Hướng Du    nghĩ để ý đến tiếng gọi phía , cô   đều hiểu rõ  đến đây để  gì.
Trong ký ức 5 năm tận thế mà cô  , sân huấn luyện   chỉ  một giáo quan, nếu biểu hiện ưu tú. Nổi bật trong  những  , thì cô sắp sửa  đổi sang một đội ngũ huấn luyện khác.
Vương huấn luyện viên bảo họ chạy mười vòng hôm nay, đều chỉ là để xem sức chịu đựng và thể lực của mỗi , cùng với giới hạn ở .
Hai chị em  bám sát phía  Hướng Du, thẳng đến vòng thứ 6 thì họ cuối cùng cũng  thể theo kịp Hướng Du nữa,  Hướng Du bỏ   xa phía . Ban đầu Lục Hoan còn gào lên với Hướng Du, nhưng theo thời gian trôi qua, khi cô bé cuối cùng cũng  đuổi kịp Hướng Du, liền im miệng .
Từ vòng thứ 8 trở , Hướng Du liền giảm tốc độ một chút, thể lực dần hồi phục, hai vòng cuối cùng cô dùng cách chạy chậm.
Khi cô đến đích, cả  khí định thần nhàn (bình tĩnh,  thở đều), Vương huấn luyện viên  đồng hồ  cổ tay, trong mắt  Hướng Du mang theo sự tán thưởng.
“Thể lực  tồi, ngày thường thường xuyên rèn luyện ?”
Hướng Du thản nhiên đáp lời, cô  thành quá nhanh,  một   lúc  mới bắt đầu chạy vòng thứ 6, tốc độ của hai chị em  nhanh hơn một chút. Họ hiện tại  bắt đầu chạy vòng thứ 9.
Hướng Du là  đầu tiên  thành, Vương huấn luyện viên cũng  để cô nhàn rỗi, trực tiếp đưa cô đến trường bắn, lựa chọn một chút  bàn v·ũ k·hí. Cuối cùng cầm một khẩu s.ú.n.g trường đưa cho Hướng Du, “Đã từng chạm  s.ú.n.g ?” Vương huấn luyện viên đưa khẩu s.ú.n.g qua.
Hướng Du đưa tay tiếp nhận, “Chạm , nhưng  quen thuộc lắm,” cô quả thật  từng chạm  súng, nhưng cũng thật sự  quen thuộc. Những khẩu s.ú.n.g cô hiểu cũng đều là những khẩu cô thường chạm   đây, độ chính xác cũng đều là luyện  giữa sống và ch·ết.
Vương huấn luyện viên điều chỉnh  tư thế cầm s.ú.n.g của Hướng Du, tiếp theo  treo hai viên gạch  báng súng. “Cứ luyện như ,  cần tháo gạch xuống,”   đưa tay vỗ vỗ vai Hướng Du.
Cánh tay chỉ cầm s.ú.n.g   chút vất vả, hiện tại báng s.ú.n.g  cư nhiên còn treo thêm hai viên gạch. Trước  khi luyện s.ú.n.g cô cũng  từng luyện theo cách , quả nhiên  là chuyên gia mới  phương pháp chuyên nghiệp.
Tiếng s.ú.n.g phanh phanh phanh vang lên bên tai,  bia ngắm bằng gỗ phía , vị trí đầu và trái tim   cô b.ắ.n thủng vài lỗ.
Cô luyện gần nửa giờ , Lục Hoan và Lục An hai  mới đến, họ là  thứ hai  thành  Hướng Du. Hai   nghỉ ngơi, lập tức đuổi đến, họ cũng    cách giữa  và Hướng Du quá lớn.
Vương huấn luyện viên cũng treo gạch lên s.ú.n.g trường cho hai  họ,  khi luyện b.ắ.n s.ú.n.g hơn một giờ. Lần lượt  thêm bốn   đến.
