Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 82: Khoe khoang - Có phải là chưa lấy được suất nào không?
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:02
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đêm, Thẩm Từ đợi cả nhà chìm giấc ngủ say, cô mới lặng lẽ dậy, phòng khách kiểm kê đống củi và vật tư cất trong gian.
Trước đây, cô chắc gian thể trồng bao nhiêu thứ, cũng lương thực sẽ tự sinh sôi. Vì , cô dám lấy vật tư để đổi lấy suất nơi trú ẩn. bây giờ thì khác .
Giờ đây gia đình cô nguồn lương thực dồi dào, việc lấy vật tư để đổi lấy suất cũng còn là vấn đề quá lớn.
Thẩm Từ kiểm kê sơ qua, lượng củi còn trong phòng khách, cộng với than dự trữ, đủ cho cuộc sống sắp tới của gia đình họ.
Để đề phòng thời tiết lạnh giá như thể bất cứ lúc nào, cô quyết định giữ lô vật tư chống rét , tuyệt đối đem đổi.
Tiếp đó, cô kiểm kê vật tư trong gian. Gần một năm qua, lương thực là thứ tiêu hao nhiều nhất. Bởi cả nhà vốn quen ăn cơm, nên phần gạo thóc dự trữ chẳng còn bao nhiêu. may mắn là bây giờ gian thể trồng trọt, thể bù đắp .
Ngoài , lượng nước cũng tiêu hao khá nhiều. Không những thể tùy tiện dùng nước đang mà còn nhanh chóng tìm cách bổ sung thêm nguồn tài nguyên nước mới.
Thẩm Từ , chỉ bánh quy nén, kẹo, các loại đồ ăn vặt, đồ dùng hàng ngày và một lô quần áo thích hợp cho nhà mặc thể thu dọn , dùng để đổi lấy suất.
Khi cô còn đang tính toán, cánh cửa phòng ngủ khẽ mở , tiếng bước chân vang lên.
Thẩm Từ đầu , đến là Thẩm Minh.
“Anh?”
Thẩm Từ chất đống vật tư lấy khỏi gian.
Thẩm Minh ngáp xuống ghế sô pha bên cạnh Thẩm Từ: “Chưa ngủ ?”
Anh ngủ một giấc , khi thấy em gái ở trong phòng liền ngay A Từ lén phòng khách một .
Thẩm Từ gượng: “Chưa, em ngủ .”
Chuyện t.h.ả.m họa đỉa đang ở ngay mắt, áp lực trong lòng Thẩm Từ hề nhỏ. cô thể .
dù cô , Thẩm Minh đoán chứ?
“A Từ, là… chúng chuyển nhà ?”
Chuyển khỏi căn cứ, chạy đến một nơi khác, tránh t.h.ả.m họa đỉa.
NHAL
Tuy nhiên, Thẩm Từ lắc đầu: “Không ích gì . Trứng côn trùng xuất hiện, các thành phố khác cũng chẳng khác gì .”
Thẩm Từ nhớ rõ ở kiếp , khi t.h.ả.m họa đỉa bùng phát, dù chạy trốn đến cũng vô ích. Ngược , thành phố Gia Nam là một thành phố lớn, căn cứ để nương tựa. Những nơi khác, ví dụ như thành phố Giang An bên cạnh còn chẳng căn cứ, phần lớn chỉ thể chờ c.h.ế.t.
Thẩm Minh xong cũng chỉ im lặng.
Cảm giác rõ nguy hiểm đang đến gần nhưng bản bất lực, thực sự khiến tuyệt vọng.
“Lúc ăn tối . Em thật cho , nhà … đủ suất đúng ?” Thẩm Minh hạ giọng hỏi nhỏ.
Thẩm Từ sững , ngờ trai thấu cô dễ dàng như .
Đã , Thẩm Từ cũng thể giấu giếm nữa. Cô vô thức về phía phòng ngủ, xác nhận ba đều đang ngủ, mới khẽ gật đầu.
Nói rằng gia đình bốn suất chỉ là lời cô để trấn an ba .
Thẩm Minh hỏi tiếp: “Vậy nhà mấy suất?”
Thẩm Từ giơ tay, giơ hai ngón tay.
Thẩm Minh thấy, thở phào nhẹ nhõm: “Có hai suất là , hai suất là .”
Như là thể đưa cả ba tòa nhà y tế .
“Anh, em nghĩ nhà lo thiếu lương thực nữa, chúng thể lấy một phần vật tư để đổi lấy suất.”
Nếu thể đổi thêm hai suất nữa thì , nhưng suất bán theo hình thức cạnh tranh giống như đấu giá, chắc mua .
Thẩm Minh lập tức đồng ý: “Mai cùng em ngoài xem .”
“Được.”
Vẫn còn một nửa suất còn , luôn xem xem liệu thể mua thêm .
