Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 88: Vết thương - Hình như anh ấy không giữ nổi nữa rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:08
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỉa bò lên từ cầu thang, con bò từ cửa sổ ở khúc cua dọc theo bờ tường. Có hai lối, khó để phòng thủ. Vì , việc rút lên cao hơn là điều tất yếu. như , đỉa từ hai lối sẽ tụ , lượng tăng đột ngột, áp lực sẽ lớn.
Tuy nhiên, tầng bốn giữ vững! Nếu tầng bốn giữ , thì càng lên cao sẽ càng gần tầng bảy.
“A Từ, cuối cùng cách nào tiêu diệt đỉa biến dị ?” Thẩm Minh hỏi.
Thẩm Từ : “Có, khi nhiệt độ tăng cao, nước đọng nóng lên, chúng sẽ nước sôi g.i.ế.c c.h.ế.t.”
Đây là một tin , nhưng cũng là một tin .
Tin là khi nhiệt độ nước tăng cao, đỉa biến dị sẽ c.h.ế.t hàng loạt, tiêu diệt nhanh. tin là bây giờ mới là giai đoạn đầu của nước đọng. Phải mất một thời gian nữa nhiệt độ mới tăng lên đến mức thể g.i.ế.c c.h.ế.t đỉa biến dị.
Thẩm Minh thở dài: “Chỉ thể chờ căn cứ đến cứu viện thôi.”
Căn cứ xây dựng tòa nhà y tế thành nơi trú ẩn, điều đó nghĩa là họ sẽ bỏ mặc tất cả những sống sót.
“Chắc là sắp , chúng cố gắng cầm cự thêm chút nữa.” Thẩm Từ lên tiếng an ủi.
đúng lúc hai đang chuyện, một loạt tiếng kêu t.h.ả.m thiết bùng lên từ tòa nhà đối diện ở phía Bắc!
Lòng Thẩm Từ thắt . Cô vội ngoài cửa sổ, thấy đỉa biến dị bỏ đầy bên tường ngoài của tòa nhà đó!
Chúng trườn lên liên tục, chui từ cửa sổ các tầng. Đỉa tràn tầng năm, thậm chí tầng sáu cũng tụ tập một lượng lớn đỉa và bắt đầu phá cửa sổ.
Mọi la hét hoảng loạn, vội vàng chạy trốn. Bóng vội vã lướt qua cửa sổ cầu thang mỗi tầng.
Thẩm Từ mà lắc đầu.
Chỉ chạy trốn mà tìm cách chống cự, gian sống sẽ nhanh chóng thu hẹp.
“Anh, chúng rút lên cầu thang phía .”
Thẩm Từ c.h.é.m đứt một con đỉa biến dị to lớn, đưa quyết định.
Thẩm Minh cũng khó chống đỡ nổi, gật đầu đồng ý với đề nghị của Thẩm Từ, từ bỏ cửa sổ phía Bắc, rút lên cầu thang phía .
Rút lên , chỉ cần canh giữ lối cầu thang là đủ, như sẽ phân tâm.
Thẩm Từ bảo Thẩm Minh chặn , cô theo cách cũ, chế tạo một ngọn đuốc đơn giản khác, đổ một ít xăng châm lửa.
Ngọn đuốc đó cháy hết, Thẩm Từ ném đám đỉa, để nó phát huy giá trị cuối cùng. Lúc chế tạo một cái mới, cũng thể tạo mối đe dọa với đỉa biến dị.
“Phía hai thế nào ?”
Trong căn hộ phía Đông, An Duyệt Tâm thấy động tĩnh ở cầu thang, Thẩm Từ và Thẩm Minh rút lên. Cô lên tiếng hỏi.
Thẩm Minh đáp : “Yên tâm, chúng .”
Vậy thì .
đúng lúc , Vu Lương kêu“á”.
Thẩm Từ giật , lo lắng Vu Lương xảy chuyện. Cô đành lấy hai thanh gỗ long não cất gian, đặt ngang mặt Thẩm Minh.
“Anh, giữ ở đây , em xem Vu Lương.”
“Được, em .”
Tạm thời giao nhiệm vụ cho Thẩm Minh, Thẩm Từ chạy về phía hành lang.
Ai ngờ cô đến hành lang, còn kịp chạy qua, thấy tiếng bò rợn vang lên từ căn hộ phía Tây, căn hộ đang đóng chặt cửa.
Thẩm Từ đầu , chỉ cảm thấy bộ trái tim chùng xuống.
Tầng bốn, An Duyệt Tâm và Vu Lương đang lo chống đỡ ở phía Đông. Còn phía Tây thì ? Hầu hết những ở tầng thấp chạy trốn lên tầng . Họ đóng cửa nhà . Người ngoài . Ngay cả Thẩm Từ đối phó với đám đỉa biến dị cũng thể!
Chỉ thể chờ đợi đội quân đỉa phá cửa sổ, phá cửa !
