhiên đoán sai.
Cô đẩy mũi d.a.o gần hơn: “Cô chỉ cần thật cho là .”
Hà Tố Ngân cúi đầu con d.a.o ngắn cổ, dường như lúc mới dần cảm thấy sợ hãi.
Giọng cô run rẩy : “Họ, họ ba , cầm đầu tên là Lưu Thông, hai đàn ông còn là một mập, một gầy, tất cả đều là nước ngoài da đen, , tên họ.”
Thẩm Minh bên cạnh lập tức hỏi tiếp: “Vậy còn Lưu Thông? Chẳng lẽ là bản địa thành phố Giang An?”
“Không …” Hà Tố Ngân liên tục phủ nhận: “Hắn cũng là nước ngoài, nhưng da trắng, tóc vàng mắt xanh, ‘Lưu Thông’ là cái tên mới tự đặt.”
Nghe đến đây, Thẩm Từ đầu Thẩm Minh.
Cô nhớ đây Lâm Kiên từng nhắc đến một vị quan tên Laith, cũng giống nước ngoài, mà những trong khu chung cư Trường Hạnh cũng , liệu liên quan gì ?
Những nước ngoài cùng một tổ chức chứ?
Thẩm Từ đành hỏi thẳng: “Cô qua một vị quan tên Laith ?”
Hà Tố Ngân suy nghĩ một chút, gì, chỉ lắc đầu.
Nhìn vẻ mặt cô , dường như thật sự .
Thẩm Từ quan tâm đến một chuyện khác: “Sao cô rời khỏi khu dân cư Thiên Lan? Và tại ở cùng với họ?”
Câu hỏi hỏi thì thôi, ai ngờ hỏi, cảm xúc của Hà Tố Ngân sụp đổ nữa: “Nếu cô, nếu cô và Trương Hưng thương, chúng cần mạo hiểm ngoài cầu cứu ?! Cô đừng ở đây giả vờ thương hại nữa!”
Sự hận thù mãnh liệt đối với Thẩm Từ bùng phát trong mắt Hà Tố Ngân.
Thẩm Từ hối hận về những gì với họ.
Là họ xông nhà cô , cô chỉ phản kháng và tự vệ thôi, cô tự nhận thấy hề cảm thấy áy náy với Hà Tố Ngân.
Cô Hà Tố Ngân hận cô đến mức nào, bèn ngắt lời đối phương, trở vấn đề: “Các ngoài cầu cứu và gặp Lưu Thông?”
Suy nghĩ của Hà Tố Ngân Thẩm Từ kéo về, khỏi rơi hồi ức.
rơi hồi ức, sự hận thù mặt cô càng sâu sắc hơn, ngay cả hàm răng cũng nghiến chặt đến mức kêu “ken két”.
Một lát , cô mới : “Đầu tiên chúng gặp một đội nhỏ, bên trong bác sĩ, họ chữa lành vết thương cho và Trương Hưng.”
Trong môi trường khắc nghiệt như bây giờ, còn nhiều sẵn lòng cứu , đủ thấy gia đình Hà Tố Ngân may mắn đến mức nào.
Tuy nhiên sự may mắn duy trì bao lâu.
“Đội nhỏ đến những thành phố phía Nam, ban đầu và Trương Hưng cũng ý định , vì xe cây đập trúng nên đành bỏ cuộc, nên khi mục đích của đội, chúng cũng gia nhập với họ.”
Nói đến đây, ánh mắt Hà Tố Ngân bất giác tránh một chút.
“Ban đầu đội thuận lợi, nhưng địa phận thành phố Giang An lâu đụng nhóm của Lưu Thông, hai đội vì tranh giành vật tư nên xảy va chạm nhỏ, vốn dĩ bên Lưu Thông ít , chiếm ưu thế, nhưng chúng ngờ đám Lưu Thông súng, vài viên đạn bay , trong đội nhỏ c.h.ế.t gần hết .”
Sự việc phát triển đến đây, Thẩm Từ thể đoán diễn biến tiếp theo, chắc chắn là Hà Tố Ngân và Trương Hưng thấy tình hình , để sống sót nên họ vội vàng cầu xin Lưu Thông, cũng vì thế mà rơi tay Lưu Thông.
