Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 79: Trứng côn trùng - Nhiệt độ vẫn đang từ từ tăng lên?
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:48:38
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Song Song đưa về khu biệt thự, run rẩy trong phòng khách.
Cô dám ngẩng đầu Chu Hướng Nguyên đang vắt chéo chân sô pha.
Chu Hướng Nguyên dường như thích thái độ cúi đầu phục tùng của Phó Song Song. Hắn búng điếu t.h.u.ố.c lá tay, liếc mắt hiệu cho “thằng tóc đỏ” bên cạnh.
“Thằng tóc đỏ” hiểu ý, tiến lên giữ chặt Phó Song Song, ép cô quỳ xuống mặt Chu Hướng Nguyên.
Phó Song Song giãy giụa nhưng thoát . Cô nổi nóng, trừng mắt Chu Hướng Nguyên.
Chu Hướng Nguyên bỏ chân xuống, tiến gần Phó Song Song, tỏ hứng thú với vẻ phụ trong mắt cô .
“Phó Song Song, chỗ dựa của cô c.h.ế.t , gì với ?”
Nói gì? Nói xin Chu Hướng Nguyên tha cho cô ? Nói Chu Hướng Nguyên ?
Phó Song Song hiểu rõ, một kẻ tiểu nhân như Chu Hướng Nguyên, một khi đắc thế, thể rộng lượng với những từng đắc tội với .
Nếu , Phó Song Song nghĩ thà giữ chút sĩ diện của .
Ánh mắt cô Chu Hướng Nguyên dần chuyển từ bất khuất sang thương hại: “Mày tưởng mày thế Khâu Chí Tài là thể vững vị trí đội trưởng ? Khâu Chí Tài sẽ c.h.ế.t, mày cũng , chừng mày chính là của ngày mai.”
Nói xong, Phó Song Song chuẩn tinh thần Chu Hướng Nguyên đánh.
Tuy nhiên, ngoài dự đoán của cô , Chu Hướng Nguyên tay, mà . Nụ đó lạnh lẽo, âm hiểm.
“Khinh thường thế ? Tốt, Phó Song Song, cô gan. Ông đây thích loại như cô.”
Nói xong, Chu Hướng Nguyên hiệu cho “thằng tóc đỏ”.
“Thằng tóc đỏ” lời, đỡ Phó Song Song, đưa cô lên phòng ngủ ở tầng .
Ngày hôm , Thẩm Từ khỏi nhà như thường lệ, cùng đào tuyết với Thẩm Minh. đóng cửa, cô gặp Phó Song Song đang leo cầu thang lên.
Phó Song Song quấn quần áo kín mít, nhưng Thẩm Từ vẫn thấy những vết bầm tím khuôn mặt lộ và khóe mắt cô .
Hôm qua Chu Hướng Nguyên gọi , chắc chắn cô chịu ít đau khổ.
Thẩm Từ vẫn chút lòng trắc ẩn, bụng nhắc nhở: “Phó Song Song, trong căn cứ nhiều vị trí, bên ngoài đại sảnh cũng ít nhiệm vụ. Cô…”
“Không cần cô giả vờ t.ử tế.”
“…”
“Có nhiều vị trí trong căn cứ, nhưng nếu vì gia đình cô, mất việc ?!”
Nếu chuyện cô ăn trộm táo Thẩm Từ và Sở Hàn vạch trần, cô giờ vẫn là y tá trưởng, cô vẫn là y tá. Cần gì nịnh bợ Khâu Chí Tài chứ?
Tất cả đều là tại Thẩm Từ!
Nghĩ đến đây, đôi mắt Phó Song Song ẩn chiếc khăn quàng cổ lộ vẻ căm hận.
Thẩm Từ cạn lời. Chuyện xảy ở tòa nhà y tế vốn dĩ là tội của chính Thạch Thu Thủy gây , cô thể chấp nhận lời buộc tội của Phó Song Song.
Thẩm Minh cũng bực : “Chờ , em đang chuyện ở tòa nhà y tế ? Phó Song Song, tuy họ mặt lúc đó, nhưng cũng hiểu rõ chuyện. Trong chuyện ai đúng ai sai, em thực sự ?”
Có lẽ lời của Thẩm Minh quá thẳng thắn, chạm đúng nỗi đau của Phó Song Song. Cô dám đối mặt, tức đến run rẩy.
Thẩm Từ cảm thấy nếu Phó Song Song con d.a.o trong tay, chắc chắn cô sẽ cầm d.a.o lên liều mạng với họ.
Cô tiếp tục cố gắng khuyên nhủ: “Ngay cả vì chuyện đó mà gia đình cô mang tiếng , nhận những vị trí trong căn cứ, nhưng vẫn còn nhiều việc khác. Có thể vất vả hơn một chút, hoặc tệ nhất là ngoài nhận nhiệm vụ.”
