Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 73: Nhiệt tình - Lại bị phớt lờ

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:48:33
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đoàn xe, mặc dù chiếc xe đầu tiên cải tạo diện, ngay cả ánh sáng cũng ấm áp, nhưng những chiếc còn thì lạnh lẽo. Tuy nhiên, dù lạnh thế nào cũng hơn là ngoài trời trong đêm.

Thẩm Từ lắc đầu: “Không cần , đợi đội trưởng Sở của các .”

Mối quan hệ giữa Sở Hàn và Hạ Long hề xa lạ, gọi Hạ Hoài Tiến là “chú Hạ”, cho thấy hai gia đình quen từ lâu. Nếu Hạ Hoài Tiến qua khỏi đêm nay, lẽ Sở Hàn cũng dễ chịu hơn Hạ Long là bao.

Vào lúc , nếu luôn ở bên cạnh, đó cũng là một sự an ủi. Dù kiếp Thẩm Từ cũng trải qua nỗi đau mất .

Thẩm Từ đợi thêm một lúc, thấy Hạ Long trở xe, lâu đó tiếng của Hạ Long vang lên.

Cuối cùng Hạ Hoài Tiến vẫn thể qua khỏi.

Phép màu chỉ là một sự tưởng tượng đẽ.

Cả đoàn xe chìm trong nỗi đau buồn, những bảo vệ thẳng , mặc niệm tiễn đưa Hạ Hoài Tiến.

Hạ Long là con trai duy nhất của Hạ Hoài Tiến, cú sốc quá lớn đối với . Anh thể tiếp tục xử lý công việc trong đoàn xe, nên Thẩm Minh tự nguyện nhận lấy gánh nặng của Hạ Long, sắp xếp một cách trật tự.

Một mặt, sắp xếp đợi trời sáng để đưa t.h.i t.h.ể của Hạ Hoài Tiến về căn cứ. Mặt khác, tiếp tục xử lý vật tư mang về từ khu công nghiệp, liên lạc với căn cứ để bàn bạc cách vận chuyển về theo từng đợt.

Thẩm Từ thấy Sở Hàn mất hồn mất vía bước xuống xe, cô vội vàng nhanh tới.

kịp đến gần, Phó Song Song nhanh chóng xuống từ một chiếc xe khác, cầm một cốc nước nóng thẳng về phía Sở Hàn.

“Đội trưởng Sở, uống một ngụm nước nóng cho ấm ạ.”

Phó Song Song nhiệt tình đưa nước nóng.

Sở Hàn phớt lờ Phó Song Song, lướt qua mặt cô , tiến về phía Thẩm Từ đang đợi ở gần đó.

Thẩm Từ an ủi Sở Hàn thế nào, bởi vì lúc , lời an ủi đều vô dụng.

định lên tiếng, ngờ Sở Hàn tiến đến và nhẹ nhàng ôm cô lòng.

Thẩm Từ ôm bất ngờ, ngẩng đầu tựa vai Sở Hàn.

NHAL

Sở Hàn rõ ràng xuống từ chiếc xe ấm áp, nhưng cơ thể lạnh buốt, lạnh đến mức Thẩm Từ lập tức rùng .

Thẩm Từ buông tay, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt lưng Sở Hàn: “Đói ?”

Sở Hàn gì, chỉ gật đầu.

Thẩm Từ hỏi: “Vậy… em nấu cho một bát mì ăn liền nhé?”

Sở Hàn gật đầu.

Sau khi Thẩm Từ buông , cô kéo đến một chiếc xe bọc thép tương đối trống.

Trong xe cũng đèn, nhưng nhiệt độ. Thẩm Từ mang một chậu than , đặt chân Sở Hàn, ngoài đun một nồi nước nóng, một phần để đổ túi sưởi, phần còn dùng để pha mì ăn liền.

Cả túi sưởi và mì ăn liền đóng hộp, Thẩm Từ đều lén lấy từ gian . Khi đưa cho Sở Hàn, chắc chắn sẽ khiến nghi ngờ.

Tuy nhiên, Sở Hàn vẫn hỏi gì. Thẩm Từ đưa gì nhận nấy, đó ngoan ngoãn như một đứa trẻ.

Anh nhận lấy bát mì, lập tức ăn ngấu nghiến.

Thẩm Từ ăn, cứ như thứ đang cầm là mì ăn liền, mà là một món sơn hào hải vị.

Thẩm Từ chút chột .

Nghĩ mỗi Sở Hàn nấu ăn cho cô, đều biến hóa đủ món ngon. Còn cô chỉ cho Sở Hàn ăn một bát mì. cũng còn cách nào khác, tài nấu ăn của cô quá tệ.

Sau khi ăn xong, Thẩm Từ cầm bát mì rỗng vứt, đưa túi sưởi tay Sở Hàn.