Lúc , Hà Tố Ngân đang chìm đắm trong hồi ức đột nhiên giãy giụa mạnh: “Trương Hưng, Trương Hưng ! Sau khi chúng theo Lưu Thông, nhanh gặp gấu biến dị chạy khỏi sở thú, s.ú.n.g của Lưu Thông khó b.ắ.n trúng, nên họ, họ đẩy con ngoài!!”.
Cái gì?
Thẩm Từ ngẩn một chút.
Cô đoán con của Hà Tố Ngân chắc chắn gặp chuyện, nếu tinh thần của Hà Tố Ngân sẽ trở nên như bây giờ, nhưng ngờ cái kết cục của đứa trẻ t.h.ả.m khốc đến .
Trong tình trạng b.ắ.n trúng gấu biến dị, đẩy một ngoài, để đó trở thành thức ăn, khi gấu biến dị dừng ăn thì thể dùng s.ú.n.g để nhắm bắn.
Hà Tố Ngân “khanh khách”: “Các đoán xem, Trương Hưng gì? Tên Trương Hưng đó, sợ Lưu Thông sẽ đẩy ngoài, nên mới chủ động đề nghị với Lưu Thông, lấy con của chúng mồi nhử!”
Lời thốt , Thẩm Minh vô thức hít một khí lạnh.
Niềm tin trong lòng vốn tan vỡ, giáng mạnh một đòn nữa.
Mặc dù Thẩm Từ về sự tàn khốc của tận thế, nhưng mô tả, thể so với việc nó thực sự xảy mắt , m.á.u me đến ?
Còn Thẩm Từ thì quen với chuyện .
Trong tận thế đừng là vứt bỏ con cái, ngay cả ăn thịt con cũng ít, mỗi khoảnh khắc đang diễn đều là những bài kiểm tra về nhân tính.
“Giao dịch , thế nào?” Thẩm Từ thu con d.a.o đang đặt cổ Hà Tố Ngân : “Chúng hợp tác, cùng g.i.ế.c c.h.ế.t họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-64-cam-bay-chi-bang-chung-ta-lam-mot-vu-lon.html.]
Nghe , ánh mắt Hà Tố Ngân khỏi lóe lên.
Thẩm Từ : “Trước đây ở khu dân cư Thiên Lan, tuy các thương, nhưng cũng là do các xông nhà , nghĩ nghĩ thì chúng hòa , nhưng Lưu Thông và Trương Hưng đều là thủ phạm thực sự g.i.ế.c con cô, cô báo thù ?”
Sao ? Cô c.h.ế.t ! cô lòng hận thù ngập tràn, hề khả năng báo thù, ngày đêm đều chịu sự dày vò.
Chỉ cần thể g.i.ế.c c.h.ế.t hai tên khốn Lưu Thông và Trương Hưng đó, bảo cô gì cô cũng đồng ý.
“Cô thế nào?” Hà Tố Ngân hỏi.
Thẩm Từ nháy mắt hiệu cho Thẩm Minh, bảo Thẩm Minh đỡ Hà Tố Ngân và chiếc ghế cô dậy.
Sau đó, cô cởi trói cho Hà Tố Ngân: “Vì họ bảo cô đến?”
Hà Tố Ngân : “Họ các tránh sự tấn công của cây biến dị như thế nào, bảo đến dò hỏi.”
Nhắc đến chuyện , trong đầu Hà Tố Ngân chợt lóe lên một tia sáng, cuối cùng cũng nhận một chuyện quan trọng.
Từ khi cô tòa nhà ngửi thấy một mùi hoa quế vô cùng nồng nặc, nhất là khi cô bước cánh cửa , mùi hoa quế dường như nồng đến cực điểm, bắt đầu bốc mùi thối.
Rõ ràng mùi chính là mùi của cây quế biến dị!
Chẳng lẽ, cách đó là…
Chưa đợi Hà Tố Ngân suy nghĩ thông suốt, Thẩm Từ lên tiếng ngắt lời: “Còn gì nữa ?”
Nghe giọng Thẩm Từ, Hà Tố Ngân lấy tinh thần, nén sự kinh ngạc trong lòng, như bình thường : “Còn Trương Hưng với họ rằng các cô súng, nhưng đó cũng với họ, thấy các súng.”
Nói đến đây, Hà Tố Ngân ngẩng đầu, ánh mắt chăm chú chằm chằm mặt Thẩm Từ, cố gắng điều gì đó.
Không tại , cô luôn cảm thấy cặp em nhà họ Thẩm hề đơn giản, nếu thật sự súng, họ dám trắng trợn trong tận thế? Không sợ gặp kẻ động vật biến dị ?
nếu họ súng, cô hề thấy, lẽ nào là giấu trong ba lô mang theo ?