Thẩm Minh thấy Thẩm Từ cứ nhíu mày, vẻ lo lắng. Anh buồn cốc nhẹ đầu cô: “Đừng lo nữa. Cho dù lấy suất, chuyện gì cũng sẽ gánh vác cho em.”
Còn về việc nên sự thật cho ba , cả hai đều ngầm hiểu sẽ tiếp tục giấu giếm.
Ngày hôm , Thẩm Từ chạy ngay đến đại sảnh nhiệm vụ của căn cứ.
đến cửa, Thẩm Từ thấy từ xa đại sảnh nhiệm vụ chật kín , tiếng ồn ào vang xa.
Khi cô đến gần, cảnh tượng mắt càng thêm choáng ngợp. Cả đại sảnh nhiệm vụ biến thành một bãi hỗn chiến, chen chúc , xô đẩy, la hét khản cả cổ để tranh giành.
“ vật tư! mua suất!!”
“Để cho một suất! thể trả nhiều hơn!!”
“Cút ngay! một lượng lớn trái cây, ông ?!”
“Đừng tranh nữa!!”
Thẩm Từ lắc đầu, chỉ thấy đau đầu vì quá ồn ào.
“A Từ, em đợi ở ngoài, trong giành cho em.”
Thẩm Minh sải bước định chen , Thẩm Từ vội kéo : “Đợi .”
“Sao thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-82-khoe-khoang-co-phai-la-chua-lay-duoc-suat-nao-khong.html.]
Thẩm Từ xung quanh, giải thích: “Đại sảnh nhận nhiệm vụ loạn như ong vỡ tổ , nhưng chủ trì vẫn đến. Giờ tranh giành đến vỡ đầu cũng vô ích thôi.”
Không chủ trì, nghĩa là dù hét to đến cũng đổi suất.
Nghe xong, Thẩm Minh mới cảm thấy lý. Anh là đàn ông nhưng thể cẩn thận bằng em gái. Anh cũng tham gia nữa, bèn kiên nhẫn đợi bên ngoài cùng Thẩm Từ.
Không đợi lâu, ba chiếc xe tải quân sự lái đến, dừng ở quảng trường bên ngoài đại sảnh.
Thẩm Từ đầu phía .
Cửa xe tải mở , Sở Hàn mặc đồ tác chiến, là đầu tiên bước xuống.
Tiếp theo, hai chiếc xe khác cũng bước xuống. Một trong đó là Chu Hướng Nguyên, bên cạnh còn Phó Song Song.
Còn , Thẩm Từ từng gặp, chắc cũng là đội trưởng đội bảo vệ của căn cứ.
Sau đó, lượt những bảo vệ khác xuống xe, theo đội trưởng của , tiến về phía đại sảnh nhiệm vụ.
Ba đội bảo vệ với khí thế áp đảo xuất hiện. Những trong đại sảnh thấy , lập tức im lặng. Bất kể hung hãn kiêu ngạo thế nào, tất cả đều trở nên ngoan ngoãn.
Sở Hàn liếc mắt tìm thấy Thẩm Từ đang ngoài đại sảnh.
Thẩm Từ cũng , họ lẽ đến để duy trì trật tự, nhiệm vụ nên tiện phiền. Cô lùi một bước, nhường đường rộng hơn.
Sở Hàn khẽ gật đầu với Thẩm Từ, ngang qua cô bước thẳng đại sảnh.
Sau khi đội Sở Hàn đại sảnh, tiếp theo là Chu Hướng Nguyên.
Chu Hướng Nguyên liếc Thẩm Từ một cái, trong mắt lộ vẻ khinh thường. Ngược là Phó Song Song bên cạnh, vì là thành viên đội bảo vệ nên cần tuân theo quy tắc, cô dừng chuyện với Thẩm Từ.
“Chị họ, thấy sống thế , bất ngờ ?” Phó Song Song tươi .
Cô khoác chiếc áo khoác lông thú dày cộm, nhưng bên trong mặc mỏng, để lộ chiếc cổ thon dài. Mái tóc dài buộc gọn gáy, trông sạch sẽ, thoáng mát, còn vẻ bết bát khác hẳn đây.
Vết bầm tím ở khóe mắt đây cũng biến mất. Sắc mặt cô trắng hồng, cả như đổi từ đầu đến chân, còn chút bóng dáng t.h.ả.m hại nào của ngày .
Thẩm Từ quan tâm Phó Song Song sống , dù đó cũng là con đường do chính cô lựa chọn.
Cô coi như thấy Phó Song Song, hề lên tiếng đáp lời.
Phản ứng lọt mắt Phó Song Song, khiến cô nhịn bật khẩy.
Lần Thẩm Từ còn vẻ khuyên nhủ cô , như cô thực sự sa vũng bùn nào đó. xem bây giờ, cô theo Chu Hướng Nguyên ăn sung mặc sướng, tận hưởng ấm trong xe. Còn Thẩm Từ thì ? Vẫn khổ sở chạy ngoài, hứng gió lạnh ngoài đại sảnh nhiệm vụ để tranh giành một suất tòa nhà y tế.