“Thế nào ? Có cảm thấy khá hơn chút nào ?” Thẩm Từ hỏi.

Lúc Sở Hàn mới lên tiếng: “Yên tâm, .”

Bây giờ đau khổ nhất là Hạ Long, còn , cả đoàn xe lẫn căn cứ đều nhiều việc đang chờ xử lý. Anh thời gian để chìm đắm trong nỗi buồn.

Về phần Phó Song Song, cô lòng đến tìm Sở Hàn để thể hiện sự nhiệt tình, nhưng một nữa phớt lờ. Cô tức giận dậm chân, bực tức về chiếc xe của .

Ai ngờ lên xe, cô một cái tát giáng thẳng mặt, khiến cơ thể cô ngả hẳn sang một bên. Cốc nước nóng tay cũng đổ , văng cánh tay, đau đến mức cô hét lên.

May mắn là đang trong thời tiết cực lạnh, nhiệt độ thấp, nước nóng một lúc nguội nhiều. Hơn nữa, quần áo mặc dày nên gây bỏng.

“Phó Song Song, mày giỏi lắm nhỉ? Vừa quyến rũ tao, chạy quyến rũ thằng họ Sở . Sao? Tao đủ mày thỏa mãn ?!”

Khâu Chí Tài túm tóc Phó Song Song, buộc cô ngẩng mặt lên.

Phó Song Song đau đớn, nỗi đau ở mu bàn tay cộng với nỗi đau ở da đầu khiến nước mắt cô trào .

, Phó Song Song vẫn dám một lời phản kháng nào, liên tục xin tha: “Anh… Khâu, hiểu lầm , em …”

“Còn lừa tao? Mày tưởng tao mày ý đồ với thằng họ Sở đó ?”

Khâu Chí Tài càng , hàm răng càng nghiến chặt. Anh túm lấy Phó Song Song, đẩy mạnh cô xuống đất.

Phó Song Song ngã đau. Thấy Khâu Chí Tài sắp tay đánh, cô sợ hãi vội vàng hét lên: “Em tất cả là vì Khâu!”

“Hả?”

Khâu Chí Tài nheo mắt, dừng nắm đ.ấ.m sắp giáng xuống Phó Song Song.

Phó Song Song thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận bò dậy từ đất, quỳ xuống bên chân Khâu Chí Tài, hai tay nhẹ nhàng xoa bóp chân , xoa : “Anh Khâu, chúng đến đây là để họ thể thành nhiệm vụ ?”

Ánh mắt Khâu Chí Tài lóe lên, thu nắm đ.ấ.m , chỉnh quần áo, xuống ghế.

“Nói tiếp .”

Phó Song Song lúc mới cẩn thận : “Họ thành nhiệm vụ, về căn cứ chắc chắn sẽ cấp trách mắng. ngờ, ngay cả ông trời cũng giúp chúng , Hạ Hoài Tiến c.h.ế.t như thế, đỡ cho chúng tay .”

Khâu Chí Tài lấy chiếc bình giữ nhiệt bàn, uống một ngụm nước nóng pha : “Không tệ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-73-nhiet-tinh-lai-bi-phot-lo.html.]

Phó Song Song tiếp: “Hạ Hoài Tiến c.h.ế.t thì , nhưng chỉ sợ ông cho Sở Hàn và Hạ Long tung tích của lô hạt giống .”

“Ý mày là…”

“Thế nên em mới tìm cơ hội tiếp cận Sở Hàn đấy chứ? Nếu thể hỏi tung tích của lô hạt giống đó, chúng lấy , nộp cho căn cứ, thì công lao của chẳng thể vượt xa Sở Hàn ?”

Lý lẽ thì đúng là như , nhưng Sở Hàn kẻ ngốc. Nhìn thái độ của đối với Phó Song Song, vốn dĩ cô cơ hội tiếp cận.

Tuy cách ngốc, nhưng ý đồ thì tồi.

Khâu Chí Tài nở một nụ nửa miệng, bàn tay vuốt ve nửa bên mặt sưng tấy của Phó Song Song: “Đau lắm ?”

Cơ thể Phó Song Song run lên, nhưng vẫn gượng ép nở một nụ : “Không đau.”

trong lòng cô c.h.ử.i rủa Khâu Chí Tài và Thẩm Từ cả nghìn .

Thẩm Từ ngủ quên từ lúc nào.

Cô mệt mỏi, ghế dài, tựa lưng tấm đệm mềm và ngủ .

Sở Hàn cũng ngủ, đầu gối lên đùi Thẩm Từ.

chỉ ngủ mười mấy phút thì tỉnh. Sau khi thức dậy, lấy chiếc chăn xuống, nhẹ nhàng đắp lên cho Thẩm Từ.

