Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 81: Trồng rau - Phát tài rồi, phát tài rồi, phát tài rồi!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:01
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó, vì Thẩm Minh gia nhập căn cứ nên một suất cho bản , cộng thêm việc Thẩm Minh phát hiện tác dụng của gỗ long não nên công lao của thể mua thêm một suất nữa. Gia đình họ hai thể nơi trú ẩn.

Khi đó Trần Ngọc Lan mắc bệnh và qua đời. Thẩm Từ sớm chuẩn tinh thần hy sinh, nhường suất để ba và trai nơi trú ẩn, còn bản cô thì ở .

Thế nhưng thời khắc then chốt, ba và trai vẫn chạy cứu cô. Cuối cùng, chỉ còn cô và trai sống sót.

Lần , chỉ hai suất. Chẳng lẽ bi kịch của kiếp sắp lặp ?

Thẩm Từ siết chặt lòng bàn tay, tự véo để trấn định.

“Được, sẽ nhận hai suất .” Cô khẽ .

Hai suất đủ để đưa ba nơi trú ẩn. Còn cô và trai, vẫn còn một lô gỗ long não trong gian nên thể tự bảo vệ bản .

Điều Thẩm Từ lo lắng nhất là sự an của ba . Chỉ cần giải quyết vấn đề an cho ba , cô sẽ còn lo lắng gì thêm nữa.

Hạ Long sảng khoái : “Em gái Thẩm đúng là quyết đoán ghê!”

NHAL

Sở Hàn nhíu mày, hỏi Thẩm Từ: “Thế còn em thì ?”

Thẩm Từ sững , ngờ Sở Hàn thấu suy nghĩ của cô ngay lập tức, đoán rằng cô sẽ dùng suất đó cho bản .

“Em cách khác, cần lo lắng.”

Cô đáp, nhưng cụ thể là cách gì thì Thẩm Từ , vì cô thể tiết lộ bí mật gian của .

Đột nhiên Hạ Long nghĩ một chuyện: “À đúng , còn điểm thưởng nữa. Sở Hàn, bao nhiêu điểm thưởng? Chúng thử góp xem, liệu thể…”

Hạ Long còn xong thấy Sở Hàn lắc đầu: “Không đủ, còn lâu mới đủ.”

Cái gì? Vẫn đủ ?

Hạ Long chợt mở to mắt: “Giá suất mà căn cứ đưa đắt đến ?”

Sở Hàn trả lời, nhưng sự im lặng chính là ngầm thừa nhận.

Hạ Long suy tính: “Vậy chúng dùng vật tư…”

một nửa, Hạ Long cũng thể tiếp: “Không , khi gia nhập căn cứ, tất cả những thứ tìm khi ngoài nhiệm vụ đều thuộc về căn cứ. Vật tư cũng là do căn cứ cấp phát.”

Nói cách khác, một khi gia nhập căn cứ thì chẳng khác gì thuê, thứ đều trong quyền kiểm soát của họ, phép nhận việc riêng. Dù phúc lợi đến thì cũng thể giúp bản trở nên giàu . Đây chính là điểm thông minh của căn cứ, họ thể kiểm soát tuyệt đối cả vật tư lẫn con , chặt chẽ đến mức kẽ hở.

, việc dùng vật tư để mua suất cũng khả thi.

Thẩm Từ Sở Hàn và Hạ Long đang cố gắng tìm cách giúp đỡ gia đình cô. Mặc dù họ tìm thêm cách nào, nhưng Thẩm Từ thấy cảm động .

Cô chân thành cảm ơn: “Cảm ơn hai . Thật hai suất là đủ , cần nghĩ thêm cách khác .”

Nếu thực sự dùng vật tư để mua suất, Thẩm Từ thể tự gánh vác . cần nghĩ cũng , chắc chắn sẽ cần một lượng lớn, kể gia đình cô còn thiếu hai suất, vật tư chi sẽ còn nhiều hơn.

thể , nhưng cô .

Tận thế sẽ kết thúc khi t.h.ả.m họa qua . Sau đó sẽ đối mặt với môi trường sống khắc nghiệt hơn nữa. Càng về , việc tìm kiếm vật tư càng khó khăn hơn nên tầm quan trọng của vật tư là điều cần bàn cãi.

Hiện tại cô vẫn chắc chắn gian thể trồng trọt , cũng chắc diện tích đất tăng lên nữa . Thẩm Từ dám mạo hiểm, cô vẫn tiết kiệm càng nhiều vật tư càng .

cô cũng gỗ long não, cùng lắm thì cô và trai sẽ xây dựng một nơi trú ẩn chỉ đủ cho hai , gì khó cả.

Nếu như , Hạ Long cũng gì thêm.

Thẩm Từ chỉ nhờ Sở Hàn và Hạ Long một việc: “ một việc thực sự cần hai giúp. Sau khi xây dựng nơi trú ẩn xong, trong tránh nạn, nhờ hai trông chừng ba giúp , đừng để họ ngoài.”

