Thiên Tai Toàn Cầu [ Tích Trữ] - Chương 97: Gánh trách nhiệm - Anh có muốn đi cùng gia đình em không?
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:49:17
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó Thẩm Từ quan sát kỹ hơn, thấy cây trồng khi trưởng thành mới sinh sôi cây con. Điều đó nghĩa là tốc độ sinh trưởng của từng cây thực nhanh, cần đến nửa tháng.
Vì Thẩm Từ thể thu hoạch ngay khi chúng trưởng thành.
Mặc dù khi chúng lớn lên, căn cứ vẫn cần thời gian để nghiên cứu thuốc, nhưng Thẩm Từ nghĩ, vì nó là thành phần chính của thuốc, cô cứ sắc thành nước thuốc, đưa cho thương uống, ít nhiều cũng tác dụng. Ít nhất là thể kéo dài thời gian sống, để họ cầm cự đến khi căn cứ bào chế t.h.u.ố.c thành công.
Thẩm Từ chợt cảm thấy gánh nặng vai . Cô liên tục kiểm tra sự phát triển của thảo d.ư.ợ.c trong gian. Cô thấy chỉ vài giờ, cây thảo d.ư.ợ.c trồng hồi sinh, và bên cạnh nó, mầm non thứ hai nhú lên.
Thành công !
Thẩm Từ vội vàng chạy đến phòng Thẩm Minh, báo tin : "Anh, thảo d.ư.ợ.c trồng thành công ! Giờ mọc lên cây thứ hai!"
Tuy nhiên, Thẩm Minh vui vẻ như Thẩm Từ.
NHAL
Anh đầy tâm sự, do dự hồi lâu mới : "A Từ, thảo d.ư.ợ.c trồng thành công ... em nghĩ đến việc thế nào để giải thích với bên ngoài ?"
Đến lúc đó giải thích việc trồng một lượng lớn thảo d.ư.ợ.c , khó tìm lý do hợp lý.
Đương nhiên Thẩm Từ điều . Cô luôn hành động kín đáo trong căn cứ, chỉ một sống sót bình thường, đóng cửa sống cuộc sống riêng của . Cô bao giờ thu hút sự chú ý của cấp . Những lãnh đạo cấp cao đó là nhỏ bé như cô thể gặp.
thì khác. Nếu chuyện thảo d.ư.ợ.c xử lý , thể cô sẽ buộc mặt. Đó là điều cô .
"Anh, em nghĩ kỹ . Anh tin Sở Hàn ?"
Điều thì Thẩm Minh cần nghi ngờ: "Đương nhiên ."
Anh và Sở Hàn là đồng đội ba năm. Phẩm chất của Sở Hàn, tất nhiên thể đảm bảo.
Thẩm Từ : "Vậy là . Chắc chắn Sở Hàn sẽ phản bội chúng . Dù đợi t.h.ả.m họa đỉa qua , chúng cũng sẽ tới căn cứ Kinh Bắc. Nếu căn cứ nghi ngờ Sở Hàn, chúng sẽ giúp Sở Hàn giả c.h.ế.t, đó đưa Sở Hàn cùng, thẳng lên phía Bắc."
Mắt Thẩm Minh sáng lên, sờ cằm suy nghĩ: "Đây đúng là một ý . Bây giờ là tận thế, cho dù căn cứ Gia Nam tin Sở Hàn c.h.ế.t cũng thể tìm khắp nơi ."
Dù trong tận thế, mạng Internet cắt, điện cũng cắt, liên lạc đều cắt. Tìm một đột nhiên biến mất thì tìm đến bao giờ? Căn cứ bận rộn như , thể dành quá nhiều tâm sức cho những nhỏ bé như họ.
Thẩm Minh càng nghĩ càng thấy . Hơn nữa còn thể nhân cơ hội kéo Sở Hàn về nhà họ.
Nét mặt u sầu nhanh chóng tan biến. Anh gật đầu lia lịa: "Ý đấy A Từ, chúng cứ thế !"
Nếu quyết định như , Thẩm Từ còn lo lắng gì nữa.
Khi thảo d.ư.ợ.c sinh sôi, mỗi cây mới, Thẩm Từ đều nhổ lên đưa cho Thẩm Minh. Thẩm Minh sắc thành nước t.h.u.ố.c đưa cho Sở Hàn. Sở Hàn sẽ mặt, đưa t.h.u.ố.c cho Vu Lương ở biệt thự bên cạnh.
Trong biệt thự của Vu Lương cũng nhiều thương khác. Mọi đều chằm chằm bát t.h.u.ố.c tay Sở Hàn.
"Đội trưởng Sở, đây, đây là t.h.u.ố.c đặc trị ?" Một phụ nữ trung niên ôm con gái, mắt đỏ hoe bát t.h.u.ố.c tay Sở Hàn.
Những khác cũng . Thậm chí còn ý định cướp thuốc, nhưng nghĩ đến sự sắc lạnh toát từ Sở Hàn phận đội trưởng đội bảo vệ của . Cướp đồ từ tay , chẳng là cảm thấy sống quá lâu ?
