Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 89: Thuyền cao su - Tại sao căn cứ lại phân biệt đối xử như vậy chứ?!…

Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:09
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Từ dẫn Vu Lương về tầng bảy.

Khi qua tầng năm và tầng sáu, cô thấy những mà Vương Âm sắp xếp. Cả căn hộ và cầu thang đều canh giữ.

Hy vọng đội cứu hộ của căn cứ thể đến sớm.

Quay về tầng bảy, khí ở đây còn náo nhiệt hơn lầu. Cả hành lang gần như chật kín .

Thẩm Từ kỹ, thấy gần một nửa thương nhẹ, cánh tay và chân đều vết thương với các mức độ khác .

Ba cô, Thẩm Lương Sơn, đang băng bó vết thương cho một . Mẹ cô, Trần Ngọc Lan, lẽ cũng từ tầng lên, đang đun một nồi nước nóng trong phòng khách. Một vài phụ nữ khác cũng đang sức giúp đỡ.

“A Từ?”

Thẩm Lương Sơn thấy Thẩm Từ trở về , vội vàng tiến lên, xem Thẩm Từ thương .

nhận hai tay đầy máu, sợ mùi m.á.u tanh ảnh hưởng đến Thẩm Từ, ông đành dừng , hỏi Thẩm Từ: “Dưới lầu thế nào ? Con thương ?”

“Ba, con . Những là…” Thẩm Từ những thương.

Thẩm Lương Sơn thở dài: “Vẫn một đỉa biến dị bò lên tầng. Họ đều may cắn. A Từ , con… còn t.h.u.ố.c ?”

Thẩm Lương Sơn Thẩm Từ t.h.u.ố.c trong gian, nhưng mặt nhiều , ông thể thẳng, vẫn giữ kẽ.

Thẩm Từ hiểu ý ba, gật đầu: “Có. À đúng , Vu Lương cũng thương. Lát nữa ba xử lý vết thương cho nhé.”

“Được.”

Thẩm Từ theo Thẩm Lương Sơn về nhà .

Vừa cửa, Trần Ngọc Lan cũng nhanh chóng tới, tay đặt lên cánh tay Thẩm Từ ngó xung quanh: “Con thương chứ?”

Thẩm Từ lắc đầu: “Không. Mẹ, đang…”

Trần Ngọc Lan vội giải thích: “Mẹ nghĩ những con đỉa biến dị đó sợ lửa, chắc chắn cũng sợ nước nóng. Mẹ lên xuống các tầng, thu thập nước thải mà dùng, đun nóng để đối phó với đỉa, giúp các con san sẻ chút gánh nặng.”

Nghe , Thẩm Từ hít hít mũi, lòng đầy cảm động.

“Mẹ cứ bận việc của . Con đưa ba phòng tìm thuốc.”

“Ừ, con .”

Vào phòng, Thẩm Từ vội vàng tránh tai mắt bên ngoài, lấy hết t.h.u.ố.c trong gian , trải đầy giường.

Thẩm Lương Sơn lục lọi bên trong, lấy một ít t.h.u.ố.c cầm m.á.u và băng gạc. Ông trở hành lang bên ngoài, chữa trị vết thương cho .

Thẩm Từ cất nốt t.h.u.ố.c còn , bổ sung thêm vài bộ quần áo cũ và củi ba lô. Cô cầm con d.a.o trong tay lên, chuẩn ngoài xem chỗ nào cần hỗ trợ .

Lúc , trời bên ngoài tối. Toàn bộ khu dân cư chìm trong bóng tối. Nhìn xuống từ lầu, nước đọng đen ngòm lấp lánh ánh đèn, vô đỉa đang nhốn nháo trong nước, khiến khiếp sợ.

Thẩm Từ đặt tay lên tường ở góc: "ọe” một tiếng nôn khan. Ngón tay cô ngừng run rẩy.

Trước đó, khi đối diện với nguy hiểm sinh tồn, mặt khác, Thẩm Từ buộc nén cảm giác ghê tởm trong lòng. Giờ đây chỉ một , cô thể kìm nén nữa.

Nỗi sợ hãi mà đỉa biến dị mang từ kiếp vẫn còn đọng sâu trong linh hồn cô, liên tục chớp nhoáng.

Cách giải quyết duy nhất là tự quen với nó.

Thẩm Từ lấy nước súc miệng, lau miệng, ăn một viên kẹo để hồi phục năng lượng, giúp tiêu diệt đỉa biến dị.

Càng về , càng nhiều nhận đỉa biến dị chỉ đáng sợ ở lượng đông, chứ thực khó g.i.ế.c. Họ cũng nhận thấy tình hình ở các tòa nhà còn tệ hơn, trong khi tòa nhà của họ khá hơn nhiều. Đây là nhờ công lao của những dám xông lên phía .

