Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 90: Lên thuyền - Không có thẻ thông hành thì không được lên thuyền này!
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:10
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Từ là keo kiệt. Vương Âm cũng tình nghĩa chiến đấu cùng gia đình cô, và phẩm chất của cả hai đều . Cô sẵn lòng giúp đỡ họ trong khả năng của .
Cô nhiều: “Đi thôi.”
Tốt quá !
Vương Âm mừng rỡ, vội vàng cùng Vu Lương theo Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan.
Phía Thẩm Từ và Thẩm Minh mở đường, Vương Âm cảm thấy áp lực của và Vu Lương giảm nhiều. Chỉ cần họ cố gắng bảo vệ phía và hai bên là .
Việc hai họ gia nhập cũng lợi cho Thẩm Từ, ít nhất phía ba cô yểm trợ, sự an cũng đảm bảo hơn.
Sáu tiếp tục tiến lên, vượt qua tầng năm một cách suôn sẻ, xuống tầng bốn.
Tầng bốn An Duyệt Tâm ở. Thẩm Từ liếc căn hộ của An Duyệt Tâm, thấy cửa mở toang, bên trong đỉa biến dị bò đầy sàn nhà.
Có vẻ An Duyệt Tâm còn ở đó, chắc xuống lầu .
Thẩm Từ khá ngưỡng mộ cô gái tên An Duyệt Tâm . Cô hy vọng đối phương thể sống sót qua t.h.ả.m họa đỉa biến dị .
Sau đó, càng xuống thấp, đỉa biến dị càng nhiều. Gỗ long não tay Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan sắp cháy hết.
Thẩm Từ tranh thủ khi lửa tắt, lấy hai thanh gỗ long não khác từ ba lô, châm lửa đưa cho ba .
Làm xong những việc , xuống tầng ba, nhưng thấy một tiếng kêu kinh hoàng từ bậc thang xuống tầng hai!
“Trần Quốc Khâm! Tên khốn nạn, ông hại c.h.ế.t ?!”
“Ồn ào gì chứ?! Còn nữa ?!”
Hóa là hai Trần Quốc Khâm và Thạch Thu Thủy.
Thật xui xẻo.
Thẩm Từ gặp họ một chút nào, nhưng chỉ một con đường, thể tránh .
Hai thấy tiếng bước chân dồn dập từ cao, cũng ngẩng đầu lên, vặn thấy Thẩm Từ và đoàn .
Ánh mắt Thạch Thu Thủy rơi những dụng cụ tay Thẩm Từ, lập tức lộ vẻ ghen tị.
Bà nhà Thẩm Từ gỗ long não, dao, nếu thì thể dẫn dắt nhiều trong tòa nhà chống đỉa biến dị như .
là một chuyện, tận mắt chứng kiến là một chuyện khác.
NHAL
Trần Ngọc Lan hừ lạnh một tiếng, siết chặt thanh gỗ long não đang cháy tay, cùng Trần Quốc Khâm tiếp tục xuống lầu.
cứ thế xuống, cho đến khi đến tầng một, Thạch Thu Thủy mới giật nhận một điều. Hai bà và Trần Quốc Khâm, hình như đang mở đường cho gia đình Thẩm Từ?!
Thạch Thu Thủy tức giận thôi, lách sang một bên, bực bội : “Các !”
Thẩm Từ Thạch Thu Thủy như một kẻ ngốc, khách khí lên phía , thẳng một căn hộ phía Đông.
Đây là tầng một, bên là tầng trệt.
Trước đây nước đọng chỉ ngập một phần tầng trệt, nhưng bây giờ , mực nước dâng cao hơn, gần như nhấn chìm bộ tầng trệt. Điều nghĩa là chỉ thể chọn nhảy từ ban công tầng một xuống, trực tiếp nhảy thuyền cao su mặt nước.
Vì cửa sổ và cửa tầng một đỉa biến dị phá vỡ từ sớm, nhờ sự nhường đường của Thạch Thu Thủy, đoàn Thẩm Từ thuận lợi ban công.
Mọi đưa lưng về phía , dọn dẹp sạch sẽ đỉa xung quanh ban công. Thẩm Từ mới thời gian xuống.
Phải rằng sức phá hoại của đỉa biến dị mạnh mẽ. Ban công vốn bịt kín, bây giờ đừng là hàng cửa sổ phía Nam, ngay cả tường cũng phá hủy. Chỉ cần cẩn thận là sẽ hụt chân xuống ngay.
Thẩm Từ cẩn thận xuống bên . như cô dự đoán, mặt nước bên chen chúc những chiếc thuyền cao su. Có chiếc bảo vệ chèo lái, chiếc thì .
Bầu trời đêm đen kịt, mặt nước sâu thẳm đáng sợ, hơn nữa còn vô đỉa nhốn nháo trong nước, phát tiếng động rợn .
Trong đó, Thẩm Từ thấy An Duyệt Tâm.