Những lời , lẽ khiến Phó Song Song cảm nhận chút chân thành bên trong. Cô đột nhiên khổ: “Cô hiểu cái gì chứ? Vị trí nhiều thật, nhiệm vụ cũng thể , ? Sống đủ no đủ ấm ? Tại chứ? Đã tận thế , tại khác thể sống trong biệt thự, sống cuộc sống , còn thì ngày ngày tranh đấu để no ấm? Đó là việc của kẻ ngu ngốc.”
Thẩm Từ ngờ Phó Song Song suy nghĩ như . Cô sững sờ, một lúc mới hỏi: “Vậy thì đường tắt là một lối thoát ?”
“Có gì ?” Phó Song Song hỏi : “Đi con đường nào, cũng đều dựa chính . Cô cao quý hơn , và cũng cần sự thương hại của cô.”
Nói xong, Phó Song Song về nhà , gõ cửa.
Rất nhanh, Thạch Thu Thủy mở cửa. Thấy Phó Song Song về, bà mừng xót xa, vội vàng đón cô . Cuối cùng, bà còn lườm nguýt Thẩm Từ một cái đóng cửa .
Thẩm Từ cầu thang, tiếp tục xuống để ngoài đào tuyết.
Có lẽ đúng như Phó Song Song , cô con đường nào cũng đều dựa chính , đúng sai. Mọi đều chỉ sống hơn một chút trong tận thế .
Thẩm Từ nhớ kiếp của . Sau , chẳng cô cũng vì áp lực sinh tồn mà buộc gia nhập đội của Chu Hướng Nguyên ? Chỉ là kiếp cô gian từ sớm, tích trữ vật tư, nên cô thực sự tư cách để khuyên nhủ Phó Song Song.
“A Từ, em đừng cô bậy. Dù thì trong mắt , cách cô là sai.” Thẩm Minh kiên quyết .
Thẩm Từ trai : “Biết , thôi , chúng đào tuyết.”
Sau cô sẽ cố gắng khuyên nhủ Phó Song Song nữa. Mỗi trong tận thế đều cách sinh tồn riêng. Cô chỉ cần bảo vệ của , cả gia đình đóng cửa , sống hòa thuận, hạnh phúc là đủ .
Ngoài việc đào tuyết, Thẩm Từ cũng quên chuyện hạt giống.
Vài ngày , cô tranh thủ thời gian tìm Sở Hàn một chuyến.
“Em hạt giống?” Sở Hàn đưa cho Thẩm Từ đang ghế sô pha một cốc sữa.
Thẩm Từ nhận lấy, ôm chặt trong tay để sưởi ấm, đáp: “Anh… cách nào lấy ? Không cần nhiều, mỗi loại một ít là .”
Nói xong, giọng Thẩm Từ chột .
Nói là cần nhiều, nhưng nếu mỗi loại đều cần thì thực cũng ít.
Sở Hàn xong, xuống đối diện Thẩm Từ, gật đầu: “Được, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-79-trung-con-trung-nhiet-do-van-dang-tu-tu-tang-len.html.]
“Vậy…”
Có nghĩa là thể lấy ?
Sở Hàn : “Bây giờ lô hạt giống đó giá trị nghiên cứu lớn đối với căn cứ. Hiện tại khó lấy . Phải đợi vài tháng nữa, khi căn cứ đảm bảo hạt giống thể bảo tồn thì thể dùng công lao để đổi lấy.”
Đây là một tin . nếu cần dùng công lao để đổi, nghĩa là chỉ đội trưởng đội bảo vệ mới tư cách. Chẳng cô nợ Sở Hàn một ân tình nữa ?
Chưa đợi Thẩm Từ , Sở Hàn hỏi: “Em trồng trọt?”
Trong lòng Thẩm Từ bất giác thắt .
Chuyện trồng trọt sẽ liên quan đến gian, cô nhất định thể tiết lộ bí mật . mà…
Thẩm Từ cảm thấy khó xử, đáp: “Ừm.”
Trả lời xong, não Thẩm Từ bắt đầu cuồng, suy nghĩ nên tìm cớ gì cho hợp lý.
Một bình thường trong tận thế thể sống đủ ăn là may mắn . Ai còn sức lực mà nghĩ đến chuyện trồng trọt? Chẳng là lãng phí sức lực ?
Thẩm Từ nghĩ cách duy nhất là cho Sở Hàn cơ hội hỏi tiếp.
Cô thẳng : “Cái đó, gia đình em chỉ thử nghiệm thôi. Nếu thể trồng , nhất định sẽ mời đến ăn cơm.”
Khi câu , hai bàn tay Thẩm Từ đặt đùi, kìm xoa .