Thẩm Từ rõ, với tính cách của ba cô, nếu phát hiện cô và trai nơi trú ẩn, chắc chắn họ sẽ lo sợ nguy hiểm mà chạy cứu, đó là bản năng của ba . tương tự, Thẩm Từ cũng ba gặp nguy hiểm.

Chuyện chỉ thể nhờ cậy Sở Hàn và Hạ Long giúp đỡ.

Sở Hàn gật đầu đáp: “Yên tâm, sẽ đảm bảo an cho họ.”

Có lời đảm bảo của Sở Hàn, Thẩm Từ yên tâm hơn hẳn.

Hạ Long cũng : “ cũng sẽ giúp.”

Khi câu , nỗi buồn trong ánh mắt giấu , lộ .

Thẩm Từ thấy, nhưng cũng tiện gì thêm.

Chắc chắn Hạ Long nhớ đến ba là Hạ Hoài Tiến. Nỗi đau sẽ thấm sâu khía cạnh trong cuộc sống của , chỉ thể tự vượt qua.

Sau đó Thẩm Từ ở thêm một lúc lời tạm biệt với Sở Hàn.

Trước khi cô , Sở Hàn mang đến một túi nhựa chứa đồ và đưa cho Thẩm Từ.

Thẩm Từ chiếc túi, bên trong chia thành nhiều túi nhựa nhỏ hơn, mỗi túi đều là những vật thể dạng hạt. Trông giống như hạt giống mà cô hằng mong !

Thẩm Từ vội vàng nhận lấy, hai mắt sáng rực.

Có hạt giống, cô thể thử trồng trọt trong gian. Hơn nữa, vẻ như mỗi túi là một loại. Nhìn lượng chắc chắn ít, cô thể trồng nhiều thứ hơn.

Sau khi cảm ơn Sở Hàn, Thẩm Từ nôn nóng về nhà.

Về đến nhà, cô cất bộ hạt giống gian, cẩn thận lấy một lượng nhỏ từ mỗi túi nhựa, chia diện tích đất một trăm mét vuông thành nhiều ô trồng từng loại xuống.

Thẩm Từ kinh nghiệm trồng trọt, nhưng dường như trong gian một năng lượng đặc biệt, thể giữ thực phẩm xanh tươi, gà vịt khỏe mạnh. Chắc chắn nó cũng sẽ ích cho việc trồng trọt.

Sau khi trồng xong, Thẩm Từ chỉ thể rút ý thức khỏi gian, từ từ chờ đợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-81-trong-rau-phat-tai-roi-phat-tai-roi-phat-tai-roi.html.]

những hạt giống đó tương ứng với loại lương thực nào, chỉ thể chờ đến khi chúng lớn lên mới .

Ngày nào Thẩm Từ cũng theo dõi rau củ trong gian, chúng nảy mầm lớn dần lên. Đến nửa tháng , tất cả các loại rau đều trưởng thành.

Thẩm Từ đếm , rau xanh, rau chân vịt, ngô, bí đỏ, và một loại lương thực khiến Thẩm Từ càng phấn khích hơn: lúa nước!

Điều khiến cô bất ngờ hơn là, lúa nước thể trồng cùng với các loại rau khác cùng một mảnh đất. Trong quá trình đó, cả rau và lúa nước đều cần bón phân. Có vẻ như tất cả đều nhờ sức mạnh của gian. Có lẽ ngay cả cỏ dại bên đường mang cũng thể trồng .

Ngoài còn một tin khác. Thẩm Từ phát hiện lương thực trồng đất khả năng tự sinh sôi.

Một cây sinh sôi thành hai cây, cho đến khi còn đất trống nữa thì mới ngừng sinh sôi.

Điều nghĩa là chỉ cần giống rau, sẽ cần hạt giống nữa mà vẫn thể sinh sôi mãi mãi.

“Phát tài , phát tài , phát tài !”

Thẩm Minh đang bổ củi ở ngoài phòng khách, đột nhiên thấy tiếng reo hò phấn khích của Thẩm Từ ở trong phòng, chiếc rìu tay suýt chút nữa bổ củi trượt.

Sau đó, thấy Thẩm Từ chạy , vẻ mặt hưng phấn: “Anh, nhà phát tài !”

Thẩm Minh mà chẳng hiểu gì.

Ban đầu Thẩm Minh vẫn ngơ ngác, nhưng khi gian của Thẩm Từ trồng lương thực thành công, cũng kìm sự xúc động.

Điều còn khiến vui hơn cả việc phát tài.

Đến tối, Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan trở về. Khi cả nhà xuống ăn tối, Thẩm Từ thông báo tin .

Vẻ mặt cau mày lo lắng cả ngày của Thẩm Lương Sơn cuối cùng cũng giãn : “Tốt quá , là gia đình lo thiếu thức ăn nữa.”

, chỉ lo thiếu thức ăn, Thẩm Từ còn nghĩ rằng nếu nhiều lương thực, lẽ cô sẽ lấy một phần giúp đỡ khác.

Tuy nhiên, chắc chắn thể cứ thế mà mang lương thực ngoài , cô cần tìm một lý do thích hợp.

Lý do gì thì mới đây?