An Duyệt Tâm lên một chiếc thuyền cao su, nhưng vì đủ nên thuyền khởi hành, vẫn đang chờ đợi.
“Cô An, một chiếc thuyền cao su thể chở mấy ?”
An Duyệt Tâm thấy Thẩm Từ, bất ngờ. Cô dậy, to: “Một chiếc năm , bao gồm cả bảo vệ.”
Nói như , thuyền của An Duyệt Tâm còn thể chở thêm ba .
“Ba, , ba xuống .”
Thẩm Từ kéo ba phía , tiện tay nhét hai chiếc thẻ thông hành tòa nhà y tế túi áo của họ.
“A Từ, thế còn con? Con và A Minh ?”
Cảm giác bất an trong lòng Trần Ngọc Lan càng lúc càng lớn.
“Mẹ đừng lo, ba xuống , con và sẽ theo mà.”
Thẩm Lương Sơn : “Cứ lời A Từ .”
Con gái việc bao giờ xảy sai sót, con bé nhất định sẽ bảo vệ bản .
Nếu như , Trần Ngọc Lan cũng gì thêm.
Thẩm Từ lấy bộ quần áo trong ba lô , ném xuống chiếc thuyền cao su bên . Cô nhờ An Duyệt Tâm: “Cô An, phiền cô giúp trải những bộ quần áo lên thuyền một chút.”
“Được.”
An Duyệt Tâm nhanh nhẹn, nhanh chóng trải quần áo mà Thẩm Từ ném xuống.
Thẩm Lương Sơn tiên, với Trần Ngọc Lan: “Ngọc Lan, nhảy . Anh sẽ đỡ em ở .”
“Anh cẩn thận…” Trần Ngọc Lan lo lắng, nhưng quả thật cách nào hơn.
Thẩm Lương Sơn nhắm mắt , nhảy xuống.
“Bộp” một tiếng, ông rơi xuống đống quần áo trải sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-90-len-thuyen-khong-co-the-thong-hanh-thi-khong-duoc-len-thuyen-nay.html.]
Vốn dĩ cách quá cao, quần áo dày để giảm chấn động. Tuy Thẩm Lương Sơn thấy đau, nhưng thương.
Ông nhanh chóng cởi áo khoác ngoài đang mặc , cũng trải lên đống quần áo, để Trần Ngọc Lan nhảy xuống.
Trần Ngọc Lan thấy lão Sơn , lòng nhẹ một nửa, cũng nhảy xuống.
Lại một tiếng “bộp”, Trần Ngọc Lan an nhảy thuyền cao su.
Hiện tại, chiếc thuyền cao su thể chở thêm một nữa.
Thạch Thu Thủy thấy Trần Ngọc Lan và họ đều xuống an , đỉa biến dị tấn công. Bà lo lắng, vội vàng gạt Thẩm Từ và Thẩm Minh , cũng nhảy xuống.
Ban đầu Thẩm Từ còn nghĩ tìm cớ gì để với ba rằng cô sẽ lên chiếc thuyền cao su bên cạnh, cùng thuyền với họ. Bây giờ sự xen của Thạch Thu Thủy, Thẩm Từ đủ lý do .
Cô và Thẩm Minh nhắm chiếc thuyền cao su bên cạnh, lượt nhảy xuống.
Chiếc thuyền cao su bảo vệ chèo lái, là chiếc dành riêng cho những thẻ thông hành.
“A Từ, hai đứa sang bên đó? Mau qua đây!” Trần Ngọc Lan lo lắng vẫy tay với Thẩm Từ.
Thẩm Từ tiếp tục giấu ba chuyện cô và trai thẻ thông hành. Cô chỉ : “Mẹ, bên đó chật , bọn con bên cũng . Mẹ yên tâm, chúng con sẽ theo sát ba .”
Trong lúc chuyện, Vương Âm và Vu Lương cũng nhảy xuống.
“Thẩm Từ, bọn chị thẻ thông hành. Bọn chị cùng thuyền với em ?”
“Được.”
Không gì là . Vì cô và trai cũng thẻ thông hành. Thà cùng Vương Âm và Vu Lương còn hơn là với lạ.
Ai ngờ lúc , thấy chiếc thuyền cao su của Trần Ngọc Lan đầy , Trần Quốc Khâm còn bơ vơ hoảng loạn. Ông bất chấp thứ, nhảy thẳng lên chiếc thuyền cao su của Trần Ngọc Lan.
Một chiếc thuyền cao su chỉ giới hạn năm , chịu thêm trọng lượng của thứ sáu, lập tức rung lắc dữ dội!
“Trần Quốc Khâm!” Thẩm Từ tức giận, gọi nữa, gọi thẳng tên Trần Quốc Khâm.
Cô từng thấy nào ngu ngốc xa như thế !
Nếu nể ông là ruột, là trai ruột của cô, Thẩm Từ hận thể g.i.ế.c ông ngay lập tức!
