Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 85: Gia nhập - Anh nhất định phải bình an trở về!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:05
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, giữa làn sóng ồn ào chất vấn đó, một giọng phụ nữ từ tầng bốn vang lên: “ nghĩ cô lý, cô gái , sẵn lòng cùng cô.”

Hiếm chịu tin tưởng , Thẩm Từ cúi đầu xuống, thấy ban công tầng bốn một phụ nữ tóc ngắn, ngoài hai mươi tuổi, mặc đồ màu trung tính, đang ngẩng đầu về phía cô.

Thẩm Từ thấy sự kiên cường trong mắt đối phương, đáp: “Được, xuống tìm cô, chúng cùng tìm cách.”

“Đồng ý.”

Hẹn xong với phụ nữ, Thẩm Từ đóng cửa sổ, dặn dò Trần Ngọc Lan: “Mẹ, ở nhà giữ chặt cửa nhé, đừng cả. Con và sẽ xuống đối phó với đám đỉa đó.”

Nói xong, Thẩm Từ nhanh chóng phòng khách, lấy chiếc áo khoác gió đặt lưng ghế mặc .

Ở bên , Thẩm Minh nhanh nhẹn mặc áo khoác gió từ lúc Thẩm Từ quyết định thử dùng lửa tấn công đỉa biến dị.

Bây giờ nhiệt độ ấm lên, vượt qua 0 độ C từ lâu, cần mặc quần áo dày như nữa, cơ thể cũng linh hoạt hơn nhiều.

“Anh, mang đầy đủ đồ chứ?”

Không cần nhiều, Thẩm Minh hiểu ngay “đồ” mà Thẩm Từ nhắc đến là gì.

Anh siết chặt cây gậy gỗ long não đang cầm, nhấc một chân lên, hiệu cho Thẩm Từ xem con d.a.o găm buộc ở chân: “Nhìn xem, mang đủ cả .”

Thẩm Từ gật đầu.

Anh trai cô thường ngày tùy hứng, nhưng mỗi khi đến lúc mấu chốt đều bao giờ lơ là. Vậy thì Thẩm Từ cũng thể thua kém .

Thẩm Từ lấy một thanh gỗ long não từ gian , lấy thêm ba lô của Thẩm Minh, nhét vài bộ quần áo cũ mà nhà cô trong ba lô.

Thẩm Từ khỏi cảm thấy may mắn. May mà cô trải qua tận thế một . Vì , những thứ cũ kỹ bẩn thỉu (trừ những thứ quá kinh tởm dính côn trùng) cô đều thu thập và chất đống , phòng khi cần dùng đến như bây giờ.

Làm xong những việc , Thẩm Từ lấy ba lô của , nhét bật lửa, gỗ và những thứ khác trong.

Mọi thứ chuẩn xong, quần áo cũng mặc xong. Thẩm Từ đeo ba lô, cùng Thẩm Minh lập tức lên đường, nối bước khỏi nhà.

Trần Ngọc Lan lo lắng vô cùng, nhưng cũng cả hai con đều là quyết định gì thì sẽ nghiêm túc thực hiện, khuyên ngăn cỡ nào cũng vô ích. Bà chỉ còn cách dặn dặn : “A Từ, A Minh, hai đứa cẩn thận đấy nhé.”

“Mẹ yên tâm.” Thẩm Từ đáp, đóng “rầm” cửa .

Vừa khỏi nhà, những sống ở hành lang thấy động tĩnh, đều đầu . Từng đôi mắt hoảng sợ, lo lắng chằm chằm Thẩm Từ và Thẩm Minh.

Thẩm Từ đến thoải mái. Cô suy nghĩ nên hỏi họ xuống tầng , cùng đối phó với đỉa biến dị .

kịp hỏi, Vương Âm đang ở góc nhận cô: “Thẩm, Thẩm Từ?”

Nghe thấy giọng Vương Âm, Thẩm Từ mới , lộ vẻ ngạc nhiên: “Vương Âm? Không ngờ ở đây.”

Thẩm Từ cố gắng che giấu vẻ chột mặt.

Vương Âm và Vu Lương ở bên ngoài, nhưng vẫn luôn mở cửa để nhận . Lúc nếu họ rằng cô , chừng họ sẽ trách cô lạnh lùng vô tình.

Mặc dù Vương Âm và Vu Lương đều là kiểu đó, nhưng trong tận thế, lòng khó lường. Thẩm Từ nghĩ thể tránh rắc rối thì cứ tránh.

May mắn là cô giả vờ giống. Vương Âm manh mối, chỉ thấy bất ngờ. Cô dậy nhanh chóng tới: “ , chị cũng ngờ nhà hai ở đây. À, hai định ngoài ?”