, ngày càng nhiều tham gia cuộc chiến. Mọi luân phiên nghỉ ngơi. Những thực sự nhút nhát cũng chủ động tham gia đội mà Trần Ngọc Lan tổ chức, giúp thu thập các vật liệu dễ cháy và nước thải.

Thẩm Lương Sơn tổ chức chữa trị cho thương. Thẩm Từ và Thẩm Minh dẫn dốc sức giữ vững các chốt chặn.

NHAL

Mọi trong tòa nhà đều đang đóng góp sức lực của cho sự sống còn.

Mãi cho đến nửa đêm, Thẩm Từ ướt đẫm mồ hôi. Cô một nhát đ.â.m xuyên qua hai con đỉa biến dị. Cô vô tình ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua cửa sổ, thấy thứ gì đó đang trôi nổi mặt nước giữa các tòa nhà ở xa xa.

Thẩm Từ đối phó với đỉa biến dị, quan sát kỹ. Khi cách gần hơn, cuối cùng cô cũng rõ đó là gì.

Là thuyền cao su!

Một chiếc, hai chiếc, ba chiếc…

Ngày càng nhiều thuyền cao su xuất hiện, hướng về các tòa nhà.

“Thuyền… là thuyền! Mọi mau ! Có thuyền đang đến chỗ chúng !”

Những khác thấy cảnh , đều reo hò vui mừng.

“Là căn cứ đến cứu chúng ?”

“Chắc chắn !”

… chúng lên thuyền ? , dám, nước là đỉa…”

Một cô gái câu , xong đều im lặng.

Căn cứ đến cứu viện là điều , nhưng công cụ cứu hộ là thuyền cao su. Lỡ như thuyền tấn công, những đó sẽ còn chỗ nào để chạy trốn.

Thẩm Từ quan sát một lúc, : “Yên tâm, đáy thuyền lắp gỗ long não.”

“Cái gì?”

Mọi hết sức ngạc nhiên.

Thẩm Từ chỉ một chiếc thuyền cao su. Bên trong một đang chèo thuyền. thuyền hề đỉa biến dị tấn công. Ngược , mặt nước xung quanh chiếc thuyền đó yên tĩnh hơn nhiều.

Tình huống chỉ một khả năng, đó là đáy thuyền hoặc thuyền lắp gỗ long não.

Mọi lời Thẩm Từ, cũng kỹ hơn, phát hiện quả nhiên đúng như Thẩm Từ .

Mọi thở phào nhẹ nhõm, reo hò vui mừng khôn xiết.

“Thật là quá.”

Chỉ cần đảm bảo thuyền an , sẽ dám lên. Nếu cứ ở trong tòa nhà mãi, sớm muộn gì cũng lúc cầm cự .

Đài phát thanh trong căn cứ vang lên: “Kính gửi quý cư dân, tòa nhà y tế xây dựng thành công thành nơi trú ẩn. Đề nghị cư dân thẻ thông hành lên thuyền cao su do bảo vệ chèo lái để đến tòa nhà y tế. Cư dân thẻ thông hành thể chọn thuyền cao su khác để đến khu biệt thự tránh nạn.”

Thông báo dứt, liền ồ lên!

Những còn sống trong các tòa nhà dân cư đều bùng lên tiếng ồn ào.

“Ý gì đây? Tại căn cứ phân biệt đối xử như chứ?!”

đấy, mạng của chúng là mạng ?!”

“Tuyệt vời! Chúng thẻ thông hành, chúng thể lên thuyền bảo vệ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-89-thuyen-cao-su-tai-sao-can-cu-lai-phan-biet-doi-xu-nhu-vay-chu.html.]

, bảo vệ, sự an của chúng đảm bảo hơn!”

“Này- chúng ở đây-”

công bằng!!”

“Có gì công bằng? Mọi đều dựa bản lĩnh của để thẻ thông hành, cho nên phân biệt đối xử!”

“Hừ, ngay cả thẻ thông hành cũng lấy , những như cũng chẳng bản lĩnh gì, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t.”

“Mày gì đó? Có ngon mày xem!”

“Thắng vua thua giặc, mày hiểu đạo lý ?”

Thẩm Từ nhận tin tức, lập tức về tìm ba .

“Ba, , đừng bận rộn nữa! Đội cứu hộ của căn cứ đến ! Chúng cần canh giữ nữa!”

Thẩm Từ chạy về nhà, dùng d.a.o cạy những thanh gỗ long não lắp cửa sổ .