Nhìn gương mặt say ngủ của Thẩm Từ, Sở Hàn cảm thấy một trống nào đó trong lòng dường như đang dần lấp đầy.

Chú Hạ với khi , hãy thử tự tìm một ngôi nhà mới.

Có lẽ, tìm thấy .

Sở Hàn dậy, rời khỏi xe.

Ra ngoài, trời vẫn còn tối, nhưng dấu hiệu sắp sáng.

Thẩm Minh, thức trắng đêm, với hai quầng thâm mắt, tới: “Căn cứ liên lạc xong , đợi trời sáng sẽ đưa t.h.i t.h.ể của giáo sư Hạ về. Còn vật tư, cũng sẽ đến tiếp ứng.”

Sở Hàn gật đầu: “Được, đợi trời sáng, và Thẩm Từ cứ lái chiếc xe cuối cùng về căn cứ.”

Sở Hàn , hiệu cho Thẩm Minh về chiếc xe cuối cùng.

Thẩm Minh qua, trong lòng hiểu rõ. Có lẽ chiếc xe đó Sở Hàn dọn dẹp xong, dành riêng cho họ.

“Vậy còn ?” Thẩm Minh vô thức hỏi.

Sở Hàn đáp: “ đợi đội cứu hộ tiếp theo của căn cứ đến, giao việc ở đây cho họ, sẽ một chuyến.”

Nghe , Thẩm Minh hỏi thêm nữa.

Hạ Hoài Tiến chắc chắn cho Sở Hàn nơi cất giấu lô hạt giống cải tạo.

Hạt giống liên quan đến mạng sống của nhiều , Sở Hàn đích lấy và tự vận chuyển về căn cứ mới yên tâm.

Thẩm Minh gì, chỉ thể vỗ vai Sở Hàn: “Đi đường cẩn thận, và… xin chia buồn.”

Hai từ “chia buồn” đầy bất lực.

Sở Hàn mím môi, dồn nén cảm xúc sâu trong lòng.

Trong lúc hai chuyện, họ để ý rằng Thẩm Từ đang ở gần đó, bên cạnh cửa xe.

Thẩm Từ cảm thấy Sở Hàn nên lo lắng, bèn theo. Không ngờ thấy cuộc đối thoại giữa Sở Hàn và trai .

định , khóe mắt vô tình liếc thấy Phó Song Song đang lấp ló về phía Sở Hàn từ chiếc xe bên cạnh.

rướn cổ thật dài, như đang ngóng điều gì đó, nhưng vì cách khá xa nên rõ.

Thẩm Từ đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Khâu Chí Tài sẽ vô duyên vô cớ xin đến cứu viện. Anh sẵn lòng một việc lợi lộc gì ư?

Vậy chỉ còn một khả năng. Có lẽ cũng đến để tìm lô hạt giống đó.

Khi Thẩm Minh và Sở Hàn chuyện xong, Sở Hàn rời . Thẩm Từ xuống xe tìm Thẩm Minh.

“Anh.”

Thẩm Minh thấy giọng em gái, ngạc nhiên: “A Từ? Sao ngủ thêm trong xe một lát?”

Thẩm Từ còn tâm trí để lo chuyện ngủ của nữa. Cô xung quanh, liếc thấy Phó Song Song ở gần đó vội vàng rụt đầu , sợ cô phát hiện.

Thẩm Từ thầm trong lòng, giả vờ như thấy hành động nhỏ của Phó Song Song, kéo trai về.

“Anh, căn cứ còn cử thêm đến cứu viện, Sở Hàn đây chờ. Em nghĩ chúng nên giúp san sẻ gánh nặng. Ví dụ như… chỗ đó, để chúng ?”

“Chỗ đó?”

Thẩm Minh ngơ ngác.

Anh định hỏi chỗ nào, thì Thẩm Từ kéo .

Thẩm Từ ghé tai Thẩm Minh, thì thầm vài câu. Thẩm Minh bừng tỉnh: “Được, em hết.”

Đôi mắt Thẩm Từ lập tức sáng lên: “Vậy chúng lên đường ngay bây giờ nhé.”

“Được.”

Sau khi bàn bạc với Thẩm Minh, Thẩm Từ tìm Sở Hàn để tạm biệt.

Ở phía bên , Phó Song Song thấy , cau chặt mày, vội vàng chạy tìm Khâu Chí Tài.

Khâu Chí Tài tin Phó Song Song mang đến, đột ngột phắt dậy khỏi ghế: “Mày gì? Cặp em họ Thẩm , họ định vận chuyển hạt giống ?”

Phó Song Song chột : “Em… em cũng chỉ đoán thôi. Thẩm Minh chuyện với Sở Hàn một lúc, chuyện với Thẩm Từ. Em chỉ loáng thoáng họ mấy từ như ‘chỗ đó’, ‘lên đường’…”

 

Loading...