Hơn nữa, t.h.u.ố.c hiệu quả vẫn còn là ẩn . Trong lòng đều nghĩ để khác vật thí nghiệm .
Sở Hàn tìm thấy Vu Lương, thật với : "Bát t.h.u.ố.c thể chữa khỏi tận gốc, thể giúp thuyên giảm, nhưng cũng chắc chắn. Anh..."
" uống." Vu Lương Vương Âm đỡ dậy, mặt tái nhợt. Anh chỉ thể miễn cưỡng mở mắt một khe hẹp: " đồng ý vật thí nghiệm."
Dù thì cơ thể là của , hiểu rõ nhất, thể chống đỡ lâu nữa . Thử một chút, lẽ còn cơ hội sống sót.
Uống t.h.u.ố.c xong, Vương Âm chăm sóc Vu Lương, Sở Hàn liền rời .
Thuốc cần thời gian để phát huy tác dụng. Ít nhất đợi đến ngày mai mới .
Để thể xác nhận nhanh nhất, Sở Hàn ở biệt thự một đêm. Sáng hôm , đến biệt thự bên cạnh để Vu Lương.
Ai ngờ còn , thấy tiếng ồn ào từ bên trong biệt thự vọng .
Khi xem, thấy sắc mặt tái nhợt của Vu Lương hồi phục một chút, thần trí cũng tỉnh táo hơn, cũng sức để chuyện.
Vương Âm xúc động đến mức quỳ xuống tạ ơn Sở Hàn.
Tất cả vây quanh Sở Hàn, hỏi hết câu đến câu khác.
"Đội trưởng Sở, t.h.u.ố.c ở ?"
"Làm ơn đội trưởng Sở, cho uống một bát , xin đấy."
Sở Hàn tôn sùng như Phật sống, ngăn cũng . Tuy nhiên, dám hứa hẹn với bất kỳ ai, bởi vì thực sự trồng thảo d.ư.ợ.c là Thẩm Từ.
"Thuốc là do tự tìm cách kiếm . Căn cứ chuyện . Mọi gì đúng ?"
"Biết chứ!"
"Đội trưởng Sở, chắc chắn chúng sẽ . Chúng cũng hỏi t.h.u.ố.c ở . Chúng chỉ sống. Chỉ cần sống thôi!"
" , căn cứ quan tâm đến sống c.h.ế.t của chúng ? Ngay cả thuyền cao su cũng phân biệt đối xử. Chúng ngu, chắc chắn sẽ tiết lộ cho căn cứ."
Cả chuyện suất tòa nhà y tế lẫn chuyện đáy thuyền cao su lắp gỗ long não kém chất lượng, đều thấu. Ngay cả căn cứ của chính quyền cũng là lợi ích hết.
Những mang lợi ích cho họ thì ruồng bỏ, để cho họ tự sinh tự diệt.
Mạng sống của họ là mạng sống ?
Bây giờ đội trưởng Sở vất vả lắm mới kiếm thảo d.ư.ợ.c thể cứu mạng họ. Có điên họ mới tiết lộ chuyện cho căn cứ.
Cần rằng tất cả bảo vệ căn cứ đều chịu sự quản lý của căn cứ. Lỡ chuyện căn cứ , Sở Hàn phạt thì họ tìm ai để cầu cứu đây?
Sở Hàn thấy đều ngu, mới hài lòng rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-97-ganh-trach-nhiem-anh-co-muon-di-cung-gia-dinh-em-khong.html.]
Anh nghĩ rõ ràng. Bí mật của Thẩm Từ tuyệt đối bại lộ. Anh sẽ nhận trách nhiệm về . Cho dù xảy chuyện, cấp cũng chỉ tìm tới chứ tìm Thẩm Từ.
Hơn nữa, gia đình Thẩm Từ chỉ là bình thường, việc một đội trưởng đội bảo vệ như thể trồng thảo dược, vẻ đáng tin hơn.
Thẩm Từ Sở Hàn gánh vác tất cả. Cô luôn theo dõi thảo d.ư.ợ.c trong gian.
Cứ mỗi thảo d.ư.ợ.c mọc lên là cô thu hoạch một ít, bảo Sở Hàn mang đưa cho những bệnh nặng .
Tuy nhiên, vì thảo d.ư.ợ.c cần sắc nước uống, Thẩm Từ nhiều tài nguyên nước. Nguồn nước đó ngay cả gia đình cô cũng tiết kiệm dùng. Vì , ngoài bát t.h.u.ố.c ban đầu cho Vu Lương, Thẩm Minh sắc t.h.u.ố.c nữa, mà trực tiếp cùng Sở Hàn hành động, chia thảo d.ư.ợ.c , để tự tìm cách đun nước uống.
Thẩm Từ lo lắng họ thiếu nước. Dù một năm tận thế , nếu là khả năng sinh tồn, chắc chắn thể sống sót đến bây giờ. Những còn sống đến bây giờ đều là những khả năng sinh tồn.