Nghĩ đến thôi thấy t.h.ả.m buồn .
Thẩm Từ Phó Song Song đang điều gì, nhưng cô thể thấy sự đắc ý nồng đậm trong nụ đó.
“Chu Hướng Nguyên , cô theo ?” Thẩm Từ nhắc nhở, cũng là đuổi khéo Phó Song Song .
Phó Song Song hiếm khi vị thế hơn Thẩm Từ, đương nhiên là nỡ rời , còn ở xem trò hề của Thẩm Từ.
Cô vênh váo : “Bây giờ Nguyên là đội trưởng đang bận việc cho căn cứ, phiền nữa. dù bận thế nào, cũng quên đưa theo bên . Chị họ, đội trưởng Sở… hành động gì với chị ?”
Sở Hàn?
Nghe đến cái tên , trong lòng Thẩm Từ thoáng dấy lên khó chịu. Cô ghét nhất việc Phó Song Song đem Sở Hàn . Cô nhíu mày: “Rốt cuộc cô gì?”
Thấy Thẩm Từ nhất thời cứng họng, Phó Song Song càng nước lấn tới, giọng điệu đầy mỉa mai: “Cũng gì, chỉ là bây giờ trong căn cứ, tranh giành suất đến phát điên . Chị họ, thấy chị và họ đang vất vả tranh giành với ở đây, là lấy suất nào ?”
Thẩm Minh bên cạnh thể nổi nữa. Anh nghĩ, rõ ràng từng chữ từng câu của Phó Song Song đều mang ý châm chọc.
Anh lạnh lùng đáp trả: “Việc chúng lấy suất , liên quan gì đến cô cả, cô lo cho là .”
Lời đáp trả hề khách sáo khiến Phó Song Song nhất thời nghẹn lời.
Phó Song Song vẫn cố vớt vát : “Dù cũng là họ hàng, cũng lòng quan tâm hai . Nếu hai khó khăn thì cần cố gắng chịu đựng. thể giúp hai hỏi Nguyên. Dù suất của cũng là do Nguyên lấy cho đấy.”
Rõ ràng, đây chẳng qua là cái cớ để khoe khoang mà thôi.
Thẩm Từ thấy tò mò, nhạt hỏi: “Suất của cô thì , thế suất của mợ thì ?”
Câu hỏi như chạm chỗ đau của Phó Song Song. Sắc mặt cô đột ngột sa sầm: “Không cần cô quản.”
Cô đổi thái độ đắc ý lúc nãy, giọng và ánh mắt đều trầm xuống. Cô liếc Thẩm Từ và Thẩm Minh bước đại sảnh nhiệm vụ, tìm Chu Hướng Nguyên.
Thẩm Từ vẻ mặt của cô , trong lòng lập tức hiểu . Chắc chắn Chu Hướng Nguyên chỉ cho cô một suất, còn Trần Quốc Khâm và Thạch Thu Thủy thì hề .
Trần Quốc Khâm thì gì, dù cũng ba ruột của Phó Song Song. Phó Song Song tìm cách lấy suất cho ông cũng là điều bình thường. Thạch Thu Thủy là ruột của cô , Phó Song Song thực sự thể mặc kệ ruột cô ?
Thẩm Từ vô thức ngẩng đầu Thẩm Minh, Thẩm Minh cũng lúc sang.
Thẩm Minh : “A Từ, chúng nên tránh xa Phó Song Song . Anh cứ cảm thấy cô đổi . Tuy đây cô cũng cay nghiệt, nhưng ít còn dễ chịu một chút. Bây giờ…”
Thẩm Minh lắc đầu. Phó Song Song bây giờ kỳ lạ, thể rõ là lạ ở , cứ như thể điều gì đó biến mất khỏi cô .
Thẩm Từ trai đang nghĩ gì: “Con ai cũng sẽ đổi thôi . Chúng cần lo cho khác, chỉ cần lo cho gia đình là .”
“ , chúng cứ lo cho cuộc sống của là .”
Trong lúc hai em chuyện, bên trong đại sảnh nhiệm vụ, sự trấn áp của ba vị đội trưởng, đám đông hỗn loạn dần dần khôi phục trật tự, còn xô đẩy chen lấn nữa.
Không lâu , một đội khác từ cửa bên hông, gồm sáu , ba nam ba nữ. Mỗi đều cầm giấy bút, đến phía đám đông.
Thẩm Từ nhận một trong họ ngay lập tức. Đó chính là phụ nữ thường trực ở phòng bảo vệ cổng căn cứ để xử lý việc của .
Cô và những khác cùng mở một tấm áp phích tay khổng lồ, dán lên bức tường trống dễ thấy nhất, : “Hiện tại còn 42 suất tòa nhà y tế. Căn cứ chỉ đưa một nửa . Các điều kiện cụ thể để đổi suất đều áp phích. Ai đủ điều kiện thì đến đây đăng ký.”