Trần Dao và Tần Hinh Liên đến cùng , lúc  Hướng Du  luyện s.ú.n.g gần hai tiếng. Ban đầu vẫn  thể giữ  độ chính xác, theo thời gian trôi qua, cô cảm thấy báng s.ú.n.g ngày càng nặng, thậm chí nhấc lên cũng  chút khó khăn.
Vân Vũ
Thấy cô  luyện gần xong, Vương huấn luyện viên lập tức đưa Hướng Du đến một khu huấn luyện khác. Cô  thành huấn luyện nhanh hơn những  khác, thể lực và sức chịu đựng cũng  hơn những  , Vương huấn luyện viên lúc   đang cân nhắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-181-keo-gian-khoang-cach-tien-vao-dac-huan-doi.html.]
Có nên chuyển Hướng Du  đội đặc huấn , hiện tại sân huấn luyện mới khai trương  mấy ngày, tổng cộng  mười bảy huấn luyện viên. Họ phụ trách dẫn dắt đội ngũ bình thường, nhưng nếu trong đội ngũ  hạt giống , cũng  thể  chậm trễ  .
Họ sẽ chọn  những đội viên ưu tú nhất, trực tiếp gia nhập đội đặc huấn.
Lúc  vẫn còn một   đang chạy bộ, Hướng Du  chuyển sang khu huấn luyện thứ ba,  cách giữa cô và những   càng ngày càng xa.
Mà Lục Hoan và Lục An hai  lúc  cũng  hé răng, báng s.ú.n.g treo hai viên gạch, hiện tại họ chỉ cảm thấy cánh tay rã rời vô lực. Hai chị em thường xuyên chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, cũng    từng thấy    thủ, rõ ràng  sự chênh lệch giữa  và Hướng Du . Thái độ của hai  đối với Hướng Du cũng  dám còn như  nữa.
Trần Dao  bóng dáng Hướng Du, trong mắt mang theo sự  cam lòng.
Từ  đến nay vẻ ngoài cô  duy trì  mỹ suýt chút nữa   nứt vỡ.
Sự ác cảm giữa  với  thật sự là vô cớ, ngay từ cái  đầu tiên thấy Hướng Du cô    thích cô gái trắng trẻo . Mà cái khí chất thanh lãnh độc đáo   Hướng Du, cũng khiến cô  cảm thấy chán ghét.
Cô  thật sự   thấy  khuôn mặt tĩnh lặng như mặt hồ của Hướng Du, xuất hiện một biểu cảm khác.
Có lẽ là sự ác ý trong mắt Trần Dao quá mức rõ ràng, Hướng Du  đầu đối diện với ánh mắt cô . Sát ý trong mắt cũng  hề che giấu, Trần Dao hiểu rõ ánh mắt của Hướng Du, thậm chí còn khiêu khích   với Hướng Du.
Huấn luyện vẫn luôn tiếp tục đến giữa trưa, ngày đầu tiên cũng chỉ là để họ thích nghi một chút, Hướng Du bước nhanh trở về ký túc xá. Lấy hộp cơm  chuẩn  sẵn từ ba lô , liền bắt đầu ăn, ăn xong ngã xuống giường liền ngủ. Chiều nay còn  tiếp tục huấn luyện, cần  dưỡng sức tinh thần cho .
Mấy  lúc  cũng  lượt trở về ký túc xá, khác với sự  chuyện nhiệt tình hôm qua, huấn luyện một buổi sáng. Lúc  họ đều  mệt mỏi,  ai   chuyện.
Lấy nửa phần thức ăn từ hộp cơm của  , Tần Hinh Liên hô một tiếng về phía giường của , một bé gái từ  rèm vải bò .
Bởi vì giường của Tần Hinh Liên  treo rèm, khi họ   cũng  thấy  giường cô  còn   khác. Lúc  một đứa trẻ  , mặt Vương Ca Cao và Trần Dao đều biến sắc.