Thẩm Minh về thấy hành động của Thẩm Từ, lập tức hiểu , cũng giúp Thẩm Từ dùng d.a.o cạy gỗ.

Lưỡi d.a.o tay hai cùn và mẻ do đối phó với đỉa biến dị, gần như sắp hỏng. Dùng để cạy gỗ cũng cần tiếc.

Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn cùng các con xuống lầu, lên thuyền cứu hộ mà căn cứ đưa đến.

Tuy nhiên, đồ đạc trong nhà thực A Từ thu dọn từ , còn gì nhiều để thu dọn nữa.

Thẩm Từ và Thẩm Minh cạy xong gỗ long não. Thẩm Từ lấy hai thanh gỗ long não từ ba lô, đưa cho ba mỗi một thanh. Số còn cô cất gian. Sau đó, cô lấy vài thanh củi bình thường, bảo Thẩm Minh cùng cô tẩm xăng , thành những ngọn đuốc đơn giản.

Trần Ngọc Lan lo lắng : “Mực nước lầu chỉ cao hơn nửa một chút. Nếu thuyền, chúng xuống lầu. lầu là đỉa biến dị, đây?”

Trong lúc bận rộn, Thẩm Từ tranh thủ : “Mẹ, ba yên tâm, con và nhất định sẽ đưa ba ngoài an .”

Không hiểu , lời khiến Trần Ngọc Lan và Thẩm Lương Sơn cảm thấy lo lắng, cứ như A Từ và A Minh sắp chia tay họ .

thấy các con bận rộn như thế, họ gây thêm phiền phức, nên hỏi gì thêm nữa.

Thẩm Từ nhận sự lo lắng của ba . Sau khi chế tạo xong ngọn đuốc đơn giản, cô và Thẩm Minh mỗi một cây, còn cất gian để dự phòng. Cô cầm d.a.o lên, chuẩn lên đường.

Cô tay trái cầm đuốc, tay cầm dao. Thẩm Minh cũng , tay trái cầm đuốc, tay cầm dao. Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan thì mỗi tay cầm một thanh gỗ long não.

Thẩm Từ chịu trách nhiệm châm lửa một thanh gỗ long não tay Trần Ngọc Lan. Thẩm Minh châm lửa thanh gỗ của Thẩm Lương Sơn.

Ngay lập tức, gỗ long não bốc cháy, mùi hương càng thêm nồng nặc.

Thẩm Từ đeo ba lô, cùng Thẩm Minh bảo vệ ba rời khỏi căn hộ, thẳng xuống lầu.

Những khác trong tòa nhà cũng phòng thủ nửa, tự thu dọn đồ đạc của .

Cả tòa nhà bỗng trở nên hỗn loạn.

Thẩm Từ khó khăn di chuyển giữa đám đông hỗn loạn.

May mắn là gia đình cô thu dọn nhanh nhất, và cũng là những xuống lầu đầu tiên. Khi đến tầng sáu, đám đông xung quanh giảm nhiều.

đám đông giảm , lượng đỉa chắc chắn tăng lên. Đặc biệt bây giờ còn ai canh giữ các chốt chặn nữa, đỉa còn cản trở, tự do bò , trườn nhớp nháp sàn nhà, khiến ớn lạnh rợn tóc gáy.

May mắn là Thẩm Từ và trai đều đuốc và dao. Họ dẫn đầu mở đường. Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan vững vàng theo .

Nhờ nóng của đuốc và mùi gỗ long não cháy, bốn Thẩm Từ qua nơi nào cũng tạo một khu vực an . Ngay cả khi thỉnh thoảng đỉa vô tình bò , Thẩm Từ cũng nhanh tay c.h.é.m c.h.ế.t.

“Thẩm Từ!”

Thẩm Từ đang định xuống tầng năm, thấy tiếng Vương Âm gọi từ phía .

Sau đó, Vương Âm và Vu Lương cũng vội vã chạy xuống.

Trong quá trình đó, khi gặp đỉa biến dị bò từ cửa sổ, Vu Lương chịu trách nhiệm chém, Vương Âm phụ trách hỗ trợ, sẵn sàng lấy vải vụn từ ba lô n.g.ự.c châm lửa bất cứ lúc nào.

Hai vội vã chạy xuống. Vương Âm áy náy với Thẩm Từ: “Chị, chị xuống tầng cùng nhà em, ?”

Nói xong, Vương Âm cũng cảm thấy quá mặt dày, nhưng còn cách nào khác. Cô và Vu Lương đều c.h.ế.t. Gia đình Thẩm Từ nhiều cách để tự vệ, theo họ sẽ an hơn.

“Bọn chị đảm bảo sẽ gây thêm phiền phức cho .”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...