Thẩm Từ suy tính , trầm ngâm hồi lâu. Cô nhận , bất kể lý do gì cũng đều thể khiến khác nảy sinh nghi ngờ.

“Ba, , ba nếm thử món rau xanh , cả bắp ngô nữa. Tất cả rau củ đều trồng trong gian của A Từ đấy.”

Thẩm Minh vớt rau xanh trong nồi lẩu, gắp bát Thẩm Lương Sơn, gắp một đoạn bắp ngô đặt bát Trần Ngọc Lan.

“Được, , để nếm thử xem .”

Trần Ngọc Lan hợp tác nếm thử một miếng bắp ngô. Vị ngọt dẻo quấn quýt nơi kẽ răng khiến bà kinh ngạc: “Mùi vị … ngon hơn nhiều so với cái loại chúng mua ở chợ ngày xưa!”

Thẩm Lương Sơn ăn xong rau xanh cũng khen ngớt: “Không tệ chút nào, rau xanh non giòn, chấm với nước sốt, vị tươi ngon, vị thanh mát.”

Thấy ba đều khen rau củ trồng trong gian ngon, Thẩm Từ cũng thấy yên tâm hơn nhiều.

Quả thực, chính cô cũng thấy rau củ trong gian ngon hơn nhiều so với những gì từng mua ngoài chợ siêu thị, mang một mùi vị tự nhiên khó tả.

Tuy nhiên, niềm vui thì , nhưng Thẩm Từ cũng tinh ý nhận , giữa hai hàng lông mày của ba cô vẫn ẩn chứa một nét buồn rầu.

“Ba, , hai ?” Thẩm Từ hỏi: “Có ở tòa nhà y tế xảy chuyện gì ?”

Thẩm Từ nghĩ, nếu ba việc ở tòa nhà y tế vui, cùng lắm thì nghỉ việc về nhà thôi. Dù gia đình họ sẽ lo thiếu đồ ăn nữa.

Lương thực trồng thể tự ăn, hoặc dùng để trả tiền thuê nhà cho căn cứ đều . Cuộc sống cũng đến mức quá khó khăn.

Tuy nhiên, điều Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan lo lắng là vấn đề .

Thẩm Lương Sơn Trần Ngọc Lan, hít một thật sâu, cuối cùng vẫn quyết định sự thật: “Hôm nay ở tòa nhà y tế, ba nhận một tin tức. Đó là căn cứ phát hiện trong nước tuyết bên ngoài một loại trứng côn trùng là trứng đỉa, lượng lớn. Căn cứ đang chuẩn xây dựng tòa nhà y tế thành nơi trú ẩn để chống đỉa. suất nơi trú ẩn hạn, gia đình …”

Nói đến đây, Thẩm Lương Sơn ngập ngừng, tiếp tục nổi.

Trần Ngọc Lan lên tiếng bổ sung ông: “Nơi trú ẩn chỉ đưa một trăm suất, dùng hình thức cạnh tranh, ai trả giá cao hơn thì .”

Nói đến đây, Trần Ngọc Lan thở dài nặng nề: “Về suất , hôm nay căn cứ mới công bố ngoài. đó, một nửa suất nội bộ đặt .”

Thẩm Lương Sơn kể chi tiết: “Đó là những bảo vệ, đội trưởng đội bảo vệ, và những quan hệ.”

Thẩm Minh mà ngơ ngác, chút yên lòng, vội sang hỏi Thẩm Từ: “A Từ, vật tư của nhà còn đủ dùng ?”

Vừa hỏi xong, Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan cũng đổ dồn ánh mắt về phía Thẩm Từ.

Thẩm Từ đó lo ngại căn cứ công bố tin tức ngoài, thể là bí mật, nên khi chuyện từ Sở Hàn, để gây rắc rối cho , cô .

vì hôm nay tin tức công bố, Thẩm Từ cũng còn lo ngại gì nữa, cô thật: “Ba yên tâm, con bốn suất .”

“Cái gì?” Thẩm Lương Sơn giật , lo lắng: “A Từ, con lấy ở ? Nhà thể đường tà đạo đấy nhé.”

Thẩm Lương Sơn sợ Thẩm Từ vì bảo vệ gia đình mà dùng một thủ đoạn đặc biệt nào đó, như uy h.i.ế.p hoặc g.i.ế.c chẳng hạn.

Thẩm Từ chỉ dở dở : “Không thế ba. Là Sở Hàn và Hạ Long dùng công lao của để đổi lấy suất cho gia đình … nên tất cả đều suất.”

“Đổi cho tất cả ?”

“Vâng.” Thẩm Từ gật đầu, dối.

Trên gương mặt cô để lộ chút sơ hở nào. Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan cũng điều bất thường nào khuôn mặt Thẩm Từ. Mặc dù cảm thấy khó tin, nhưng họ vẫn chọn tin lời Thẩm Từ .

Khuôn mặt lo lắng suốt cả ngày của họ cuối cùng cũng giãn , nở một nụ nhẹ nhõm.

Hai , trong ánh mắt cũng tràn đầy hy vọng.

 

Loading...