Một cảm giác bất lực sâu sắc bao trùm lấy Thẩm Từ.
Cô sợ vất vả, sợ mệt, thậm chí sợ thương. cái hố lớn do sự hèn nhát của đồng bào đào , cô giải quyết thế nào đây?
Tất cả đều chỉ lo chạy thoát , họ cố gắng chống đỡ như , liệu còn ý nghĩa gì nữa ?
Lúc , tình trạng của An Duyệt Tâm và Vu Lương cũng trở nên tồi tệ.
Thẩm Từ thấy tiếng kêu kinh ngạc, đành nén sự bất lực trong lòng, tiếp tục chạy qua.
Khi cô đến nơi, An Duyệt Tâm đang vất vả chiến đấu với những con đỉa bò ban công.
Toàn bộ cửa sổ ban công đỉa biến dị bao vây. Sàn nhà phủ đầy mảnh vỡ, một bãi chiến trường lộn xộn.
Thẩm Từ tiến lên vài bước giúp An Duyệt Tâm, nhưng phát hiện tình trạng của Vu Lương còn tệ hơn. Một con đỉa biến dị to bằng con chuột c.ắ.n chặt lấy cánh tay anhấy.
Vu Lương dùng d.a.o cắt con đỉa xuống, nhưng cây gậy gỗ long não trong tay rơi xuống cách đó vài bước.
Nhìn ngoài cửa sổ, ngày càng nhiều đỉa bao vây cửa sổ, chen chúc tràn . Vu Lương rơi tuyệt vọng.
Hình như giữ nổi nữa .
“Tránh !”
Đột nhiên, giọng Thẩm Từ vang lên từ phía .
Vu Lương cảm thấy vai kéo . Anh kéo về phía , đến nơi tương đối an . Sau đó, một bóng lướt qua , cầm một miếng vải lớn đang cháy rực, đè mạnh xuống bậu cửa sổ.
Bậu cửa sổ lập tức bốc cháy. Những con đỉa biến dị đang chen lấn trườn , trườn nửa chừng gặp nhiệt độ nóng bỏng, đều sợ hãi lùi , hoặc co rút cơ thể, lửa thiêu đốt ngay tại chỗ.
Còn những con bò trong, Thẩm Từ tay tàn nhẫn chính xác, lâu c.h.é.m c.h.ế.t hết.
điều chỉ giải quyết nhất thời.
Vu Lương thương. Thẩm Từ vết thương cánh tay , m.á.u thịt be bét, c.ắ.n mất một miếng lớn, xung quanh còn sưng tấy, m.á.u ngừng chảy .
Vết thương cầm m.á.u và băng bó ngay lập tức. Hơn nữa, đỉa mang nhiều vi khuẩn, e rằng sẽ nhiễm trùng.
“Anh về tầng bảy . Ba còn một ít t.h.u.ố.c ngoài da, bảo ông cầm m.á.u cho .” Thẩm Từ với Vu Lương.
Vu Lương ôm vết thương cánh tay. Anh thấy khi ngọn lửa bậu cửa tắt, đỉa bò . Anh từ chối: “Không cần lo cho , vẫn thể chống đỡ .”
Vốn dĩ họ chỉ bốn . Nếu , Thẩm Từ và sẽ càng khó giữ hơn.
“Á á đỉa! Đỉa bò lên tới tầng năm !!”
Trên lầu, ai đó hét lên bên cửa sổ. Tiếng hét vang lên như sấm, khiến tất cả trong tầng lầu đều hoảng loạn.
“Không xuống lầu canh giữ ? Họ canh giữ kiểu gì ?!”
“Cả đội cứu hộ của căn cứ nữa, rốt cuộc thì bao giờ họ đến đây?!”
“Hu hu, chúng còn đợi ?”
NHAL
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-88-vet-thuong-hinh-nhu-anh-ay-khong-giu-noi-nua-roi.html.]
“Khóc lóc gì chứ? Câm miệng ngay !”
Thẩm Từ đối phó với đỉa biến dị, tiếng ồn ào lầu, cùng tiếng chân chạy trốn vội vã. Cô một nữa rơi cảm giác bất lực.
Và cánh cửa đối diện hành lang cũng phát tiếng rung lắc liên tục.
Tầng bốn, e rằng cũng giữ nổi nữa.
“A Từ! Con ở ?!”
Thẩm Từ chợt thấy tiếng cô gọi, gần, hình như là vọng xuống từ tầng năm!
“Mẹ?!” Thẩm Từ kinh ngạc lo lắng: “Sao xuống đây? Mau về !”
Tuy nhiên, Trần Ngọc Lan kịp giải thích, chỉ : “Mọi tránh một chút! Mẹ dội nước xuống đây!”
Cái gì?
Dội nước?
Thẩm Từ còn kịp phản ứng, một chậu nước nóng hừng hực từ lầu dọc theo tường dội xuống, ngay lập tức những con đỉa biến dị đang bò cửa sổ bỏng và rơi xuống.