Sở Hàn buồn hành động nhỏ đó của Thẩm Từ, hỏi thêm nữa, mà thuận theo lời cô: “Được, hứa với em.”
Vậy thì quá.
Thẩm Từ vui vẻ cầm cốc tay lên, uống một ngụm.
Trà sữa vị đậm đà, thoang thoảng hương , pha chút vị ngọt. Thẩm Từ uống một ngụm một ngụm.
Rời khỏi chỗ Sở Hàn, Thẩm Từ gặp Phó Song Song ở bên ngoài.
Phó Song Song vẫn quấn kín mít. Không là do mặc quá nhiều quần áo vì lý do nào khác, khi , hai chân cô trông như thương.
Cô cũng thấy Thẩm Từ, nhưng mặt , giả vờ như thấy, bước nhanh rời .
Thẩm Từ hướng cô đến là từ bên ngoài khu biệt thự, xem là đến tìm Chu Hướng Nguyên.
Sau chuyện , Thẩm Từ khuyên nhủ gì thêm. Cô cũng giả vờ như thấy Phó Song Song, rời khỏi khu biệt thự.
Sau đó, qua vài tháng thu thập, hàng trăm chiếc thùng nhựa trong gian của Thẩm Từ đều lấp đầy tuyết.
Lượng vật tư giải nhiệt khổng lồ chính là sự đảm bảo cho sự sống còn của gia đình cô trong những ngày cực nóng .
Thẩm Từ cất thùng tuyết cuối cùng gian, xếp ngay ngắn, ngẩng đầu lên bầu trời.
Thẩm Minh thẳng lưng, vặn để giãn gân cốt. Thấy Thẩm Từ lên bầu trời thất thần, tò mò hỏi: “A Từ, em đang gì ?”
Thẩm Từ : “Anh, bây giờ là tháng Tư . Anh thấy mấy tháng nay nhiệt độ vẫn đang từ từ tăng lên ?”
Nhắc đến nhiệt độ, vẻ mặt Thẩm Minh cũng trở nên nghiêm trọng: “E rằng đây chỉ là sự khởi đầu thôi.”
Nhiệt độ tăng lên, tuyết tan chảy. Thảm họa đỉa mà A Từ nhắc đến sẽ tới.
Sau đó nữa, là những ngày cực nóng.
Quay về căn cứ, Thẩm Từ thấy ngày càng nhiều ngoài hoạt động. Trên mặt đều hy vọng và nụ .
Thẩm Từ đường, thấy ít đang vui vẻ bàn tán rằng nhiệt độ ấm lên, liệu tận thế cực lạnh qua .
Chỉ Thẩm Từ, ba và trai cô là lòng nặng trĩu.
Đặc biệt là Thẩm Từ. Cô vốn định tìm một chiếc xe dã ngoại. Sau khi sống sót qua t.h.ả.m họa đỉa nhờ căn cứ, sẽ đưa cả gia đình lên phía Bắc, đến căn cứ Kinh Bắc. hiện tại, cô vẫn thấy bóng dáng một chiếc xe dã ngoại nào.
Thoáng chốc, đến tháng Năm.
Thẩm Từ cố ý ngoài, lấy nhiệt kế để đo nhiệt độ bên ngoài, thấy nó hiển thị tám độ.
Cô tìm kiếm những đống tuyết mặt đất, quả nhiên chúng đang từ từ tan chảy.
NHAL
Và Thẩm Từ còn phát hiện một chuyện kinh khủng. Cô thấy trứng côn trùng trong đống tuyết.
Đó là những quả trứng nhỏ giống như kén tằm, màu vàng nhạt gần như trong suốt, hình hạt. Chúng dày đặc trong tuyết, còn dày đặc hơn cả tổ ong.
Da đầu Thẩm Từ lập tức tê dại, tóc gáy dựng , nổi da gà.
Thứ , dù kiếp cô trải qua một , nhưng khi gặp , vẫn khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Cảm giác bao vây bởi một thứ dày đặc như , thật sự phát điên.
Sắc mặt Thẩm Từ trắng bệch, theo bản năng bỏ chạy.
nghĩ , cô vẫn ép bình tĩnh.
Không thể chạy, ít nhất là bây giờ. Bởi vì cô tìm cách mang một ít về, cảnh báo Sở Hàn, để Sở Hàn báo cho căn cứ, như căn cứ mới thể chuẩn sớm.
Và gia đình cô cũng , cũng chuẩn .
May mắn là trong gian của cô một lô gỗ long não lớn, đủ để bảo vệ sự an cho cả gia đình.
Thẩm Từ lấy một chiếc cốc thủy tinh từ gian, kéo chặt hai chiếc găng tay tay. Cô nén cảm giác ghê tởm, run rẩy bốc một nắm tuyết chứa trứng côn trùng.