Thẩm Từ gật đầu.

Vương Âm lo lắng : “Hai chị , bây giờ thể ngoài . Dưới tầng là nước đọng, trong nước đỉa biến dị. Những con đỉa đó kinh khủng lắm. Khu nhà bỏ hoang gặp tai ương , căn cứ mới đưa bọn chị đến khu dân cư để tạm trú.”

Những điều Vương Âm , Thẩm Từ đều . Lòng cô khẽ động: “Bọn em đang định xuống tầng đối phó với đỉa biến dị. Em hẹn với một cô gái ở tầng bốn. Mọi quyết định thử dùng lửa tấn công . Chị cùng bọn em ?”

Đi cùng ?

Vương Âm ngây .

Họ thấy đỉa biến dị còn chạy trốn kịp, Thẩm Từ chủ động nghênh chiến?

“Thẩm Từ, em hiểu những con đỉa đó đáng sợ đến mức nào . Con lớn nhất thể to bằng con chuột đấy!” Vương Âm một cách kích động, giơ tay mô tả kích thước: “Ở khu nhà bỏ hoang của tụi chị, chỉ riêng những chị thấy thôi cũng ít đàn đỉa c.ắ.n xé, hút m.á.u . Tiếng, tiếng la hét đó, chị…”

Nói đến đây, mặt Vương Âm tái mét .

Khu nhà bỏ hoang là nơi tập trung tị nạn, căn cứ cung cấp nhiều bảo vệ cho họ, nên tình hình ở đó là tệ nhất.

Nhớ những gì trải qua và thấy khi đến đây, khu nhà bỏ hoang chẳng khác nào địa ngục. Vương Âm sợ hãi đến mức cơ thể ngừng run rẩy.

Thẩm Từ sốc tinh thần, nhưng tình hình hiện tại khẩn cấp. Nếu gì, nơi cũng sẽ nhanh chóng trở thành khu nhà bỏ hoang thứ hai.

NHAL

Thẩm Từ nhanh: “Em tình hình bên ngoài, nhưng bây giờ một lượng lớn đỉa tràn tầng hai . Nếu tìm cách cầm chân, e rằng chúng sẽ đợi căn cứ đến cứu viện .”

“Cái …” Vương Âm nên lời.

Đương nhiên cô cách của Thẩm Từ là đúng, nhưng cô táy thực sự thể vượt qua rào cản tâm lý của chính .

cùng hai .”

Một giọng đột nhiên vang lên.

Ba Thẩm Từ đầu , thấy Vu Lương phía Vương Âm tới, lên tiếng: “ gì khác, chỉ sức khỏe. sẽ cùng xuống tầng giúp đỡ.”

Thẩm Từ bất ngờ, ngờ lúc Vu Lương chủ động .

Ấn tượng của cô về Vu Lương vẫn dừng đầu tiên cùng căn cứ. Lúc đó Vu Lương ốm yếu, gầy gò. bây giờ kỹ, tinh thần của Vu Lương hồi phục , mặt mũi sức sống, chuyện cũng dứt khoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-85-gia-nhap-anh-nhat-dinh-phai-binh-an-tro-ve.html.]

“A Lương, …” Vương Âm gì đó, nhưng .

Vu Lương nắm tay Vương Âm: “Nghe , Thẩm Từ đúng. Chúng thể chờ đợi mãi . Dù tranh thủ thêm một giây, chúng cũng thể sống thêm một giây.”

Nghe , Vương Âm cúi đầu, cuối cùng cũng gì nữa, nhưng khóe mắt dần đỏ lên.

Thẩm Từ những còn trong hành lang: “Mọi ai cùng chúng ?”

Tuy nhiên, hầu hết đều mặt , tránh ánh mắt của Thẩm Từ.

Trong đó, một phụ nữ đầu tóc bù xù, ôm chặt đứa con trong lòng: “, còn chăm sóc con. .”

Nói xong, cô lập tức chỉ những khác: “Anh, mấy đều là đàn ông khỏe mạnh. Cô tìm họ .”

Vài đàn ông chỉ mặt lộ vẻ tức giận.

“Này, cô gây sự ?”

“Chúng thì liên quan gì đến cô?”

Thẩm Từ nhóm đang cãi vã lắc đầu.

Trước t.h.ả.m họa, thiếu những nhát gan, yếu đuối, luôn nghĩ rằng trốn là sẽ thoát .

Chỉ một đàn ông đeo kính, trắng trẻo vạm vỡ, vài do dự lên tiếng, nhưng phụ nữ bên cạnh ngăn , cho mở lời.

Thẩm Từ hỏi nữa. Hầu hết đều mang một suy nghĩ, đó là trông chờ khác , trông chờ khác đến cứu.

họ thể nghĩ , còn Thẩm Từ thì thể. Thẩm Từ sẽ đặt sự an của và gia đình tay khác.