Thẩm Từ kinh ngạc há hốc mồm.
Vu Lương bên cạnh cũng kinh ngạc: “Vẫn, vẫn thể như ?”
Đồng thời, cầu thang cũng vài loạt tiếng bước chân chạy xuống.
Vương Âm dẫn đầu, cùng với ba khác, thẳng đến chỗ Thẩm Minh đang khó khăn chống đỡ đỉa.
Thẩm Minh sững sờ: “Mọi …”
Phía Vương Âm, một đàn ông khỏe mạnh da ngăm đen, một tay cầm dao, một tay cầm gỗ long não, chạy nhanh đến bên cạnh Thẩm Minh, giúp c.h.é.m c.h.ế.t một con đỉa biến dị đang bò lên.
Anh : “Người em, đến giúp đây.”
Thẩm Minh càng thêm ngạc nhiên.
Đồng thời, Thẩm Từ và An Duyệt Tâm cũng bất ngờ kém.
Thẩm Từ chuẩn tâm lý từ bỏ tầng bốn, nhưng ngờ những còn do Vương Âm dẫn đến, tiếp tục về phía họ. Mỗi đều mang theo dụng cụ.
Vương Âm cửa thấy Vu Lương thương, cô ấyhốt hoảng chạy nhanh tới: “A Lương, thương ?!”
Vu Lương mặt tái mét, giấu vết thương lưng, cho Vương Âm thấy. Vương Âm ý đồ nhỏ đó của ? Cô cho cơ hội giấu .
Vu Lương chỉ thể gượng : “Không , chỉ là một vết thương nhỏ thôi.”
Đã mất một miếng thịt lớn mà vẫn gọi là vết thương nhỏ ?
bây giờ là lúc những chuyện .
Vương Âm nhanh chóng với Thẩm Từ và Vu Lương: “Chị dẫn theo vài lầu xuống giúp. Mọi thể nghỉ ngơi một chút .”
Đây đúng là một trận mưa tưới mát kịp thời.
Thẩm Từ thấy những Vương Âm mang đến, một đến giúp đỡ chỗ An Duyệt Tâm, còn thì ở đây.
Nhìn thấy ở , Thẩm Từ khỏi ngẩn . Đó chính là đàn ông da trắng, đeo kính ở tầng bảy.
Thẩm Từ còn nhớ khi họ hỏi ai tham gia , đàn ông do dự vài mở lời, nhưng phụ nữ bên cạnh ngăn .
Người đàn ông áy náy : “Lẽ nên xuống giúp từ , nhưng… xin , đến muộn.”
Tất nhiên Thẩm Từ sẽ bận tâm những chuyện . Có sẵn lòng đến giúp là .
“Không muộn , đến đúng lúc.” Thẩm Từ . Cô tranh thủ lúc đợt đỉa tiếp theo bò lên, giảng giải vài điểm cơ bản cho đàn ông.
Người đàn ông gật đầu, ghi nhớ tất cả. Ngay cả Vương Âm bên cạnh cũng lắng chăm chú.
Có đàn ông canh giữ, Thẩm Từ cảm thấy gánh nặng vai cuối cùng cũng nhẹ một chút. Cô mới thời gian hỏi Vương Âm: “Vương Âm, tình hình tầng thế nào ? Ba em ?”
Vương Âm Thẩm Từ lo lắng, lập tức : “Yên tâm, ba em . Chỉ là tình hình mấy tầng cũng lắm, đều đỉa biến dị chui . May mắn là lượng đỉa nhiều. Hiện tại tiêu diệt hết. Ngoài , bọn chị tìm canh giữ ở tầng năm và tầng sáu.”
Đây đúng là một tin .
Nếu chỉ canh giữ một tầng lầu, chắc chắn sẽ giữ , vì ngoài cửa sổ, đỉa còn bò dọc theo các bức tường khác. Đó là những nơi mà gỗ và d.a.o đều thể với tới.
nếu các tầng đều canh giữ, nghĩa là lượng đỉa lọt lưới cũng sẽ giảm đáng kể, giảm bớt nguy hiểm.
Quả nhiên là nhiều thì càng mạnh.
Vương Âm thở phào nhẹ nhõm: “Thực chỉ cần đồng lòng, khó khăn lớn đến cũng vượt qua .”
Chỉ sợ tai họa, con tự hãm hại lẫn , đó mới là tự đào mồ chôn .
Cũng như cô . Ban đầu cô hề dũng khí, nhưng khi kêu gọi giúp đỡ, vẫn nhiều sẵn lòng tự nguyện . Chính những đó tiếp thêm dũng khí cho cô , để cô dám xuống đây, đối mặt với những thứ ghê tởm .
Thẩm Từ vỗ vai Vương Âm, khích lệ cô : "Làm lắm. Mọi ở đây canh giữ một lúc, em đưa Vu Lương đến chỗ ba em chữa trị vết thương, tiện thể xem tình hình tầng.”
“Được, em mau .”