Ngoài , Thẩm Từ còn bảo Sở Hàn đưa một ít rau củ trồng trong gian cho ăn thêm.
Tuy nhiên, vì phần lớn diện tích đất dùng để trồng thảo dược, diện tích dành cho rau củ nhiều. Số lượng rau củ thể chia sẻ cũng ít ỏi, nhưng còn hơn .
Lúc Thẩm Từ ngủ cũng ngon hơn. Tiếng rên rỉ than mỗi tối trong khu biệt thự cũng giảm đáng kể.
Khoảng nửa tháng , tình hình trong khu biệt thự dần định.
Mặc dù những nhiễm vi khuẩn vẫn khỏe , nhưng thời gian sống sót của họ kéo dài đáng kể.
lúc , một tin từ tòa nhà y tế truyền đến: Thuốc đặc trị vi khuẩn đỉa biến dị nghiên cứu thành công.
Cả khu biệt thự bùng nổ. Điều nghĩa là tất cả đều thể sống sót!
ngay đó, một tin cũng truyền đến: Số lượng t.h.u.ố.c hạn.
Sở Hàn bận rộn tranh thủ thời gian đến tìm Thẩm Từ để tạm biệt. Anh rời căn cứ một chuyến, thể mất một hoặc hai ngày.
"Có chuyện gì ? Sao gấp thế?" Thẩm Từ hỏi.
Lúc , mực nước bên ngoài rút nhiều so với , nhiệt độ cũng đang từ từ tăng lên. trong nước vẫn còn ít đỉa biến dị. Ra ngoài sẽ nguy hiểm.
Sở Hàn : "Để lấy thảo dược."
Thảo dược...
Thẩm Từ lập tức hiểu .
Thảo d.ư.ợ.c là do gian của cô trồng . Để giúp cô che giấu, Sở Hàn đành nhận hết việc về .
Bây giờ căn cứ cần một lượng lớn thảo d.ư.ợ.c để thuốc, lấy cớ ngoài một chuyến. Như nguồn gốc thảo d.ư.ợ.c mới sức thuyết phục hơn.
Chuyến , Sở Hàn bắt buộc .
Thẩm Từ nhíu mày, hỏi tiếp: "Chỉ một thôi ?"
Nếu còn khác cùng, chẳng cái cớ sẽ bại lộ ?
May mắn là câu tiếp theo của Sở Hàn xua tan lo lắng của Thẩm Từ: "Đi đông sẽ dễ thu hút đỉa biến dị. Vì xin căn cứ, chỉ ."
Lần ...
Lông mày nhíu chặt của Thẩm Từ hề giãn .
Rõ ràng, đợi căn cứ rảnh rỗi, chắc chắn sẽ yêu cầu Sở Hàn địa điểm thảo d.ư.ợ.c sinh trưởng.
Tuy nhiên, Sở Hàn cũng đối sách: "Yên tâm, sẽ tìm một nơi nào đó để xới đất lên . Khi trở về, sẽ thảo d.ư.ợ.c đào hết ."
Lý do gượng ép, nhưng dù căn cứ tin thì cũng thể chứng minh đang dối.
"Sở Hàn."
Trước khi lên ca nô, Thẩm Từ gọi Sở Hàn . Ngoài việc lén lút đặt ca nô vài ba lô lớn thảo d.ư.ợ.c thu hoạch, Thẩm Từ còn chuẩn thêm một ba lô lớn gỗ long não, cũng đặt lên ca nô.
"Bình an trở về." Thẩm Từ gì nhiều, chỉ dặn dò một câu quan trọng nhất.
"Được." Sở Hàn đáp.
Anh nhất định sẽ bình an trở về.
Thẩm Từ vẫn yên tâm. Cô cảm thấy những lời cần : "Sau khi trở về, cùng gia đình em ?"
Cùng rời khỏi thành phố Gia Nam, cùng tìm một nơi an hơn và sống cùng .
Sở Hàn sẽ đồng ý chứ?
Thẩm Từ hồi hộp.
Sự hồi hộp kéo dài cho đến khi cô thấy sự do dự trong mắt Sở Hàn, lập tức biến thành sự thất vọng.
Quả nhiên, ?
Sở Hàn định gì đó, Thẩm Từ cho cơ hội: "Không , nếu , cứ coi như em lung tung thôi."
Nói xong, Thẩm Từ nhanh chóng bỏ .
Sau khi đóng cửa , tim cô đập thình thịch. Cô nhận những lời ngớ ngẩn gì. Thẩm Từ kìm vỗ tay lên trán.
Sau đó Thẩm Từ tự ép nghĩ đến chuyện nữa. Cô tiếp tục trồng thảo d.ư.ợ.c trong gian, phòng trường hợp căn cứ thiếu nguyên liệu điều chế thuốc, sẽ cần đến.
Khoảng hai ngày , Sở Hàn trở về, mang theo vài ba lô thảo d.ư.ợ.c mà Thẩm Từ đưa, giả vờ là lấy từ bên ngoài về.