Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 96: Thảo dược - Nhưng anh không phải người ngoài mà, đúng không?
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:16
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên ngoài cửa sổ, trời tối sầm.
Mặc dù khu biệt thự nước, nhưng cắt điện.
Thẩm Từ thắp một cây nến, cố định bên cạnh bàn ăn, dùng bữa tối với Sở Hàn và Thẩm Minh.
Ăn xong, Thẩm Từ thoải mái tựa lưng ghế, chỉ cảm thấy bao bọc bởi sự thỏa mãn và hạnh phúc to lớn.
Nếu trong tận thế mà ngày nào cũng ăn những bữa cơm ngon như thế , thì cuộc sống chẳng khác gì tiên cảnh.
Thẩm Minh dọn dẹp tàn cuộc bàn, mang bát đĩa dùng một vứt ngoài.
Những bát đĩa dùng một chất đầy trong mấy cái tủ lớn ở biệt thự của Sở Hàn. Dùng cũng cần tiếc.
Sau khi Thẩm Minh rời , trong phòng chỉ còn Thẩm Từ và Sở Hàn.
Thẩm Từ nghĩ, lúc cô bữa ăn ngon miệng, nhưng e rằng ở những biệt thự xung quanh, những sống bên trong đang chịu đựng đói khát và bệnh tật.
Sự so sánh khiến cuộc sống hạnh phúc của Thẩm Từ bỗng cảm thấy bất an.
Không gian của cô thể trồng trọt lương thực liên tục. Thực cô thể lấy một phần giúp đỡ khác. điều duy nhất cô lo lắng là bí mật gian bại lộ .
Thẩm Từ đang tự suy nghĩ, Sở Hàn bỗng lên tiếng: "Số rau củ đó..."
Giọng Sở Hàn kéo Thẩm Từ trở về thực tại.
Quả nhiên Sở Hàn nghi ngờ về chuyện rau củ và trứng gà, trứng vịt. điều trong dự đoán của Thẩm Từ.
"Là hạt giống đưa cho em."
Thẩm Từ ngẩng mặt lên, ánh mắt kiên định Sở Hàn đối diện. Sở Hàn cũng cô chằm chằm.
Căn phòng trở nên tĩnh lặng, ngay cả thở cũng vô thức chậm .
Sau một lúc im lặng, Sở Hàn như điều gì đó trong mắt Thẩm Từ: "Không nên để khác chuyện ."
Bao gồm cả .
" ngoài mà, đúng ?" Thẩm Từ tiến gần Sở Hàn, nhỏ đến mức chỉ hai mới thể thấy.
Sở Hàn hình ảnh phản chiếu của trong mắt Thẩm Từ. Hình như đây là đầu tiên xem là nhà, kéo phe cánh của họ.
Anh chút ngỡ ngàng, nhưng vô cùng thích lời của Thẩm Từ.
Anh khẽ gật đầu, coi như đáp Thẩm Từ.
Thẩm Từ rạng rỡ.
Kế hoạch kéo Sở Hàn gia đình cô, bước đầu thành công lớn.
Thẩm Từ tiếp tục nhỏ, như đang thì thầm với bạn : "Vậy, còn cách nào để lấy thêm hạt giống khác về ? Như , gia đình sẽ nhiều thứ để ăn hơn."
Gia đình .
Ba từ ấm áp bao.
"Hai đang chuyện riêng gì ?" Thẩm Minh về khi vứt rác xong, thấy em gái đang cúi sát về phía Sở Hàn, gần như nửa dựa lên bàn. Trông cô như một con thỏ trắng nhỏ đang cố gắng ăn thịt sói xám.
Thẩm Minh chỉ che mặt . Thật thể chấp nhận .
Đột nhiên cắt ngang, Thẩm Từ đành buông tha Sở Hàn, ngoan ngoãn chỗ cũ: "Anh, về nhanh thế?"
Thẩm Minh: "?"
Còn chê vướng chân ?
"Anh mà về, em còn sắp dính chặt lên Sở Hàn luôn ."
Thẩm Từ: "! Anh bậy bạ gì thế?"
Cô hề .
"Em đang bàn chuyện với Sở Hàn." Mặt Thẩm Từ đỏ bừng, cô lén liếc Sở Hàn.
Sở Hàn vẫn giữ vẻ mặt bình thường, nhưng đáy mắt chứa đựng ý . Anh dậy: "Chuyện em ghi nhớ."
Đối với mà , việc tìm thêm hạt giống hề khó khăn. Ngay cả khi căn cứ Gia Nam , vẫn còn căn cứ Kinh Bắc.
Nghĩ đến căn cứ Kinh Bắc, nghĩ đến những ở đó, ánh mắt Sở Hàn thoáng tối , nhưng nhanh chóng che giấu.
Sau đó, chào Thẩm Từ và Thẩm Minh rời .
