Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 172: Ba Tôi Tiêu Ứng Long

Cập nhật lúc: 2025-10-29 17:22:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đội trưởng, bây giờ, chiếc xe bán tải đó quân đội, Thành phố B rốt cuộc gì?”

Bọn chúng dám tự nuôi dưỡng lính đ.á.n.h thuê, gan hề nhỏ.

Đội trưởng tiểu đội lúc mồ hôi đầy đầu, ngay , cánh tay đạn lạc găm trúng, cánh tay giơ s.ú.n.g nhấc lên nổi.

Hôm nay e rằng bỏ mạng ở đây , nhưng tình hình Thành phố B nhất định truyền về.

Lúc một cũng phát hiện v·ết m·áu chảy đội trưởng tiểu đội, “Đội trưởng, thương .”

“Chúng liều mạng với bọn chúng thôi, g.i.ế.c một tên coi như hòa, g.i.ế.c hai tên thì lời to.”

Đội trưởng tiểu đội che cánh tay đang ngừng chảy máu, kéo một đống băng gạc từ ba lô , băng bó qua loa cánh tay.

Sắc mặt ngày càng tái nhợt, nhưng lúc chính là chỗ dựa tinh thần của mấy còn , dám ngất .

Dưới sự áp chế hỏa lực của đối phương, chiếc xe bán tải hề gặp trở ngại mà rẽ sang phía bên .

Súng máy ngừng b.ắ.n phá, nhưng theo là vài tiếng "phanh phanh phanh" của s.ú.n.g nổ, đến lượt thiếu gia tay.

Trong lúc đạn lạc b.ắ.n phá, lính canh giữ ở bên đồi núi ngã xuống.

“A Lãng..., A Lãng...” Nhìn đồng đội ngã xuống mắt, ch·ết nhắm mắt, lửa giận trong lòng đều khơi lên.

Ngay khi họ sắp phản kháng, lính đ.á.n.h thuê xe bán tải một nữa dùng s.ú.n.g máy càn quét dữ dội, thể cúi tránh né nữa.

Ở ghế phụ xe bán tải, thiếu niên nửa thò ngoài cửa sổ xe, thấy b.ắ.n c.h.ế.t một , trong miệng "ha ha ha" lớn.

“Ha ha ha ha ha, các ngươi đều thấy chứ, kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g của bổn thiếu gia thế nào, so với các ngươi tệ ?”

“Tiêu thiếu, ngài trong xe tạm thời nấp một chút , thỏ nóng nảy còn c.ắ.n nữa là, chúng tránh mũi nhọn .”

Một lính đ.á.n.h thuê phía xe bán tải hô lên, thiếu niên lập tức rụt nửa về ghế phụ.

Mà Hướng Du lúc đang trốn ở phía bên đồi núi, ai chú ý tới cô, lúc s.ú.n.g tự động trong tay cô, đạn d.ư.ợ.c cũng đầy đủ.

Bốn lính đ.á.n.h thuê xe bán tải lúc đang lưng về phía cô, đúng là thời điểm để đ.á.n.h lén.

Cầm s.ú.n.g tự động đồi núi là một trận 'thình thịch', lúc bóng dáng Hướng Du trông như một tên cướp cạn.

Toàn bộ đạn của cô đều chế tác từ quặng khoáng, lực xuyên thấu gấp ba bốn đạn thông thường.

Bốn bất kỳ phòng nào phía , thậm chí bọn chúng cũng hề nghĩ tới, trong đội ngũ những sống sót đang chạy trốn , cầm s.ú.n.g tự động, vẫn luôn chờ đợi cơ hội đ.á.n.h lén bọn chúng.

Xét thấy bọn chúng lẽ mặc áo chống đạn, Hướng Du b.ắ.n hết một băng đạn, nhanh chóng nạp đạn d.ư.ợ.c quét thêm một đầu bọn chúng.