Có lẽ Vu Lương cũng nghĩ như . Họ đều gia đình cần bảo vệ.

“Đi thôi.” Thẩm Từ lên tiếng.

Vương Âm lưu luyến Vu Lương: “Anh nhất định bình an trở về!”

Vu Lương hứa hẹn: “Anh nhất định sẽ trở về.”

Dưới ánh mắt dõi theo của Vương Âm, ba Thẩm Từ dọc theo cầu thang xuống bên .

Thẩm Từ thấy tiếng la hét hoảng loạn liên tục từ các tầng , tầng . Tất cả cư dân trong tòa nhà đều hoang mang lo sợ.

Khi qua một khúc cua cầu thang, Thẩm Từ vô tình ngoài cửa sổ, thấy ở một tòa nhà chếch về phía bắc, ban công tầng hai, một đàn ông đang la hét chạy .

Những con đỉa to lớn đang bò khắp . Chúng c.ắ.n rách quần áo, điên cuồng vặn vẹo cơ thể, cố gắng hất những con đỉa khỏi . lượng đỉa quá nhiều, chúng như dính chặt da, còn c.ắ.n khiến cả biến thành một biển máu.

Thẩm Từ trơ mắt đàn ông đó chịu nổi đau đớn, trèo qua ban công, nhảy xuống từ tầng hai.

Dưới tầng khắp nơi là nước đọng, tạo thành những dòng chảy nhỏ. Trong đó chỉ đỉa mà còn ẩn chứa nhiều chất bẩn, khiến nước trở nên đục ngầu.

Sau một tiếng động lớn, nước b.ắ.n tung tóe. Người đàn ông rơi xuống nước vùng vẫy dữ dội, cố gắng rửa trôi những con đỉa . Ai ngờ tình hình khác so với những gì dự tính.

Mùi m.á.u tanh thu hút tất cả những con đỉa xung quanh. Chúng như phát điên, lao về phía .

Mực nước chỉ ngập đến eo đàn ông. Anh vùng vẫy trong nước, há miệng cầu cứu. Bỗng nhiên, một con đỉa to bằng con chuột chui "phụt" miệng .

Thẩm Từ bịt miệng, đầu , suýt nữa thì nôn mửa.

Thấy , Thẩm Minh vội vàng kéo Thẩm Từ rời khỏi cửa sổ. Ngay cả Vu Lương họ cũng cảm thấy buồn nôn.

Ba tiếp tục xuống, đến tầng bốn.

Hành lang tầng bốn trống trải, chỉ ba sống rải rác ở đó. Có lẽ những khác lo lắng tầng quá thấp sẽ an nên đều lên các tầng .

lúc ba Thẩm Từ xuống cầu thang, cửa nhà một hộ dân ở phía Đông hành lang mở .

Một phụ nữ thò đầu cánh cửa thăm dò.

Cho đến khi thấy Thẩm Từ, cô mới đeo ba lô bước khỏi nhà.

“Chào cô, tên là An Duyệt Tâm.”

An Duyệt Tâm đưa tay về phía Thẩm Từ.

Thẩm Từ ở tầng rõ mặt An Duyệt Tâm. Lúc thấy cô , cô mới nhận An Duyệt Tâm tuy ăn mặc giản dị, nhưng ngũ quan nét quyến rũ, quyến rũ đẽ, khí chất độc đáo.

Thẩm Từ bắt tay An Duyệt Tâm: “ là Thẩm Từ. Đây là trai , Thẩm Minh, còn đây là bạn của chúng , Vu Lương.”

An Duyệt Tâm gật đầu chào hỏi Thẩm Minh và Vu Lương theo lời giới thiệu của Thẩm Từ.

Cuối cùng, cô thẳng vấn đề: “Mọi định dùng lửa tấn công như thế nào?”

Thẩm Từ cũng giấu giếm: “Trong ba lô của chúng vài bộ quần áo cũ. Có thể xé châm lửa, ném đám đỉa. Ngoài , chúng còn gỗ long não, thể tự bảo vệ bản .”

An Duyệt Tâm xong thì gật đầu: “ một ít nhiên liệu, lẽ thể dùng .”

Có nhiên liệu, chỉ cần xử lý một chút là thể cháy lâu hơn, đúng là một thứ hữu dụng.

Thẩm Từ ngờ An Duyệt Tâm sẵn lòng lấy như . Cô đây cũng tích trữ một ít nhiên liệu trong gian, nhưng lượng nhiều, cô nỡ dùng trừ khi còn cách nào khác.

Thẩm Minh hỏi: “Cô ở đây một ?”

 

Loading...