Thẩm Từ tiếp tục cuộc sống thoải mái trồng rau, ăn uống. Thỉnh thoảng cô luộc hai quả trứng gà, chia với Thẩm Minh ăn thêm.
theo thời gian, cô thường thấy tiếng rên rỉ đau đớn từ những biệt thự khác ngoài cửa sổ.
Thẩm Từ ôm bình giữ nhiệt, cửa sổ, thấy ở một biệt thự xa, một t.h.i t.h.ể làn da xanh xao hợp sức ném ngoài.
Người của t.h.i t.h.ể gào , nhưng những ném t.h.i t.h.ể kéo mạnh trong biệt thự.
Thẩm Minh đến bên cạnh Thẩm Từ, cũng chứng kiến cảnh : "Cái c.h.ế.t bắt đầu ."
Những đỉa biến dị cắn, sốt cao thuyên giảm cuối cùng cũng chống đỡ nổi. Cái c.h.ế.t bắt đầu lan rộng trong khu biệt thự.
Cốc cốc cốc...
Đột nhiên, cửa tầng gõ.
Thẩm Từ và Thẩm Minh , trong mắt đối phương đều sự nghi hoặc.
Ai đến gõ cửa nhà họ giờ ?
"Chúng xuống xem ." Thẩm Minh .
Hai giày, đôi bốt dài chuyên dùng để ngoài, chất liệu cứng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-96-thao-duoc-nhung-anh-khong-phai-nguoi-ngoai-ma-dung-khong.html.]
Thẩm Minh , bảo vệ Thẩm Từ xuống tầng.
Nước đọng tầng vẫn rút hết, vẫn ngập đến mặt giày. trong nước còn đỉa nữa, chỉ vì cửa lắp gỗ long não mà còn vì Thẩm Minh thường xuyên xuống kiểm tra.
Thẩm Từ còn đến cửa thấy tiếng gọi: "Thẩm Từ, em ở nhà ?"
Là Vương Âm. Giọng cô gấp gáp.
Thẩm Từ đại khái đoán mục đích Vương Âm đến. Vì tình nghĩa giữa hai gia đình, cô vẫn mở cửa.
Vương Âm thấy cửa mở, xúc động suýt bật .
Lúc , sẵn lòng mở cửa cho cô mà hề mắng nhiếc, xua đuổi cô , chỉ mỗi Thẩm Từ.
Vương Âm cửa lời nào định quỳ xuống.
Thẩm Từ giật , vội vàng đỡ cô dậy, cho cô quỳ.
"Có Vu Lương xảy chuyện ?" Thẩm Từ lập tức hỏi thẳng.
Vương Âm rưng rưng gật đầu: "Anh sốt cao hạ, thần trí cũng dần tỉnh táo nữa. Chị thực sự còn cách nào khác."
Nói xong, cô túm lấy Thẩm Từ: "Thẩm Từ, em cách nào ? Hay em t.h.u.ố.c ? Làm ơn cho bọn chị một ít t.h.u.ố.c . Chị thề, bọn chị sẽ trâu ngựa báo đáp em."
Vương Âm thực sự mất hết tinh thần.
Cô nên cầu xin Thẩm Từ. Thẩm Từ giúp gia đình cô nhiều . Cô như , dùng đồ đổi lấy t.h.u.ố.c của Thẩm Từ, nhưng bây giờ họ còn gì để lấy đổi nữa. Thứ duy nhất thể đưa chính là bản họ.
Đương nhiên Thẩm Từ tin tưởng Vương Âm, nhưng cô cần họ gì? Hơn nữa, tay cô cũng t.h.u.ố.c đặc trị.
Thẩm Từ thật với Vương Âm: "Không em giúp chị. Vi khuẩn trong cơ thể đỉa biến dị rõ nguồn gốc. Thuốc bình thường tác dụng. Hơn nữa, uống t.h.u.ố.c đúng loại cũng thể gây vấn đề khác."
Tất nhiên Vương Âm hiểu đạo lý đó. Cô chỉ là bệnh thì vái tứ phương.
"Vậy đây?" Cô mất hết tinh thần.
Thấy cô như , Thẩm Từ cũng đành lòng, chỉ thể an ủi: "Mấy hôm em nhận một tin tức, rằng căn cứ đang bắt tay nghiên cứu t.h.u.ố.c . Chị cố gắng cầm cự thêm chút nữa. Chỉ cần đợi t.h.u.ố.c nghiên cứu là sẽ cứu."
vấn đề là, Vu Lương thể đợi đến lúc đó ?
Cả Thẩm Từ và Vương Âm đều hiểu rõ, đợi .
Vu Lương gần như tuyên án t.ử hình. Chờ đợi t.h.u.ố.c chỉ là một hy vọng hão huyền.
Đến tối, khi Thẩm Từ thổi tắt nến, cô vẫn lờ mờ thấy tiếng và kêu gào của đàn ông, phụ nữ từ bên ngoài vọng .
Sáng hôm , Sở Hàn mang đến một tin . Anh đặt một cây thực vật lên bàn cho Thẩm Từ xem.