Thẩm Từ cầm mái chèo chèo qua.
May mắn là hai chiếc thuyền cao su gần . Thẩm Từ đưa tay giữ thuyền cho vững. Thẩm Minh cũng phối hợp ăn ý với cô, sang phía bên thuyền của họ, giữ cho thuyền của họ định, để tránh việc Thẩm Từ tay mà khiến thuyền của họ lật.
Còn Vương Âm và Vu Lương cũng cố gắng hết sức giữ cho thuyền định.
dù , Thẩm Từ chỉ một tay, đủ sức lực để giữ cho thuyền của đối phương vững vàng ?
Thẩm Từ c.ắ.n chặt răng, cánh tay đang cố gắng giữ chiếc thuyền căng cứng, các đốt ngón tay gồ lên.
Ba cô đang ở chiếc thuyền đó. Tuyệt đối thể để ba cô gặp chuyện! Nếu , sự tái sinh của cô còn ý nghĩa gì nữa?!
Trần Quốc Khâm, cô thề, cô sẽ tha cho , dù cô buồn thậm chí trách cô, cô cũng quan tâm!
Đôi mắt đỏ hoe trong đêm của Thẩm Từ, chằm chằm Trần Quốc Khâm đang bệt xuống thuyền, sợ hãi đến tê liệt.
Trần Quốc Khâm đối diện với đôi mắt đáng sợ của Thẩm Từ, lòng chợt lạnh toát.
Tại ông thấy sát khí trong đôi mắt của Thẩm Từ?
Không, thể nào. Ông là ruột của cô cơ mà!
Trần Quốc Khâm nuốt khan, tay chân run rẩy.
An Duyệt Tâm thấy cũng bực kém. Cô rút d.a.o đ.â.m về phía Trần Quốc Khâm, nhưng cuối cùng mũi d.a.o vẫn dừng mặt ông .
Cô quên quy tắc cấm g.i.ế.c của căn cứ. Người bảo vệ đang ở chiếc thuyền cao su .
May mắn trong cái rủi là bảo vệ chèo thuyền kinh nghiệm, nhanh chóng định chiếc thuyền cao su.
Tuy nhiên, vượt quá năm , chiếc thuyền rõ ràng chìm xuống. Nếu chèo , sẽ rủi ro lớn.
“Xuất trình thẻ thông hành!” Người bảo vệ lạnh lùng .
An Duyệt Tâm lập tức lấy thẻ thông hành đưa cho bảo vệ xem. Thẩm Lương Sơn và Trần Ngọc Lan cũng lượt đưa .
Người bảo vệ kiểm tra từng chiếc một, khuôn mặt lạnh lùng lúc mới dịu một chút.
Anh sang Thạch Thu Thủy và Trần Quốc Khâm. Hai lập tức lúng túng.
Thạch Thu Thủy vội vàng giải thích: “Thưa cán bộ, là thế . Thẻ thông hành của chúng đều ở chỗ con gái , Phó Song Song.”
Lời Thạch Thu Thủy dứt, giọng bảo vệ lạnh : “Con gái bà ?”
Thạch Thu Thủy: “Con, con gái … À đúng , nó ở chỗ đội trưởng Chu. Anh Đội trưởng Chu ? Là Chu Hướng Nguyên , con gái là của . Cũng là đội trưởng Chu giúp gia đình lấy thẻ thông hành. Anh đưa chúng …”
“Không thẻ thông hành thì lên thuyền !” Người bảo vệ thiếu kiên nhẫn ngắt lời Thạch Thu Thủy.
Trần Quốc Khâm hồn, cũng giúp Thạch Thu Thủy : “Cán bộ, đưa chúng đến tòa nhà y tế, con gái và Đội trưởng Chu chắc chắn ở đó. Lúc đó sẽ thấy thẻ thông hành.”
Tuy nhiên, bảo vệ hề lay chuyển, vẫn máy móc lặp như cũ: “Không thẻ thông hành, lên thuyền !”
Anh nhiều lời, trực tiếp rút s.ú.n.g , nòng s.ú.n.g đen ngòm chĩa trán Trần Quốc Khâm: “Hoặc là c.h.ế.t, hoặc là sang bên cạnh.”
Nói xong, bảo vệ hiệu về phía một chiếc thuyền cao su trống khác.
Trần Ngọc Lan phục, lớn tiếng la lên: “Căn cứ cấm g.i.ế.c , dám…”
“Căn cứ lệnh! Người bảo vệ đặc quyền, tình huống đặc biệt thể xử lý đặc biệt!”
Vừa dứt lời, nòng s.ú.n.g chuyển từ trán Trần Quốc Khâm sang Thạch Thu Thủy.
Lòng Thạch Thu Thủy run lên, vội vàng giơ tay lên, dám thêm nữa. Bà bò bằng tay và chân sang chiếc thuyền cao su trống bên cạnh.
Trần Quốc Khâm cũng đành theo.