Thẩm Từ đoán Hà Tố Ngân đang nghĩ gì, nhưng cô ý định giải thích, suy nghĩ một chút : “Cô về với họ, thể giao cách tránh sự tấn công của cây biến dị, nhưng cần họ dùng gỗ long não để đổi, cần nhiều, chỉ cần một nửa họ chặt , nếu đồng ý giao dịch thì mang thành ý đến tìm .”
Hà Tố Ngân ngờ Thẩm Từ như .
Cô ngu, chỉ cần suy nghĩ một chút là hiểu: “Cô cố ý dụ họ đến?”
Sau khi Thẩm Từ cởi trói cho Hà Tố Ngân thì đến cửa mở cửa: “Cô cần quan tâm gì, cô chỉ cần chuyển lời của là .”
Hà Tố Ngân lắc lắc hai cánh tay trói đến đau nhức, cũng đến cửa.
lúc cô nhấc chân định rời , cô khựng , đầu nhắc nhở Thẩm Từ: “ bụng nhắc nhở cô một câu, ngay cả cũng đoán cô cố ý dụ họ đến, họ sẽ đoán trong đó cạm bẫy ?”
Một khi họ đoán thì sẽ sự chuẩn , đến lúc đó, ai gài bẫy ai còn .
Thẩm Từ gật đầu: “Cảm ơn cô nhắc nhở.”
Còn về những thứ khác, Thẩm Từ nữa.
Nếu như , Hà Tố Ngân cũng còn gì để khuyên nhủ, ngoài thẳng xuống cầu thang.
Mãi đến khi xác nhận Hà Tố Ngân , Thẩm Từ mới đầu , nhỏ với Thẩm Minh: “Anh, chúng đến căn hộ đối diện .”
Thẩm Minh gật đầu: “Được.”
Anh đoán kế hoạch của A Từ .
Hai cạy cửa căn hộ đối diện hướng Đông.
Tiện thể, Thẩm Từ ghi nhớ bố cục của khu chung cư , mỗi tầng chỉ hai căn hộ, chia căn phía Đông và căn phía Tây, tổng cộng tám tầng, thang máy, chỉ cầu thang bộ, cầu thang ở phía Bắc của hành lang nối liền hai căn hộ, phía Nam là một dãy cửa sổ dài.
Có lẽ vì nhiệt độ quá thấp, cộng thêm thời tiết bão tuyết đó, cửa sổ ở hành lang hướng Nam đóng băng vỡ nát, để một lỗ lớn, gió lạnh thổi “vù vù” trong.
Địa thế cũng khá , nếu thật sự đ.á.n.h , đẩy khỏi cửa sổ cũng là một cách.
Cô cạy cửa xong, nhanh chóng chui trong với Thẩm Minh đóng hé cửa .
Loại cửa một khi cạy phá thì thể khóa , điều đó cũng nghĩa là hệ nguy hiểm sẽ tăng lên nhiều.
Thẩm Từ định nhắc nhở trai cô chuẩn , nào ngờ cô đầu thấy trai cô lấy s.ú.n.g , đang kiểm tra đạn trong băng đạn.
Vậy thì đương nhiên Thẩm Từ cũng thể chuẩn , cô cũng lấy một khẩu s.ú.n.g khác từ trong gian, trong lòng lóe lên một ý nghĩ táo bạo, hỏi Thẩm Minh: “Anh, Lâm Kiên với rằng trong tay Laith s.ú.n.g ống, là thật ?”
Thẩm Minh ngẩng đầu: “A Từ, em …”
Thẩm Từ gật đầu “ừm”: “Nếu là thật, , chi bằng chúng một vụ lớn.”
Thứ như s.ú.n.g ống, trong tận thế ai chê nhiều, những thứ khác thì còn , riêng đạn thì , là đồ tiêu hao, đương nhiên cố gắng kiếm về càng nhiều càng .
Bây giờ dường như Thẩm Minh còn gánh nặng tâm lý nào nữa, sảng khoái : “Anh theo em.”
Thời thế khắc nghiệt , chắc chắn sẽ sống lâu, thì hãy để lòng đó chỉ dành cho nhà .
Rất nhanh, Thẩm Từ thấy một nhóm đến lầu qua cửa sổ hành lang.
“Anh, họ đến .”