Thẩm Từ cầm cây thực vật lên, xem một lúc lâu mà vẫn đó là gì.
Sở Hàn : "Đây là một loại thảo dược. Căn cứ phát hiện nó đóng vai trò quyết định trong việc nghiên cứu thuốc."
Nghe , Thẩm Từ vô thức Thẩm Minh. Thẩm Minh cũng vô thức cô, trong mắt cả hai đều nảy sinh một ý nghĩ.
Sở Hàn : "Loại thảo d.ư.ợ.c là do chú Thẩm phát hiện ."
"Cái gì? Ba em?" Thẩm Từ kinh ngạc. Tin tức ngoài dự đoán của cô.
Trước tận thế bà cô là một danh y Trung y nổi tiếng, điều đó sai. khi tận thế đến, chỉ những bác sĩ ngoại khoa căn cứ coi trọng, Trung y gạt ngoài lề. Không ngờ thể phát huy tác dụng trong chuyện .
Nghĩ kỹ thì manh mối về t.h.u.ố.c chữa bệnh xuất hiện sớm hơn nhiều so với kiếp .
Thẩm Từ nhớ kiếp , khi c.h.ế.t nhiều , căn cứ mới từ từ nghiên cứu thuốc. Đó cũng là lý do tại đó cô cảm thấy Vu Lương chắc chắn sẽ c.h.ế.t.
Không ngờ kiếp , ba cô sống sót qua t.h.ả.m họa đỉa, còn cống hiến lớn như .
Điều thể cứu nhiều sinh mạng, chỉ ở Gia Nam mà còn ở các thành phố khác nữa. Một khi t.h.u.ố.c bào chế và phổ biến sớm...
Tuy nhiên, Sở Hàn ngay đó thêm một tin : " tiếc, loại thảo d.ư.ợ.c cần thời gian để nuôi trồng, và điều kiện nuôi trồng giới hạn. Căn cứ thể trồng đại ."
Thẩm Từ xong thì gật đầu. Điều trong dự đoán của cô, vì kiếp cũng . Sau khi t.h.u.ố.c đời, lượng chỉ ít mà giá cả còn đắt kinh khủng. Hơn nữa, phần lớn thương nặng c.h.ế.t .
NHAL
Thẩm Từ cân nhắc một chút : "Có lẽ em thể trồng ."
Đây là một quyết định mạo hiểm. khi nhiều sinh mạng đang mặt, trong đó còn bạn bè cùng cô vượt qua hoạn nạn, Thẩm Từ thể ngơ.
Rõ ràng cô cách, nhưng mặc kệ nhiều sinh mạng, chỉ lo trốn tránh, ăn sung mặc sướng. Cô sẽ lương tâm c.ắ.n rứt suốt đời.
Sở Hàn từ lô rau củ đó, Thẩm Từ một bí mật của riêng . Anh chắc bí mật đó là gì, nhưng cần nghĩ cũng , vì Thẩm Từ thể trồng rau củ, thể cũng thể trồng thảo dược.
Trước khi đến, Sở Hàn do dự, nên tin cho Thẩm Từ .
Sau nhiều đấu tranh, vẫn nghĩ Thẩm Từ quyền sự thật. Dù chủ yếu nghiên cứu t.h.u.ố.c là Thẩm Lương Sơn. Nếu đủ thảo dược, nghĩa là việc nghiên cứu của Thẩm Lương Sơn sẽ tốn nhiều thời gian và công sức hơn. Chắc chắn đó là điều Thẩm Từ thấy.
Vì , Thẩm Từ sẵn lòng trồng , cần do chính cô quyết định, chứ ngoài quyết định cô.
Thẩm Từ hỏi: "Em thể giữ cây thảo d.ư.ợ.c ?"
Sở Hàn đáp: "Được, nhưng việc trồng trọt hề dễ dàng. Nếu trồng , em cũng đừng quá áp lực."
Thẩm Từ gật đầu, cẩn thận quan sát cây thảo d.ư.ợ.c trong tay.
Từng chiếc lá thảo d.ư.ợ.c thon dài, đỉnh nở một bông hoa nhỏ màu vàng, lúc đang héo rũ.
Nhìn xuống rễ thảo dược, rễ vẫn còn nguyên vẹn, vẫn còn dính cả đất.
Đất trong gian của Thẩm Từ mới chỉ trồng hạt giống, thử trồng cây rễ. cô tin gian, nhất định thể trồng .
Tiễn Sở Hàn , Thẩm Từ lập tức cất thảo d.ư.ợ.c gian. Cô thu hoạch rau củ đang trồng, dọn chỗ để trồng thảo dược.
Thẩm Từ phát hiện đất trong gian tác dụng thúc đẩy cây trồng phát triển.
Trước đây, cả ngô, rau xanh lúa nước đều thể phủ kín một trăm mét vuông trong vòng nửa tháng.