Mỗi đội ngũ đều quây quần bên một đống lửa,  hề tụ tập chung với .
Huấn luyện viên  kèm đang giải thích chi tiết về nhiệm vụ săn g·iết cho vài .
Hướng Du trải lều trại và túi ngủ ,  đó đốt đèn cồn, đặt chiếc nồi nhỏ inox lên  để đun nước ấm uống. Dù , nhiệt độ buổi tối thực sự  lạnh, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là hai thái cực.
Vài  khác cũng bắc một chiếc nồi nhỏ lên đống lửa, đun nước ấm và rót  mỗi  một ly.
“Hướng tỷ, uống chút nước gừng cho ấm   ạ,”  nam sinh bưng một chiếc chén nhỏ  đến bên Hướng Du. Trong chén còn nổi lềnh bềnh vài lát gừng băm. Gừng tươi trong khu ẩn náu cũng  coi là vật tư hiếm, cha    chuẩn  gừng băm  cho  vì     ngoài  nhiệm vụ.
Nam sinh  ly nước của Hướng Du, đặt chiếc chén nhỏ đựng nước gừng bên cạnh cô,   trở  bên đống lửa  huấn luyện viên giải thích về nhiệm vụ săn g·iết.
Mặc dù  cùng với  của quân đội, huấn luyện viên vẫn luôn ghi nhớ rằng vài   vẫn còn trong thời kỳ đặc huấn.
“Sáu đứa các em, tự thương lượng với , hai  một tổ luân phiên gác đêm. Ai gác ca đầu tiên?”
Nếu   ngoài  nhiệm vụ,   nhân cơ hội  để bắt   vận dụng tất cả kiến thức sinh tồn dã ngoại  học.
Lúc  Hướng Du  chuẩn  ngủ, thấy  liền thản nhiên lên tiếng: “ gác ca thứ ba, ai cùng ?”
“~~, ~~,   cùng Hướng tỷ,” nam sinh lập tức giơ tay vẫy loạn xạ.
Tần Hinh Liên nuốt lời  sắp  khỏi miệng xuống. Cô cũng  cùng tổ với Hướng Du. “Vậy  gác ca đầu tiên , ai cùng ?”
Tần Hinh Liên  dứt lời, một thanh niên trong đội bước : “  cùng Tần tỷ.”
Các tổ gác đêm   phân chia xong. Huấn luyện viên  xuống từ sớm nhưng  luôn ở trong trạng thái ngủ nông. Dù , mục đích cuối cùng của nhiệm vụ  là bảo vệ sự an  cho  .
Mỗi tổ gác hai tiếng rưỡi, đến lượt Hướng Du là  4 giờ rưỡi sáng.
Hướng Du tỉnh dậy và bắt đầu dọn dẹp lều trại cùng túi ngủ. Cậu nam sinh cũng  tỉnh, lúc  đang thêm củi  đống lửa.
Hai   bên đống lửa, tinh thần Hướng Du  , còn  nam sinh  đối diện thì cứ ngáp liên tục. Ngày thường,   ít khi thức dậy  giờ .
“Hướng Du tỷ, chị  buồn ngủ ? Trông chị tỉnh táo quá,”  đưa tay dụi nước mắt nơi khóe mắt, cơn ngáp cứ liên tục  dứt.
Lúc bốn giờ sáng, trời càng lúc càng lạnh lẽo,  khí luôn duy trì ở mức âm vài độ. Dù   bên lửa,   vẫn cảm thấy run rẩy.
Hướng Du trả  cho  chiếc chén nhỏ, đó là chiếc chén  đưa nước gừng cho cô tối qua.
Một cơn gió mạnh thổi tới, đống lửa phát  tiếng bùng lớn, ngọn lửa  thổi bốc cao lên nửa mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-191-cau-vao-trong-phai-di-sat-huan-luyen-vien.html.]
Vân Vũ
“Cẩn thận!” Hướng Du đưa tay kéo  một cái. Ngọn lửa    gió mạnh cuốn lên, suýt chút nữa  tạt   .
“Trời ơi, trời ơi, suýt nữa thì…,” Cơn kinh hãi bất chợt  xua tan  phần nào cơn buồn ngủ của .
Hướng Du buông tay . Lúc nãy   bên lửa cũng  nhịn  mà gật gà gật gù, cái đầu cứ chúi xuống.
Giơ tay vỗ hai cái lên má,    tỉnh táo, thuần thục bắc chiếc nồi nhỏ lên đống lửa. Lấy non nửa chai nước trong ba lô đổ , cuối cùng cho thêm một ít gừng băm. “Hướng Du tỷ,  ấm cơ thể  ạ.”
Hướng Du  từ chối, nâng chén nhỏ lên, uống từng ngụm một.
“Hướng Du tỷ, chị   tên  là gì ?”
Cậu nam sinh hai mắt sáng ngời  Hướng Du.
Hướng Du bình tĩnh lắc đầu. Trong đội ngũ, ngoại trừ Tần Hinh Liên, cô thật sự  chú ý đến những  khác lắm.
Phản ứng của Hướng Du   trong dự đoán của ,  vỗ đùi ha ha ha   lớn.
“ tên là Tôn Ngộ Thanh. Trừ Tần tỷ , chắc chị  quen ai trong bọn  đúng ?” Giọng  chắc chắn, nhưng  hề giận dỗi.
Dù ,  ba tháng ở chung,   trong đội ít nhiều cũng  hiểu rõ tính tình Hướng Du. Cô là  như , chỉ nhiệt tình với những điều  cảm thấy hứng thú, ngày thường luôn giữ vẻ lạnh lùng.  cô    .
“À đúng , chú  tên là Lý Xa, hai  còn   lượt là Trương Gia Minh và Đào Hiển.”
Cậu giới thiệu   cho Hướng Du. “À  , Hướng Du tỷ,  đây chị  tham gia bao nhiêu  nhiệm vụ săn g·iết  ạ?”
“Hai ,” hai   trò chuyện,   thường xuyên đun một ít nước gừng để uống từ từ.
Cậu  cha  bảo vệ  , thấy  thực sự đơn thuần, Hướng Du liền  thêm hai câu: “Sau khi  thôn hoang vắng,   theo sát bên cạnh huấn luyện viên.”
“Vâng,  chắc chắn sẽ  theo sát huấn luyện viên,” chỉ là tối nay  huấn luyện viên  về những chi tiết đó, trong lòng    sợ hãi.
Dù , huấn luyện hàng ngày cũng chỉ là luyện tập với hình nhân. Thật sự bảo  đao thật k·iếm thật động thủ g·iết ,  vẫn còn chút vướng mắc trong lòng.
Mỗi  trong đội đặc huấn đều  sở trường riêng, và sở trường nhất của  là xạ kích. Lúc diễn tập giữa hai đội, Hướng Du  sắp xếp cho  phụ trách yểm trợ hỏa lực ở cửa lớn. Cũng là vì   thiên phú về s.ú.n.g đạn  . Do đó,   huấn luyện viên đề bạt  đội đặc huấn.