Thiếu gia ở ghế phụ lúc sợ hãi đến mức vùi đầu xuống.

Hắn ngừng kêu gọi tài xế, “Đi mau, mau về, tăng tốc về nơi ẩn náu ......”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-172-ba-toi-tieu-ung-long.html.]

Lúc cũng thấy Hướng Du đồi núi, cửa sổ xe bán tải cải trang, nhưng cũng chịu nổi Hướng Du tập trung b.ắ.n phá.

Không lâu , cửa sổ kính xe của thiếu gia ở ghế phụ liền vỡ vụn, mà vài quân nhân một bên thấy thế, cũng nhanh chóng tay.

Viên đạn b.ắ.n thẳng lốp xe bán tải, tên g.i.ế.c em của họ, nữa họ cũng nếm mùi đau khổ.

Ngay khoảnh khắc lốp xe phá hủy, đạn của Hướng Du cũng b.ắ.n trúng tài xế, chiếc xe dừng tại chỗ nhúc nhích.

“Tao là thiếu gia tập đoàn Tiêu Đằng, ba tao là Tiêu Ứng Long, bọn mày dám đụng đến tao ...,” lúc Hướng Du đầu tiên lao xuống đồi núi, mở cửa xe trực tiếp lôi ngoài.

Súng tự động tùy tay nhét ba lô, Hướng Du kéo khỏi xe bán tải, nắm đ.ấ.m tựa bao cát giáng thẳng một quyền mạnh mẽ .

Quyền răng gãy nát mấy chiếc.

Thiếu niên qua tuổi tác cũng bằng cô.

Móc trái, móc , đ.á.n.h xong Hướng Du còn hung hăng đá thêm mấy cái, kiếp khi cô chấp hành nhiệm vụ ở gần Thành phố B.

Cô cũng thường xuyên gặp những thiếu gia Thành phố B ngoài luyện tập , tam quan của những trẻ tuổi còn thành hình, tận thế tiếp nhận sự giáo d.ụ.c càng giống như điên.

Quả thực chính là bệnh tâm thần.

“Ba tao là Tiêu Ứng Long, mày dám đ.á.n.h tao, bọn mày cư nhiên dám đ.á.n.h tao, bọn mày c.h.ế.t chắc , ba tao sẽ tha cho bọn mày ......”

Thiếu niên hề cầu xin tha thứ, ngược còn đang uy h.i.ế.p mấy họ.

Ánh mắt dán chặt mặt Hướng Du, như ghi nhớ diện mạo cô, nhưng mặt Hướng Du đều che khăn trùm đầu, chỉ lộ hai con mắt.

Kiểu trang phục hóa trang của cô trong tận thế thì nhiều vô kể, căn bản thể nhận .

Ba năm tận thế, bọn chúng quen thói ngang ngược ở Thành phố B, ai còn dám để cho Tiêu thiếu gia chịu loại ủy khuất .

Thấy sắp Hướng Du đ.á.n.h c.h.ế.t, đội trưởng tiểu đội mới ngăn cản, lúc sắc mặt tái nhợt, dường như sắp ngã quỵ.

Đội ngũ cứu viện gặp chuyện như ở ngoài Thành phố B, hơn nữa bọn chúng còn dám công khai khiêu khích quân đội, thiếu niên họ cần mang về sống sót.

Thiếu niên Hướng Du đ.á.n.h đến mức nôn từng ngụm m.á.u tươi, cũng ngất lịm .

Đánh xong hả cơn giận, thể xác và tinh thần đều thoải mái ít, tập đoàn Tiêu Đằng kiếp cô từng qua, thiếu niên nếu mang về sống sót.

Vân Vũ

Phỏng chừng cái tên Tiêu Ứng Long sẽ đến chuộc , dù chặng đường trở về còn hai ngày nữa, đến lúc đó cứ vô tình cho c.h.ế.t là .

 

 

 

 

 

Loading...